Vào giờ phút này, ánh mắt của tất cả mọi người dưới đài đều rơi vào trên người Giang Yên Nhiên.
Trong đó không thiếu các nghệ sĩ có ánh mắt hâm mộ hoặc ghen tỵ.
Bộ phim đầu tiên khi xuất đạo chính là tác phẩm của đạo diễn Bồng Viễn Hồ, còn lấy được giải thưởng Ảnh Hậu giải Kim Lan.
Cao như vậy, lại còn trẻ như vậy, thực lực của bản thân cùng ngoại hình tất cả đều tốt vô cùng! Có thể nói là tiền đồ rộng mở.
Bao nhiêu người phải hao phí 5 năm, 10 năm, thậm chí mấy chục năm mới có thể đạt tới độ cao này. Bao nhiêu công ty tiêu tốn vô số tinh lực lớn mới có thể bồi dưỡng ra được một cây đại thụ của làng điện ảnh. Vậy mà nàng nhẹ nhàng thoái mái liền lấy được rồi, dùng ánh hào quang chói mắt như thế để tiến vào giới giải trí.
Thậm chí một vài lão tiền bối trong giới giải trí cũng đều rất tán thưởng nàng…
"Ha ha, thật là sông Trường Giang sóng sau đè sóng trước! Hiếm khi thấy được giới giải trí có được người mới xuất sắc như vậy!"
"Đúng là một hạt giống tốt khó kiếm! Khó trách có thể khiến cho người kén chọn như đạo diễn Bồng nhìn trúng!"
"Tôi thấy Giang Yên Nhiên này sợ rằng sẽ trở thành Kiều Vũ Phỉ thứ 2 của giới giải trí rồi! Ban đầu Kiều Vũ Phỉ cũng là 19 tuổi dựa vào bộ phim đầu tiên liền lấy được giải Ảnh Hậu. Bây giờ 3 năm qua đi, đều đã tiến quân vào thị trường quốc tế, vững vàng củng cố vị trí siêu sao hạng nhất rồi đấy!"
Bồng Viễn Hồ nghe lời tán dương bên tai, lộ ra vẻ hài lòng cùng thần sắc tán thưởng hiếm thấy, "Nha đầu này quả thật không tệ, căn cơ phi thường vững chắc, ngộ tính cực mạnh, tuy nhiên..."
"Tuy nhiên làm sao?" Có người hỏi.
"Sau lưng tiểu nha đầu, sợ là có danh sư hướng dẫn!" Bồng Viễn Hồ trầm ngâm nói.
Những người bên cạnh nhất thời hứng thú, "Ồ? Danh sư hướng dẫn? Chẳng lẽ còn có lão sư nào lợi hại hơn so với đạo diễn Bồng ngài?"
Bồng Viễn Hồ nhìn theo Giang Yên Nhiên đang hướng về phía trên đài đi tới, "Tôi cũng chỉ là suy đoán. Nha đầu kia rõ ràng chỉ là một người mới không có chút kinh nghiệm nào, nhưng là, nàng làm quá tốt rồi! Mấy tháng này tại đoàn làm phim, cơ hồ một chút sai sót cũng đều không hề phạm qua..."
...
Vô luận như thế nào, một hạt giống tốt hoàn mỹ, có tiềm lực lớn như vậy, còn được Bồng Viễn Hồ coi trọng như thế, lời vàng ý ngọc tán dương, tuyệt đối là đối tượng mà tất cả các công ty trong ngành săn đón.
Những người ôm ý định đào góc như Diệp Y Y và Đàm Uy không phải số ít.
Chử Hồng Quang cũng là một người trong số đó.
Danh sách mới vừa công bố một cái, Chử Hồng Quang lập tức mở miệng dặn dò cùng cao tầng của Hoàn Cầu bên cạnh, "Tổng thanh tra Hạng, cô bé này, nhất định phải tranh thủ ký hợp đồng trước khi bọn Hoàng Thiên Giải Trí ký tới!"
Tổng Thanh Tra mảng Kinh tế - Nghệ sĩ của Hoàn Cầu Giải Trí, Hạng Kiệt nghe vậy mở miệng nói, "Chử tổng, phim của đạo diễn Bồng trước đó tôi đều một mực quan tâm, cho nên ngay lập tức sau khi biết kết quả thử vai, đã sớm đi tìm hiểu tài liệu liên quan đến Giang Yên Nhiên!"
"Sau đó thì sao?" Chử Hồng Quang lập tức hỏi.
"Khi đó, tôi biết được Giang Yên Nhiên chỉ là một học sinh phổ thông, còn chưa ký hợp đồng với bất kỳ công ty nào, cho nên tự mình đi tìm nàng trao đổi qua một lần. Nhưng khi đó, nàng cự tuyệt.
Tiểu nha đầu kia, ngay cả Hoàn Cầu chúng ta đi đào lại có thể cũng đều không chịu nhả ra, phỏng chừng chính là chờ lấy được kết quả của giải thưởng Kim Lan, đòi một cái giá cao hơn đấy!" Hạng Kiệt mở miệng nói.
Chử Hồng Quang trầm ngâm nói, "Bất kể nàng có yêu cầu gì, đều thỏa mãn nàng!"
Đào một người có sẵn tiềm lực, so với bỏ một số tiền lớn bồi dưỡng một người mới chưa biết có tiền đồ hay không, sẽ tốt hơn nhiều!
Trừ phi có người đại diện có ánh mắt độc đáo, có khả năng bồi dưỡng nhân tài cực mạnh! Nếu không, muốn tạo nên một đại minh tinh, nhất là nghệ sĩ phái thực lực, khó như lên trời...
Nghĩ tới đây, trong đầu của Chử Hồng Quang trong nháy mắt hiện lên "Diệp Bạch" danh tự này, tâm tình không khỏi lại chùng xuống.
Bởi vì một cái quyết định sai lầm, hiện tại hắn phải hao phí gấp mấy lần tinh lực để đền bù tổn thất.