"Chắc cũng sắp đến rồi!" Tần Nhược Hi mở miệng nói.
Tôn Tuyết Trinh hai tay ôm ngực, lẩm bẩm nói, "Không biết đại biểu lần này Tư gia phái ra là ai nhỉ? Tổ tiên Tần gia các ngươi là khai quốc công thần, Tôn gia chúng ta là võ học thế gia, mà Tư gia lại chuyên về buôn bán. Đương nhiên đối với chuyện này sẽ không coi trọng như hai nhà chúng ta, hộ vệ trong tộc đều mời người bên ngoài, e rằng sẽ không dễ dàng tìm ra đại biểu thích hợp?"
Tần Nhược Hi nghe vậy ánh mắt lóe lên, mở miệng nói, "A Cửu hẳn là sẽ sắp xếp thỏa đáng."
Tôn Tuyết Trinh gật đầu nói: "Nếu là người Cửu gia tự mình chọn lựa, dĩ nhiên là đáng để mong chờ!"
Hai người đang nói chuyện, cách đó không xa, một nhóm 6 người đang tiến về phía lôi đài.
Trên người năm người phía sau mang theo tộc huy Tư gia, mà dẫn đầu 5 người này, lại là một cô gái thân hình nhỏ yếu.
Tôn Tuyết Trinh nhìn thấy người tới, nhất thời chân mày nhíu chặt, sắc mặt có chút không được tốt lắm, "Đây không phải là nữ nhân họ Diệp lúc trước sao... Làm sao lại là nàng ta?"
Lúc này Diệp Oản Oản đi đến trước mặt Tôn Tuyết Trinh, mở miệng tự giới thiệu mình: "Tôn tiểu thư, chào cô, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, tôi họ Diệp, là đại biểu của Tư Gia tại Đại Hội Võ Thuật lần này."
Nghe nói như vậy, sắc mặt của Tôn Tuyết Trinh trong nháy mắt hoàn toàn trở nên âm trầm, "Cô nói cái gì? Đại biểu Đại Hội Võ Thuật của Tư gia lại là cô?"
Diệp Oản Oản mặt không đổi sắc: "Không sai."
"Đây quả thực quá hoang đường!" Tôn Tuyết Trinh nhất thời giận dữ, mặt đầy vẻ bị làm nhục.
"Trinh Trinh, có chuyện gì xảy ra?" Nghe được động tĩnh bên này, Tôn Lạp Trọng đi tới hỏi.
Tôn Tuyết Trinh nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, mặt tràn đầy vẻ tức giận, "Cha, Tư gia khinh người quá đáng! Chúng ta thành tâm thành ý tổ chức Đại Hội Võ Thuật lần này, mời bọn họ tới tham gia, bọn họ lại phái thứ người như vậy tới để làm nhục chúng ta!"
Ánh mắt của Tôn Lạp Trọng như lưỡi dao sắc bén quét qua người của Diệp Oản Oản, "Vị này là..."
Tôn Tuyết Trinh khẽ xì một tiếng mở miệng nói, "Chính là người trước đây con đã nói với cha, tình nhân của Tư Dạ Hàn!"
Tôn Lạp Trọng vừa nghe nói như vậy, sắc mặt cũng thay đổi, "Vị tiểu thư này, vô luận cô là làm sao được thông qua, thật xin lỗi, nơi này không phải là địa phương để cô tùy tiện chơi đùa!"
Nghe được những câu đầy nghiêm khắc này của Tôn Lạp Trọng, đối mặt với ánh mắt cười nhạo khinh bị của những tinh anh khác của hai nhà kia, những tinh anh Tư gia vô danh đi theo Diệp Oản Oản tới, toàn bộ đều lộ ra vẻ mặt vô cùng khó coi.
"Trước đây ở trước mặt Hứa quản gia tôi đã muốn nói rồi, tại sao Cửu gia lại muốn cho nữ nhân này làm dẫn đội của chúng ta cơ chứ?"
"Đúng vậy! Hại cho chúng ta toàn bộ đều cùng nhau mất thể diện theo!"
...
Thời điểm bầu không khí căng thẳng như vậy, Tần Nhược Hi vội vàng đứng ra, đúng lúc mở miệng giải vây nói, "Tôn thúc thúc, Tuyết Trinh, các người đừng nóng giận, A Cửu tuyệt đối không có loại ý tứ này! Vị Diệp tiểu thư này quả thật là có lý giải độc đáo đối với phương diện võ thuật, hơn nữa thân thủ bất phàm. Tư gia tuyệt đối không hề có ý tứ xem thường Đại Hội Võ Thuật lần này!"
Tôn Tuyết Trinh bày ra biểu tình hận rèn sắt không thành thép, "Nhược Hi, Tư Dạ Hàn đối xử với cô như vậy, cô còn giúp hắn giảng hòa! Trước đây Tư gia bên kia có lời đồn đãi hắn bị nữ nhân làm điên đảo thần hồn tôi còn chưa tin, không nghĩ tới lại là sự thật!"
Tôn Tuyết Trinh đang định tiếp tục nói, lúc này, môn đồ đã dẫn Mục Tùy Phong đến rồi.
"Sư phụ, Mục tiên sinh đến rồi!"
Tôn Tuyết Trinh cùng Tôn Lạp Trọng thấy vậy, không rảnh lại tiếp tục quản Diệp Oản Oản, sự chú ý nhất thời toàn bộ đều chuyển sang Mục Tùy Phong, vội vàng tiến lên nghênh đón.
Tôn Lạp Trọng: "Mục tiên sinh, không tiếp đón từ xa, nhanh xin mời ngồi!"
Mục Tùy Phong chắp tay, "Tôn tiên sinh khách khí rồi, nghe danh tiếng tốt Tôn tiên sinh đã lâu, hôm nay được gặp mặt, là vinh hạnh của Mục mỗ!"
Mục Tùy Phong đối với những người trong giới võ thuật đều luôn rất khách khí.
Tôn Lạp Trọng nhất thời cảm thấy mở mày mở mặt, mà 5 tên tinh anh của Tôn gia bên kia cũng là mặt đầy kiêu ngạo.