Lưu Khiếu Vĩ vốn còn muốn kéo Hạ An Nhiên “chết" chung với mình, giờ đây hoàn toàn sững sờ.
Căn bản không ngờ Hạ An Nhiên lại có thể có chỗ dựa lớn đến như vậy.
Ông ta hoàn toàn có thể tưởng tượng được tình cảnh sau này của mình sẽ khốn khổ như thế nào nếu xúc phạm đến một người có lý lịch lớn như vậy.
Hạ An Nhiên vẫn không thèm quan tâm đến Lưu Khiếu Vĩ mà nhìn toàn bộ nghiên cứu viên có mặt tại đỏ, mỉm cười nói:
“Mọi người không phải sợ bị tôi bán đi, Long Đằng trước sau đều sẽ như vậy!" Nói đoạn, vẻ mặt cô dần
trở nên nghiêm túc: “Giống như lời giáo sư Thu Lương Nhạc nói, Long Đằng là một nơi tự do, chúng ta ở đây, chúng ta nên vui vẻ nghiên cứu những hạng mục mà chúng ta thích! Không liên quan đến lợi ích, chỉ liên quan đến bản thân hạng mục!"
Các nghiên cứu viên của Long Đằng lúc này sao còn có thể không yên tâm về Hạ An Nhiên.
Thậm chí, còn có một nghiên cứu viên kích động
nói một câu: “Có nghĩa là chúng tôi không còn sợ không đủ kinh phí cho các dự án nghiên cứu, hì hì,vì giờ chúng tôi đã là nhà mẹ vợ của tập đoàn Lăng thị rồi!"
Hạ An Nhiên: "..."
Vị huynh đệ này, lấy tiền từ tập đoàn Lăng thị, bọn
họ không phải trả giá gì, nhưng cô thì có!
Không biết tên đại tư bản keo kiệt đó sẽ muốn lấy
lợi ích gì từ trên người cô nữa!
Hạ An Nhiên bất giác lấy tay ôm lấy thân thể của mình.
Khóc hu hu!
Có lẽ cô sẽ phải lấy thân mình ra để trả nợ rồi!
Lưu Khiếu Vĩ đực mặt ngẩn người đứng tại chỗ.
Sự tình phát triển nhanh không kịp trở tay, còn vô
cùng bất ngờ!
Ông ta cũng hiểu rõ rằng giờ đây không còn bất kì một cơ hội nào để kéo Hạ An Nhiên chất chung với
ông ta nữa!
Trong lúc đang hồn bay phách lạc, ông ta liền bị nhân viên bảo vệ đuổi ra khỏi đại sảnh hội nghị.