Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế

Chương 598



Chương 598

Giang Ninh Phiến ngồi bất động nhìn Hạng Chí Viễn bên cạnh lấy điện thoại ra đặt lên tai: “Tiêm Tiêm, sao vậy?

Tiêm Tiêm.

Giang Ninh Phiến nghiêng mặt đi, nhắm mắt lại, lòng như bị kim đâm, đau vô cùi Giọng Hạng Chí Viễn lắng xuống, dịu dàng khi nói chuyện với Tiêm Tiêm, khác hản khi nói với cô: “Tôi đang bên ngoài, không sao, tôi không có chuyện gì hết. Ừm, được, tôi về ngay, em đợi tôi, chút nữa tôi đi mua kẹo giòn cho em ăn.”

Nói xong, Hạng Chí Viễn cúp máy, nhìn qua người bên cạnh, chỉ thấy cô cột tóc lên, tai rất mỏng, rất trắng.

Hạng Chí Viễn thu tầm mắt lại, đẩy cửa xuống xe, hỏi Cô Minh Thành: “Xe đến chưa?”

“Chắc sắp đến Cô Minh Thành ngẩng gương mặt nôn đến trắng bệch lên nói.

Anh ta gọi cấp dưới ở gần đây nhất qua đón.

Vừa dứt lời, một ánh đèn xe vụt qua, Hạng Chí Viễn và Cô Minh Thành lập tức nhạy cảm dựa vào bên cạnh xe, Giang Ninh Phiến cũng phản ứng nhanh chóng cầm súng lên.

Đợi xe đến gần, Giang Ninh Phiến nghe thấy Cô Minh Thành gọi: “Cậu chủ, là người của chúng ta.”

Cô buông lỏng xuống.

Xe dừng lại trước xe bọn cô, mấy tên cấp dưới leo xuống xe chạy đến trước mặt bọn anh, cúi đầu: “Cậu chủ, lên xe thôi.”

“Ừm”

Hạng Chí Viễn đi về phía trước, dừng bước bên cửa sổ xe của Giang Ninh Phiến, anh quay lại lạnh lùng nhìn Giang Ninh Phiến: “Giang Ninh Phiến, tôi sẽ trả cô ân tình hôm nay.”

Không phải cô cứu anh, một mình anh không có vũ khí rất khó để phá vòng vây ra ngoài.

Giang Ninh Phiến yên lặng nhìn anh: “Không cần, tôi là một cảnh…”

“Cô nghĩ nhiều rồi.” Ánh mắt Hạng Chí Viễn lạnh lẽo nhìn cô: “Tôi trả cô ân tình này là tôi chỉ muốn ghi nhớ nỗi nhục mà cô mang lại cho cô.”

“…”

Mặt Giang Ninh Phiến trắng bệch.

Anh chỉ muốn nhớ nỗi hận dành cho cô, chỉ muốn nhớ mang bánh giòn cho Tiêm Tiêm.

Rất tốt.

Đây chính là điều cô muốn, không phải sao? Cầu được ước thấy.

Cô nhàn nhạt cười một cái, hỏi: “Vậy anh trả tôi như thế nào?”

“Đợi đó.”

Hạng Chí Viễn lạnh lùng nói xong, đi thẳng đến chiếc xe phía trước nói với Cô Minh Thành ở bên cạnh: “Đi điều tra chỗ nào ở Hồng Cảng có bán kẹo giòn.”

“Kẹo giòn? Cậu chủ, không phải bây giờ chúng ta nên đi tập hợp người để tối nay đối phó…”

“Tiêm Tiêm muốn ăn, bảo cậu tra thì tra!”

“Vâng, cậu chủ.”

Cô Minh Thành gật đầu.