ra khó xử, rõ ràng là không thích thay đổi như vậy.
Có một số nhà nghiên cứu ngay thẳng, trực tiếp đứng dậy muốn đưa ra ý kiến của mình.
Nhưng Lưu Khiếu Vĩ lại mở lời trước.
"Tôi biết, chắc chắn nghiên cứu viên của Long Đằng chúng ta có không ít người có ý kiến, nhưng trong xã hội ngày nay, các nhà nghiên cứu đã có một cuộc sống quá kham khổ rồi, có nhiều công
hiến to lớn như vậy nhưng thu nhập lại rất thấp... Tôi làm điều này với hy vọng mang lại cho các nhà nghiên cứu của Long Đằng một tương lai tốt đẹp hơn! Để mọi người khi thực hiện giá trị của bản thân
mình cũng có thể tăng thu nhập càng nhiều hơn!"
Đối diện với lời này của Lưu Khiếu Vĩ, vốn dĩ còn có nghiên cứu viên có ý kiến nhưng rồi cũng trở nên
lưỡng lự.
Thu nhập của nghiên cứu viện thật sự không được
coi là quá cao.
Rất nhiều người đã cống hiến cả đời cho ngành công nghiệp này, nhưng thu nhập so với thành tích họ đạt được lại vô cùng không tương xứng.
Thu nhập của nghiên cứu viên ở Long Đằng đã được coi là rất khá rồi, nhưng hoàn toàn không thể gọi là thu nhập cao!
Mà ai lại không băn khoăn về chuyện tiền nong
chứ?
Vì vậy, lời này của Lưu Khiếu Vĩ chính là có lực hấp dẫn cực đại!
Cho dù một số người vẫn có ý kiến nhỏ nhưng trong lúc nhất thời cũng khó mà đứng ra phản bác lại.
Lưu Khiếu Vĩ nhìn những nghiên cứu viên đó không nói gì thêm nữa liền khẽ nhếch miệng cười: "Vậy thì,
về chuyện hợp tác với Hợp Sinh Dược Nghiệp, tôi
tin đây là đôi bên cùng có lợi và sẽ không có ai
phản đối đâu nhỉ?"
Nói đoạn liền xuống sân khấu mỉm cười với người phụ trách của Hộp Sinh Dược Nghiệp”.
“Phó tổng Triệu, về việc hợp tác của hai nhà chúng
ta, tôi thấy có thể kí kết hợp đồng trước! Đến lúc