Diệp Oản Oản đứng tại chỗ, đột nhiên cảm giác được có cái gì không đúng.
Chỉ thấy một vị thành viên của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, ánh mắt một mực dừng lại ở trên người Diệp Oản Oản.
Không bao lâu, thành viên Võ Đạo Liên Minh Công Hội tiến lên, chậm rãi đi tới bên người Diệp Oản Oản, quan sát Diệp Oản Oản mấy lần, chợt mở miệng nói: "Khu nào?"
Nghe lời nói này, Diệp Oản Oản nhất thời sửng sốt một chút.
Nàng mới vừa đến Độc Lập Châu, đối với phân chia khu vực của Độc Lập Châu hoàn toàn không nắm được, làm sao nàng có thể nói ra được mình tới từ khu vực nào.
Thấy Diệp Oản Oản không hề mở miệng nói chuyện, chân mày người đàn ông hơi nhíu lại: "Giấy thông hành!"
Nghe lời nói này, Diệp Oản Oản nhất thời cảm thấy không ổn. Không để cho thành viên Liên Minh Công Hội có bất kỳ khả năng phản ứng nào, nàng lấy tốc độ nhanh nhất bình sinh, trong nháy mắt bỏ chạy về phía xa xa.
Chính mình đào đâu ra giấy thông hành Độc Lập Châu? Bây giờ ngược lại thì hay rồi, bị thành viên Võ Đạo Liên Minh Công Hội phát hiện ra! Một khi bị bắt, hậu quả khó mà lường được! Nếu như mình không cầm ra được giấy thông hành, có lẽ sẽ vứt bỏ mạng nhỏ...
Diệp Oản Oản cũng sẽ không đần độn đứng tại chỗ cùng dây dưa với thành viên Võ Đạo Liên Minh Công Hội. Nơi này là Độc Lập Châu, gan của nàng cũng không có lớn như vậy. Muốn tại Võ Đạo Liên Minh Công Hội bên này lừa dối để vượt qua kiểm tra, không có khả năng…
"Phát hiện kẻ khả nghi!"
Người đàn ông hướng về phía sau hô lên.
Lúc này, thành viên đội giám sát của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, lập tức đuổi theo Diệp Oản Oản. Tốc độ của mỗi một người, đều có thể dùng “nhanh đến cực hạn” để hình dung.
Tốc độ Diệp Oản Oản mặc dù nhanh, nhưng so với những nhân viên tra khám kia, đúng là kém quá nhiều. Nếu cứ tiếp tục như vậy, không được bao lâu sẽ bị đuổi kịp.
Dưới tình thế cấp bách, tốc độ Diệp Oản Oản nhanh hơn mấy phần, bất quá chỉ vài hơi thở, cũng không chú ý tới bóng người trước mặt, đâm thẳng đầu vào.
"Người nào?"
Nam nhân bị tông phải nhíu chặt lông mày, vô cùng không vui nhìn về phía cô gái vừa đụng mình.
Nhưng mà, sau khi nhìn thấy dung mạo cô gái, nam nhân hơi sững sờ, tim dường như đập nhanh hơn mấy phần.
So với những nữ nhân tự cho mình là xinh đẹp, đều trở thành hạng tầm thường, cách nhau một trời một vực.
Khuôn mặt không hề có một lớp trang điểm nào, nhưng dung nhan này, lại như tiên nữ giáng trần, lại còn bộ dáng chật vật này nữa, lại vô hình kích thích ý muốn bảo hộ của bất kỳ một người đàn ông nào.
"Thật xin lỗi... Anh không sao chứ?"
Diệp Oản Oản nhìn người đàn ông ăn mặc đắt tiền trước mặt mình, cau mày mở miệng.
"Ồ... Nha, không có việc gì! Không sao, xương cốt của tôi tương đối cứng rắn, cô không bị đụng đau chứ?" Nam nhân nhìn Diệp Oản Oản, mở miệng nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Ặc, người của Độc Lập Châu, làm sao so với tưởng tượng của nàng lại không quá giống nhau?
Đều thân thiện như vậy sao?
Chính mình đụng vào người ta, người ta chẳng những không hề mảy may trách tội, ngược lại còn lo lắng cho chính mình? Độc Lập Châu trừ cái gì mà Võ Đạo Liên Minh Công Hội ra, xem ra, dường như cũng coi như là một địa phương không tệ…
Nhưng mà, trên thực tế là bởi vì, vô luận là nơi nào, xem mặt mà đối đãi cũng là điểm chung cả thôi…!
"Xin lỗi, tôi có việc phải đi trước rồi..." Diệp Oản Oản theo bản năng hướng về phía sau nhìn lại, khi nhìn thấy đám thành viên của Võ Đạo Liên Minh Công Hội đã sắp đuổi kịp, sắc mặt hơi đổi.
Nam nhân thuận theo ánh mắt của Diệp Oản Oản, hướng về phía sau quan sát.
"Võ Đạo Liên Minh Công Hội, đội giám sát..." Nam nhân lẩm bẩm trong miệng, lộ ra vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Đội giám sát này, chủ yếu là phụ trách thanh trừ người ngoại lai, kiểm tra giấy thông hành Độc Lập Châu. Bị đội giám sát đuổi theo như thế, hoặc là không có giấy thông hành, hoặc chính là người ngoại lai.
Cô gái này bị đuổi theo như vậy, tám chín phần mười là người ngoại lai.