Giây tiếp theo, đại thiếu gia Lăng Mặc sẽ tiến đến chỗ tiểu sư muội và hùng hổ cho cô ấy một trận!
Mặc dù Cố Kì rất sợ Lăng Mặc, nhưng cô vô cùng dũng cảm liền bước ra phía trước Hạ An Nhiên với ý muốn bảo vệ cô ấy để cô ấy đứng sau lưng.
Đối mặt với hành động này của Cố Kì, Hạ An Nhiên có chút khó hiểu: “Chị làm gì vậy?"
Cố Kì: "... Chị bảo vệ em!"
Hạ An Nhiên: "..."
Tại sao lại cần cô ấy bảo vệ?
Lăng Mặc nhìn thấy hành động nhỏ này của Cố KÌ liền khẽ cau mày, khiến cho khí chất vốn đã lạnh lùng giờ đây càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Toàn thân Cố Kì run lên.
Khí chất của Lăng đại thiếu gia mạnh mẽ đến mức
muốn quỳ!
Không chỉ có Kì nghĩ như vậy mà các nhà nghiên cứu khác của Long Đằng cũng cảm thấy như vậy khi nhìn thấy Lăng Mặc.
Trước đây họ từng nghĩ rằng khí chất của viện
trưởng Thu Lương Nhạc là đủ mạnh rồi, nhưng bây giờ họ phát hiện ra rằng một số khí chất không chỉ mạnh mà còn có thể giết người.
Mọi người run bần bật.
Thật không hiểu sao một cô gái xinh đẹp như Hạ An Nhiên lại có thể nhìn trúng một sát thần như vậy?
Nhất định là vì Long Đằng bọn họ nên cô mới bị ép trở thành người phụ nữ của sát thần đúng không?
Cô gái nhỏ Hạ An Nhiên thực sự đã hy sinh quả nhiều cho Long Đằng rồi!
Trong lúc nhất thời, rất nhiều nhà nghiên cứu Long Đằng có mặt ở đó đều nhìn Hạ An Nhiên với ánh mắt thương cảm.
Hạ An Nhiên cảm nhận được những ánh mắt
thương cảm" đó, khóe miệng cô co giật dữ dội.
Cũng có thể lờ mờ đoán được tại sao họ lại “đồng cảm" với cô ấy như vậy!
Vì vậy, khi Lăng Mặc định đến gần cô, cô không nhịn được liên nạt một câu:
“Anh bỏ cái khí chất băng lãnh đó đi cho em, dọa
Anh chỉ muốn nhanh nhanh đến gần vợ mình, cũng nhân tiện khiến Long Đằng và mọi người cảm nhận được khí chất phi phàm của anh, nghe vậy anh liền khựng lại một nhịp.