Chương 540
Anh bị cô lừa đến suýt mất cả mạng, trong mắt cô, anh chỉ là một nhiệm vụ.
“Vậy nhiệm vụ thất bại rồi, tên mù chết tiệt đó vẫn cần cô?” Hạng Chí Viễn khinh thường liếc nhìn chiếc bụng to của cô: “Cưới chạy bầu?”
Hạng Chí Viễn vừa dứt lời, cầm bao thuốc ra rút một điếu, động tác thuần thục.
“…”
Đôi mi Giang Ninh Phiến khẽ động, cụp mắt xuống, không nói đúng, cũng không nói sai.
Hạng Chí Viễn hút thuốc, khói thuốc bay khắp xe, toả ra mùi khó chịu…
Giang Ninh Phiến khó chịu dùng tay bịt mũi, liếc nhìn tên đơn thuốc trên bao, không kìm được nhướng đôi mày lá liễu: “Anh đừng hút thuốc nữa.”
Nhất định là rượu, thuốc quá độ mới phải vào bệnh viện.
Vậy mà bây giờ còn hút thuốc, điên rồi à? Không cần sức khỏe nữa à?
Hạng Chí Viễn biết cô không thích mùi thuốc, quay sang trừng mắt với cô một cái rồi giơ tay đẩy cửa xuống xe hút thuốc.
“…”
Giang Ninh Phiến có chút bất lực, lòng đau âm ỉ.
Cô thậm chí từng chuẩn bị tâm lý bị trả thù bằng mạng sống, nhưng bây giờ anh vẫn kiêng dè cô không thích mùi thuốc mà xuống xe.
Hạng Chí Viễn, rốt cuộc anh đang nghĩ gì?
“Ầm!”
Đột nhiên cửa xe bị đá một cái, xe đua chấn động.
Giang Ninh Phiến hạ cửa kính xe xuống, ngạc nhiên nhìn gương mặt cực kỳ u ám của Hạng Chí Viễn ngoài cửa sổ.
Hạng Chí Viễn đạp điếu thuốc dưới đất, trừng mắt nhìn cô từ trên cao xuống, ánh mắt u ám đầy sự không cam lòng: “Mẹ nó, tôi chỉ là một nhiệm vụ của cô?”
“…”
Giang Ninh Phiến bị sự không cam lòng trong mắt anh kích thích, cô nhanh nghiêng mặt qua nhàn nhạt nói: “Mối quan hệ giữa chúng ta chỉ có vậy thôi.”
Bọn họ chỉ có thể như vậy.
“Vậy cô có chuẩn bị bị “Nhiệm vụ” trả thù chưa?” Hạng Chí Viễn nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt tỏa ra tia sáng nuốt chửng mọi thứ.
“…”
Hạng Chí Viễn quay người lên xe, khoá chặt cửa sổ xe, đạp chân ga điên cuồng lao đi.
Giang Ninh Phiến vội giữ vững: “Hạng Chí Viễn, lần này lại muốn sỉ nhục tôi như thế nào?”
“Yên tâm, nhất định còn kích thích hơn hộp đêm.” Môi Hạng Chí Viễn nhếch lên nụ cười tàn nhẫn: “Tên mù chết tiệt đó biết cô ba ngày hai đêm không về nhà, sẽ nghĩ cô đang làm gì?”
“…”
Anh muốn kích thích An Vũ Dương.
Giang Ninh Phiến định nói gì, nhưng lại không nói ra được, chỉ đành bất lực ngồi ở đó, mặc cho anh lái xe nhanh.