Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế

Chương 559



Chương 559

Cuối cùng anh cũng đã quyết định đi Florencia…

Hạng Chí Viễn nhìn cô thật sâu, ánh mắt hung ác nham hiểm, chiếc nhẫn đầu hồ ly trên tay buông ở bên người tỏa ra khí thế sắc bén.

Anh nhìn cô, không nói gì, anh đang chờ đợi.

Cô vẫn không nói một chữ.

Bốn mắt nhìn nhau.

Toàn trường đều yên lặng mà nhìn bọn họ, không rõ mọi chuyện là thế nào.

Thật lâu sau, trong mắt Hạng Chí Viễn xẹt qua sự thất vọng, khóe môi nhếch lên một độ cong tự giễu, ánh mắt lạnh lẽo: “Hạnh phúc của cô tôi không xen vào nữa, sau này, chúng ta xóa bỏ hết.”

Nói xong, Hạng Chí Viễn quay đầu bước nhanh rời đi.

Không những rời đi.

Anh còn vứt bỏ cô.

“…”

Giang Ninh Phiến ngồi yên ở chỗ cũ, nước mắt không nhịn được mà chảy ra, ngực do bị chà đạp mà đau đớn.

Có lẽ, Hạng Chí Viễn vẫn còn chưa buông tay được với cô.

Nhưng giờ phút này, anh đã hết hy vọng đối với cô.

Cô đã có được thứ mình muốn, cho nên cô không dám xin anh ở lại, không dám xin anh buông tay cô…

Cô nhớ tới thật nhiều câu nói mà Hạng Chí Viễn đã từng nói với cô…

“Tiêm Tiêm, em nhớ kỹ, sau này phải tự nấu cơm ăn, đồ bên ngoài dù ăn có ngon nhưng em không nhìn thấy tận mắt là làm ra như thế nào, thì đừng đi ăn.”

“Đừng làm móng tay giả, cũng đừng để móng tay dài, sẽ làm bản thân bị thương.”

Anh còn nói: “Tiêm Tiêm của tôi nhất định phải được chăm sóc giống như công chúa.”

Cô đã từng là công chúa được anh nâng niu ở trong lòng bàn tay.

Bây giờ, công chúa của anh đã đổi thành người khác, còn cô thì bị vứt bỏ, là điều dĩ nhiên.

Tất cả những chuyện này đều là do một tay cô thúc đẩy…

Cô không hối hận, không hề hối hận.

Cầu được ước thấy, không có gì mà phải hối hận.

Giang Ninh Phiến không nhớ mình đã bị đẩy lên trên sân khấu như thế nào, cô không hề làm gì cả, đôi mắt mơ hồ, chỉ nghe thấy từng tiếng hô to bán đấu giá của đám khách nam.

“400 vạn.”

“500 vạn.”

“800 vạn.”

“850 vạn.”

“…”

Có người kêu cô biểu diễn.