Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế

Chương 627



Chương 627

Hạng Chí Viễn từ từ cúi đầu, thấy một cô bé mặc đồng phục trắng ôm chân mình, đồng phục thêu năm chữ “Lớp mẫu giáo Mỹ Mỹ”.

Cô bé thắt bím hai bên, ngước gương mặt xinh đẹp lên, cười rạng rỡ với anh, đôi mắt ngạc nhiên, nũng nịu: “Chào anh, anh.”

Lại là cô bé lần trước.

“Cô nhóc, bà ngoại con lại lạc rồi à?”

Hạng Chí Viễn lạnh giọng nói.

“Không có.” Hạng Diêu Linh chỉ vào siêu thị.

Tối ba An muốn đến ăn cơm, bà ngoại dắt cô bé đi chợ.

Hạng Chí Viễn nhìn theo tay cô bé chỉ, thấy bà lão ăn mặc giản dị đang bị thu hút bởi poster “Linh đơn diệu dược” ở quầy hàng.

 

“Đó là bà ngoại con?”

Hạng Chí Viễn hỏi.

“Ừm.” Hạng Diêu Linh buông chân anh ra, nhảy hai cái trước mặt anh: “Anh, anh, nhìn giày của em, em có nữa này.”

Hạng Chí Viễn cúi đầu nhìn, thấy chân cô bé đổi đôi giày mới, giày vẫn buộc chuông như cũ.

Hạng Diêu Linh đột nhiên ngồi xổm xuống, dùng sức tháo giày ra, đưa cho anh: “Cho anh, trao đổi đổi.”

“…”

Hạng Chí Viễn nhìn cô bé, cô bé coi mình là cái gì: “Chú không cần nữa.”

“Cần, cần, cho anh, cho anh.” Hạng Diêu Linh thấy anh không cần, lo lắng nhét giày cho anh, khiến cho ống quần anh dính dấu giày.

Cô bé vội vàng phủi.

“…”

Gia đình kỳ lạ nào nuôi ra con bé này vậy.

Hạng Chí Viễn lười để ý cô bé, nhấc chân định đi, đột nhiên mắt bị chói bởi một ánh sáng, anh nhanh chóng quay đầu lại, nhạy bén nhìn toà nhà đối diện.

Chặn đánh.

Xem ra đối phương không giết được anh ở Hồng Cảng thì không được.

Mắt Hạng Chí Viễn loé lên, mở cửa định leo lên xe.

Hạng Diêu Linh vẫn ở đó, vô tội nhìn anh, đôi tay nhỏ giơ cao giày: “Anh, anh…”

Hạng Chí Viễn cúi đầu trừng mắt nhìn cô bé, không do dự, vươn cánh tay dài ra, ôm Hạng Diêu Linh vào lòng, dùng ngực che mặt cô bé rồi vứt lên xe.

Bản thân vòng qua đầu xe lên xe, khởi động xe lao đi.

Đối phương thấy anh nói chuyện với Hạng Diêu Linh, chắc chắn nghĩ anh có quan hệ gì đó, lúc này để cô bé quay về chỗ bà ngoại, sợ là đối phương sẽ đuổi theo cô bé.

Con bé nói hơi nhiều nhưng không đến mức bị tử hình.