Hệt Như Hàn Quang Gặp Nắng Gắt

Chương 1140: Ổn định, đừng quậy



Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

---

Gần đây các ông lớn đua nhau chiếu phim, chỉ riêng phim của Hoàn Cầu cùng Hoàng Thiên Giải Trí đã chiếm hết 70 – 80% thị trường, đủ loại hoạt động tuyên truyền điên cuồng oanh tạc, chứ đừng nhắc tới dưới tình huống bọn chúng cố tình chèn ép Chư Thần Thời Đại.

Mặc dù đa phần mọi người đều đánh giá rất tốt, nhưng doanh thu phòng vé ngày đầu vừa ra tới, tâm mọi người đều nguội lạnh.

Phòng vé chỉ có mấy trăm ngàn, vẫn chưa bằng số lẻ bộ phim kia của Lăng Thiếu Triết. Mấy trăm ngàn này, tất cả đều là do fan trung thành của Cung Húc cùng Lạc Thần đóng góp.

Nếu như cứ tiếp tục để tình thế này tiếp diễn, bộ phim này của bọn họ nhất định sẽ mất hết vốn liếng.

Phòng vé không tốt, bầu không khí công ty là một mảnh đê mê.

Lạc Thần mở miệng nói: "《 Đại Lão Hữu Ước 》 vừa vặn hôm nay lên sóng, nói không chừng có thể kéo được một chút doanh số phòng vé..."

Đối với nghệ sĩ giới giải trí mà nói, fan là quý giá nhất, nhưng cũng dễ dàng mất đi nhất.

Lạc Thần cùng Cung Húc vì quay 《 Sinh Tử Một Đường 》, hơn mấy tháng nay không xuất hiện trước công chúng, mà tiểu thịt tươi mới ra lò cứ như cỏ mọc sau mưa, từng gốc một khiến cho fan của bọn họ chạy đi với tốc độ nhanh như chó đuổi.

Bây giờ thời điểm tuyên truyền cho bộ phim liên tục gặp trở ngại, doanh số phòng vé quả thật đáng lo.

Lúc này, Diêu Giai Văn vội vã đẩy cửa đi vào, cầm điện thoại di động trong tay, mặt đầy tức giận mở miệng, "Thật là quá đáng!"

"Sao thế?" Diệp Oản Oản cau mày hỏi.

Diêu Giai Văn cầm điện thoại di động, mở miệng nói, "Tôi mới vừa xem 《 Đại Lão Hữu Ước 》, kết quả phát hiện toàn bộ cảnh của Lạc Thần và Cung Húc bên trong 《 Đại Lão Hữu Ước 》 đều bị cắt sạch! Ngay cả một giây đồng hồ cũng không có!"

Đợi hơn hai giờ, quay 10 phút, vốn cho là có thể lưu lại 5 phút, kết quả cuối cùng lại bị cắt toàn bộ.

Nghe được lời này của Diêu Giai Văn, sắc mặt của Lạc Thần trầm xuống. Nguyên bản còn trông cậy vào cái tiết mục chữa cháy này có thể chống đỡ một chút. Hiện tại, không còn hy vọng!

Tình huống giống nhau, trong khoảng thời gian này đã lặp đi lặp lại rất nhiều lần.

Rất khó nhận được cơ hội hội quảng bá tốt, thật vất vả mới có một cơ hội, sau khi quay xong lại một lần nữa bị chèn ép! Sau lưng rõ ràng cho thấy người cố ý chơi khăm bọn họ.

Men rượu còn sợ ngõ hẹp, chất lượng bộ phim coi như có tốt hơn nữa, nhưng không ai xem, cũng không có chỗ dùng. Huống chi đề tài bộ phim này của bọn họ lại là thanh xuân thần tượng cùng tình yêu đô thị, vốn là không chiếm ưu thế.

Diêu Giai Văn mở miệng đề nghị, "Hay là... để cho Cung Húc cùng Lạc Thần đăng Weibo mờ ám cho nhau nhiều một chút, kéo lại nhân khí?"

Diệp Oản Oản lắc đầu, cự tuyệt đề nghị của Diêu Giai Văn.

Loại chuyện thế này cứ để tự nhiên và hợp lý một chút là được rồi! Làm quá thường xuyên và cố ý sẽ gây nên hiềm nghi cố tình bán hủ, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến nhân duyên, cũng sẽ làm hỏng hình tượng của bọn họ. Sẽ bất lợi cho tạo hình nhân vật của những bộ phim sau này.

Huống chi, điều này cũng không thể giải quyết được những vấn đề cơ bản.

"Tình huống bây giờ, buổi họp sáng nay tôi đã nói với các cậu rồi, cho nên các cậu hẳn là cũng nên chuẩn bị sẵn tâm lý. Kế hoạch trước mắt của tôi là, phần tuyên truyền phía sau có thể tạm ngừng. Hoàn Cầu cùng Hoàng Thiên rõ ràng muốn chơi xấu chúng ta. Nếu tiếp tục lao vào, tất cả đều sẽ đổ xuống sông xuống biển, không bằng dùng để làm chút chuyện khác.

"Chuyện khác?" Diêu Giai Văn ngơ ngác.

Diệp Oản Oản đem một chồng tài liệu giao cho nàng, "Đúng, tiếp theo chúng ta không làm tuyên truyền. Kinh phí còn lại, tất cả đều lấy đi làm từ thiện."

Một bên, Hàn Thiên Vũ gật đầu mở miệng, "Đây là ý kiến hay!"

Diệp Oản Oản mở miệng nói, "Chuyện này Dương ca tương đối có kinh nghiệm, còn phải làm phiền Dương ca giúp tôi kiểm định một chút "

Phí Dương sảng khoái nói: "Không thành vấn đề."

Ánh mắt của Diệp Oản Oản quét qua tất cả mọi người: "Đợt giông bão này, chuyện mọi người cần làm, chỉ có một thứ, đó chính là, ổn định."

Diệp Oản Oản nói xong, cố ý hướng về Cung Húc nhìn một cái, "Nhất là cậu Cung Húc, đừng quậy."