Anh cùng Hạ Khải Phong ngạo mạn đi ra ngoài. Ánh mắt chỉ có một tia nguy hiểm đám vệ sĩ ngoài cổng tự giác tách ra nhường đường cho đám người của anh.
Anh cùng mọi người lên xe và rời khỏi biệt thự của Chân Mạc. Hạ Khải Phong ngồi trên xe đôi mắt chỉ còn lại sự lạnh lẽo và âm u đây đó trong ánh mắt còn có tia căm ghét và cả hận thù.
- " Cậu và lão ta có quan hệ gì? Có vẻ cậu muốn giết lão ta?". Anh nhìn Hạ Khải Phong nhếch mép nói.
-" Như cậu và Lạc Y". Nghe anh hỏi vậy Hạ Khải Phong nhếch mép nói. Bản thân anh ta cũng không quá ngạc nhiên khi anh lại nhận ra được điều đó.
Cùng là những người sống trong Hắc đạo từ nhỏ đã que với việc chém giết, nên bản thân họ đã vô tình được đào tạo tính cảnh giác cao. Hơn nữa Tần Ngạn Quân lại là ông trùm của Hắc Đạo thì việc nhìn vào ánh mắt người khác để biết được tâm tư của người đó đối với anh vô cùng đơn giản. Nếu cả người bạn thân của mình anh còn không nhận ra được thì không biết anh đã chết bao nhiêu lần rồi.
-" Vì cô gái mà cậu đang tìm?". Anh cất giọng lạnh lẽo nhầm khẳng định lời của mình nói là đúng.
Hạ Khải Phong nhìn anh nhếch mép cười nhạt ánh mắt lộ rõ vẽ đau lòng. Chính bản thân anh cũng có phần ngạc nhiên không nghĩ tới việc một người khét tiếng máu lạnh như Hạ Khải Phong lại có ánh mắt đau lòng này.
Xem ra không chỉ có anh làm Hắc đạo ngạc nhiên khi công khai có phụ nữ mà cả tên kia cũng đã làm anh kinh ngạc đấy. Nhưng người phụ nữ của Hạ Khải Phong xem ra là đang gặp vấn đề gì rồi nên anh ta mới lo lắng và cho người tìm kiếm như vậy.
Ở công ty thì ngược lại cô phải làm việc vô cùng vất vả nha. Như là ngồi ăn vặt, xem anime, ngôn tình,... Đó là những gì là anh đã sắp xếp cho cô khi đi làm.
-" Tuấn Thành bao giờ Tiểu Ngạn về". Cô ngồi trên ghế sofa tay còn cầm một cái đùi gà rán nhai rất ngon lành. Nhìn cô lúc này rất giống con nít nha vì ăn gà với những thứ khác nên miệng cô vẫn còn vương lại một ít đồ ăn, trên môi còn dính mỡ của đùi gà rán.
- " Tôi không biết chắc cũng sắp về rồi, cô nên thu dọn tàn cuộc đi để lão đại biết cô ăn những thứ này thì khổ cho tôi". Tuấn Thành vừa nói vừa liếc mắt nhìn đống đồ ăn trên bàn của cô.
Nào là que cay, trà sữa, bánh gato, gà rán, mỳ xào thịt bò. Haizzz cô gái này có tâm hồn ăn uống thật là cao cả. Cứ ngỡ trước kia cô đã ăn rất nhiều rồi nhưng nào ngờ khi mang thai cô lại còn ăn nhiều hơn trước nữa chứ.
-" Vậy anh mau dọn đi Tiểu Ngạn về thấy như vậy sẽ không hay đâu". Nghe Tuấn Thành nói cô vội bỏ miếng gà mình đang ăn xuống bàn tay chân luống cuốn cầm lấy mấy vỏ đồ ăn của mình kia.
Tuấn Thành thấy cô như vậy chỉ biết lắc đầu rồi thu dọn tất cả để vào sọt rác. Đúng lúc này đám người của anh vừa về đến cô thấy anh về liền chạy ra ôm lấy anh.
-" Sao vậy?". Thấy cô tâm tình anh tốt hơn hẵn, một tay ôm thắt lưng cô một tay xoa đầu cô.
-" Em nhớ anh". Cô chu chu môi làm nũng khiến anh chợt phì cười bởi thái độ trẻ con của cô.
-" Trưa nay em đã ăn gì chưa?". Anh nghe cô nói vậy trái tim như có ai đó rót mật ngọt vậy. Ôm chặt cô hơn hỏi.
-" Vẫn chưa a~ ". Cô nói rồi hỉnh mũi nhìn anh.
Anh nhìn cô nhíu mày rõ ràng trên khóe miệng còn vương lại màu của que cay và mỡ của gà rán vậy mà lại bảo bản thân chưa ăn. Nhưng nhìn cô như vậy anh lại không nỡ la cô chỉ biết nên cưng chiều con mèo con này thôi. Anh kéo cô lại sofa ngồi tiện tay lấy khăn giấy trên bàn lau khóe môi cho cô.
Thấy hành động của anh cô chợt nhật ra hình như bị lộ rồi thì phải a~. Chết tiệt như vậy mà cũng bị lộ nữa haizzz chắc cô xong rồi.
-"Tuấn Thành mau đặt nhà hàng cho tôi và Lạc Y dùng bữa trưa. Lần sau không để cô ấy ăn trễ bữa nữa". Đang thầm lo lắng trong lòng chợt nghe giọng anh nói cô bất giác ngẩng mặt nhìn anh.
Tuấn Thành dạ một tiếng rồi lấy điện thoại đặt nhà hàng cho anh.
-" Haha Tần Ngạn Quân cậu cũng lạ quá đó. Trước khi thay đổi tần số nên cho chúng tôi biết trước chứ". Hạ Khải Phong nhìn anh bật cười ha hả.
- " Khổ cho chú rồi". Bảo Lâm nhìn Tuấn Thành nói khiến Tuấn Thành càng đen mặt hơn. Lão đại người cũng quá sủng vợ rồi, rõ biết cô ấy nói dối mà còn dung túng.