Ánh mắt Lưu Khiếu Vĩ hầm hầm nhìn chằm chằm Cố Kì: “Ở cuộc thi lần này, Hạ An Nhiên lại có thể lấy trộm hạng mục của người khác, loại người này căn bản chính là vết nhơ của Long Đằng chúng ta! Nhất định phải rửa sạch đi!"
Cố Kì cảm thấy thật nực cười: "Cô ấy lấy trộm hạng mục của người khác vào lúc nào vậy!"
“Hạng mục của nhóm nghiên cứu RY, không phải là do cô ta lấy trộm sao? Hơn nữa ban tổ chức của Cuộc thi công trình Dược phẩm Quốc tế đã đưa ra chứng cứ rồi, cô còn muốn ngụy biện cho cô ta ư?"
Cố Kì: "Vậy chắc chắn là RY đã dùng thủ đoạn nào
đó để tạo chứng cứ giả rồi! Là bọn họ đã ăn cắp hạng mục của tiểu sư muội Hạ An Nhiên!"
Lưu Khiểu kĩ hừ một tiếng: “Đến giờ này cô vẫn còn
ngụy biện cho người phụ nữ đó đúng không!"
Cố Kì: “Đây không phải là ngụy biện, mà là sự thật!"
Một viện phó đứng bên cạnh nhịn không được liên cười chế nhạo: "Tôi thấy cô căn bản là bị người phụ nữ đó dùng sắc đẹp mê hoặc rồi!”
Một viện phó khác cũng gật đầu: “Đúng vậy, trước đây khi viện trường Thu đưa người phụ nữ này vào viện nghiên cứu của chúng ta tôi đã thấy có vấn đề rồi... Mấy năm gần đây tôi cũng không thấy cô ta
làm hạng mục này, thế thì ở lại viện nghiên cứu của
chúng ta còn có tác dụng gì?" Rồi cười khẩy một cách kỳ quái: “Cũng không biết sao viện trưởng Thu lại nhận cô ta làm con gái nuôi nữa!"
Cố Kì nghe lời của hai viện phó đó nói...
Hai người này ý tại ngôn ngoại, căn bản chính là để lộ sự để tiện bỉ ổi.
Họ cảm thấy tiểu sư muội và thấy có quan hệ bất chính!
Cố Kì thật sự cảm thấy không thể tin nổi!
Phải biết rằng trước đây ba người này trước mặt cô là đều là những tiền bối biết tiết chế.
Cho dù tối hôm qua Lưu Khiếu Vĩ lộ bộ mặt thật, nhưng hai người kia cũng chỉ là ủng hộ ông ta chứ không nói lời nào cay nghiệt, xem như vẫn còn có chút hình người.
Nhưng lúc này nhìn vẻ mặt dơ bẩn của hai viện phó kia tỏ ra kỳ quái, Cổ Ki liền hiểu ra rồi, ba con người này chính là vật họp theo loài, cá mè một lứa!
Bọn họ đều giống Lưu Khiếu Vĩ, đều là những hạng người đê tiện bỉ ổi!
Cố Kì nhìn ba con người đó giận dữ gào lên: “Mấy người có biết cô ấy là ai không? Mà lại có thể bôi nhọ cô ấy như vậy!”
Lưu Khiếu Vĩ nhìn Cố Kì nổi cơn thịnh nộ, ông ta trái
lại lại càng bình tĩnh rồi cười khẩy.
“Chúng tôi làm gì mà bôi nhọ cô ta? Mọi người đều đã nhìn thấy những gì cô ta đã làm trong viện nghiên cứu của chúng ta suốt mấy năm qua mà!" Nói đoạn ảnh mắt ông ta tỏ ra khinh thường: "Đúng là bị hai vị viện phó này nói trúng rồi, hôm nay cô có tật nên mới giật mình chứ gì?"
Cố Kì tức giận đến nỗi thở cũng gấp gáp, ngực cô phập phồng một cách dữ dội.
Lưu Khiếu Vĩ nói với giọng cương quyết: "Tôi thấy
cô cũng không bằng lòng sa thải người phụ nữ đó một cách dễ dàng đâu... Nếu đã như vậy thì tôi sẽ làm theo cách của tôi!"
Cố Kì cảm thấy không ổn: "Ông muốn làm gì?"
Sắc mặt Lưu Khiếu Vĩ nặng nề, lạnh lùng nói: “Viện trường Thu Lương Nhạc đột ngột gặp chuyện, hơn nữa Long Đằng hiện tại lại xảy ra vụ bê bối lớn như vậy... Tôi đương nhiên phải triệu tập các nhà báo đến nói rõ ràng mọi chuyện! Tôi không thể giương mắt đứng nhìn Long Đằng bị người phụ nữ đó làm cho liên lụy, trở thành đối tưởng để mọi người chế nhạo được!"