Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế

Chương 439



Chương 439

“Tôi, tôi không có, cô rất đẹp, thực sự rất đẹp, thật đấy.” An Vũ Dương càng muốn giải thích thì lại càng nói lắp.

“Tôi còn lâu mới tin.”

Giang Ninh Phiến hờn dỗi, buông tay đang nắm lấy tay anh ta ra.

Nghe vậy, đột nhiên An Vũ Dương nắm lấy tay cô, kéo cô vào lòng mình, một tay vuốt ve khuôn mặt cô, tìm vị trí tốt nhất, cúi đầu hôn lên môi cô…

“…”

Giang Ninh Phiến chấn động mà mở to mắt, cố gắng đấu tranh trong đầu nhưng nghĩ rồi lại thôi.

An Vũ Dương hôn cô, nụ hôn mang theo sự khẩn trương, trăn trở.

“…”

Giang Ninh Phiến chấn động mà mở to mắt, cố gắng đấu tranh trong đầu nhưng nghĩ rồi lại thôi.

An Vũ Dương hôn cô, nụ hôn mang theo sự khẩn trương, trăn trở.

“Ầm.”

Đột nhiên cánh cửa bị đẩy ra một cách mạnh mẽ.

“Buông cô ấy ra!”

Một tiếng hét vang vọng khắp căn phòng.

Giang Ninh Phiến quay đầu lại, cô chỉ nhìn thấy Hạng Chí Viễn đang đứng trước cửa, vẻ mặt của anh trở nên u ám, đôi mắt như thoát ra từ địa ngục, u ám và đáng sợ…

Hạng Chí Viễn nhìn chằm chằm bọn họ bằng ánh mắt mịt mờ.

Giang Ninh Phiến đẩy An Vũ Dương ra một cách hoảng loạn, lúng túng nhìn anh: “Hạng Chí Viễn, sao anh lại ở đây.”

Hạng Chí Viễn liếc nhìn An Vũ Dương một cái, rồi lại nhìn về hướng của Giang Ninh Phiến, vẻ mặt u ám vô cùng đáng sợ, nghiến răng ken két nói từng chữ một: “Em qua đây với tôi!”

“Tôi…”

Giang Ninh Phiến sợ hãi nhìn về phía An Vũ Dương, tìm nơi trú ẩn, tay cô khều lấy áo anh tay.

Một động tác vô cùng nhỏ và đơn giản.

Hạng Chí Viễn nổi giận đùng đùng: “Giang Ninh Phiến, bỏ cái tay của em ra!”

Cô là của anh!

Cô lại dám chạm vào người đàn ông khác! Anh vẫn chưa chết đâu!

“…”

Giang Ninh Phiến vội vội vàng vàng rút tay lại, hổ thẹn mà cúi đầu, vẻ mặt cô bất lực.

“Đưa Hạng Chí Viễn đi.” An Vũ Dương lạnh lùng quát to.

“Vâng.” Thành viên của An bước lên trước.

Tay của Hạng Chí Viễn bị còng, chân anh đá một nhát vào một thành viên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Giang Ninh Phiến: “Giang Ninh Phiến! Đi theo tôi!”

Giang Ninh Phiến nhìn anh với vẻ mặt vô cùng sợ hãi: “Tôi…Tôi đi vệ sinh!”

Dứt lời, Giang Ninh Phiến lại càng lướt qua anh giống như bỏ chạy.

Hạng Chí Viễn muốn bắt lấy cô nhưng tay anh đang bị còng lại, không thể bắt được cô.