Sau khi lấy được 5.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự, Diệp Oản Oản hài lòng nhanh chân rời đi, một lần nữa quay trở lại khu phân phối nhiệm vụ.
Chỉ chốc lát sau, dưới ánh mắt kinh ngạc vạn phần của mọi người, Diệp Oản Oản liên tiếp xé hai cái nhiệm vụ cấp S, còn có một nhiệm vụ cấp S+.
Nhiệm vụ cấp S: Lấy chiếc nhẫn thiếp thân của Kỷ Hoàng, thu được 10.000 điểm cống hiến.
Nhiệm vụ cấp S: Lấy một sợi tóc của Tu La Chủ, thu được 10.000 điểm cống hiến.
Nhiệm vụ cấp S+: Hộ tống tín vật, rất có thể sẽ bị thế lực A Tu La uy hiếp khai chiến, thu được 20.000 điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự.
"Con bà nó! Diệp Oản Oản điên rồi sao? Hai cái cấp S, một cái S+, còn con mịa nó thậm chí có liên quan đến Tu La Chủ và Kỷ Hoàng, rốt cuộc cô ta đang suy nghĩ gì vậy chứ?"
"Đầu tiên là 2 nhiệm vụ cấp S, đã không cách nào hiểu được được rồi! Trời má, lại còn nhận luôn nhiệm vụ S+ đó, hộ tống tín vật... Hơn nữa vô cùng có khả năng dẫn đến một trận chiến với A Tu La. Thế này, con mịa nó, còn không phải là đang đi chịu chết hay sao?"
"Bất quá, trước đó tôi từng nghe nói, vị Diệp Oản Oản này, đã từng nhận lấy 2 nhiệm vụ, đánh bại Bắc Đẩu và Thất Tinh của Không Sợ Minh!"
"Coi như thực lực Diệp Oản Oản không tệ, biết cái gì mà túy quyền, lại từng vào rừng học theo khỉ hoang và tinh tinh... Nhưng đây chính là A Tu La đấy, nói không chừng Tu La Chủ đều sẽ đích thân xuất hiện! Chuyện này và đơn độc đánh bại Bắc Đẩu và Thất Tinh, là một cùng một khái niệm sao?"
"Coi như là kỷ lục mà ban đầu Nhiếp Linh Lung sư tỷ sáng tạo ra, cũng bất quá là ở trong thời gian một tháng, một người một ngựa hoàn thành 2 cái nhiệm vụ cấp S và một cái nhiệm vụ A+ mà thôi. Diệp Oản Oản lại muốn tạo ra kỷ lục mới, thật sự không sợ chết?"
Đối mặt với sự lải nhải không ngừng của mọi người chung quanh, Diệp Oản Oản không thèm để ý, sau khi tiếp nhận 3 nhiệm vụ này, liền xoay người rời đi.
Ba cái nhiệm vụ, nếu như hoàn thành, chính là 40 ngàn điểm cống hiến vào trong túi. Cò kè bớt một thêm hai, hẳn là cũng vừa đủ để xin Viện trưởng thôi miên thêm một lần giúp mình... Bỗng nhiên cảm nhận được trí nhớ của mình, không lâu sau liền có thể khôi phục… Điểm cống hiến, dường như cũng không khó kiếm cho lắm!
Sau khi rời khỏi khu phân phối nhiệm vụ, Diệp Oản Oản đầu tiên đi thăm Cung lão, sau khi báo bình an với Cung lão, Diệp Oản Oản rảo bước đi thẳng về hướng phòng làm việc của Viện trưởng Xích Diễm.
Đến phòng làm việc của Viện trưởng, Diệp Oản Oản gõ cửa một cái, sau khi nhận được sự cho phép, mới nhanh chân đi vào bên trong.
"Viện trưởng..."
Diệp Oản Oản nhìn vị lão giả đeo mắt kính đang phê duyệt văn kiện, ý cười đầy mặt.
"Tới trả nợ điểm cống hiến vinh dự rồi sao?" Viện trưởng Xích Diễm ngẩng đầu lên, hướng về Diệp Oản Oản quan sát.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản sững cả người. Con mịa nó, lại có thể quên béng đi mất... Chính mình còn thiếu Viện trưởng Xích Diễm 25 ngàn điểm cống hiến lính đánh thuê vinh dự!!
"Đúng vậy!" Diệp Oản Oản gật đầu một cái, trước tiên lấy giấy tờ chứng minh mình đã hoàn thành nhiệm vụ ra, trả lại 25 ngàn điểm cống hiến còn thiếu cho Viện trưởng Xích Diễm.
"Không tệ không tệ, lời nói đáng tin!" Thấy vậy, Viện trưởng Xích Diễm hướng về phía Diệp Oản Oản, gật đầu một cái.
"Viện trưởng, trước đó tôi có đi Hoa quốc, nghe nói ngài thích uống rượu... Tôi có mua cho ngài một ít thứ tốt từ Hoa quốc." Diệp Oản Oản khẽ mỉm cười, đem mấy chai rượu đặt ở trên chiếc bàn làm việc.
Thấy vậy, Viện trưởng Xích Diễm mở miệng nói: "Được, hiếm thấy ngươi có tấm lòng như vậy! Lúc còn trẻ ta đã từng đi qua Hoa quốc, rượu Hoa quốc đúng thật là không tệ!"
Thấy Viện trưởng tiếp nhận quà, Diệp Oản Oản cười tủm tỉm, nói: "Viện trưởng... Tôi còn dư lại được 30 ngàn điểm cống hiến, ngài giúp tôi làm thôi miên đi, có được hay không?"
"Viện trưởng, ngài chưa từng nghe qua một câu nói sao? Trả nợ đúng hạn, mượn nữa không khó. Tôi mới vừa trả cho ngài 25 ngàn rồi... Coi như lại cho tôi nợ thêm 20 ngàn đi!" Diệp Oản Oản cười cười.