Đang gói hoa cô gái kia giống như bị sét đánh tới, trợn mắt há hốc mồm mà ngốc ở nơi đó.
Ít nhất qua ước chừng mười giây, nhân viên gói hoa rốt cuộc mới phản ứng lại được ý tứ của đối phương.
Vị cực phẩm soái ca trước mắt này thế nhưng…… Thế nhưng lại thích nam nhân?
Tâm tình của thiếu nữ nháy mắt như đã chịu một vạn điểm thương tổn…
Thật vất vả mới kéo lên được tâm tư của chính mình rồi tự mình nhận thấy được chính mình phản ứng quá rõ ràng cô gái nọ vội vàng nói lại “Uhm…… Xin lỗi…… Thất lễ rồi…”
“Không quan hệ.” Diệp Oản Oản không thèm để ý mà cười cười.
Nhân viên gói hoa nhìn đối phương khi mỉm cười càng làm người nhìn tim đập thình thịch, tâm tình mới vừa kéo lên lại tan nát một mảnh.
Vì sao tất cả soái ca lớn lên đều đã có bạn trai……
Rời khỏi cửa hàng bán hoa, Diệp Oản Oản điện thoại cho Hứa Dịch.
“Uy, Hứa quản gia, Cửu gia lúc này đang ở Cẩm Viên hay là ở công ty?”
“Cửu gia hiện giờ ở công ty, đang mở cuộc họp.”
“Hôm nay buổi tối anh ấy có buổi xã giao nào không?”
“Trên lịch hành trình hôm nay không có an bài.”
“Hiện tại tôi có thuận tiện đi qua tìm anh ấy hay không?” Diệp Oản Oản hỏi.
“Này…… Diệp tiểu thư, ngài chờ chút, tôi đi xin chỉ thị của Cửu gia một chút.” Đối với lời Diệp Oản Oản nói, Hứa Dịch khó tránh khỏi có chút không tưởng ngoài ý muốn, rốt cuộc đây vẫn là lần đầu tiên Diệp Oản Oản chủ động đi tìm Cửu gia nha.
Bởi vì cô ấy cực kỳ bài xích cùng quan hệ của mình cùng Cửu gia bị người khác biết được cho nên sẽ không có trường hợp nào công khai cùng Cửu gia xuất hiện với nhau.
Rất nhanh chóng Hứa Dịch liền trả lời lại qua điện thoại “Diệp tiểu thư, ngài lại đây đi, chỉ cần cùng thư ký nói họ của mình là được.”
“Tốt, cám ơn a.”
Tư thị tập đoàn.
“Ngươi hảo a, xin hỏi ngài họ gì? Có hẹn trước sao?”
Tới công ty đại bộ phận đều là thương nhân, nhưng chợt thấy người đến là một vị tiểu soái ca, trong tay còn ôm một bó hoa hồng đỏ lớn dễ dàng gây sự chú ý cho người khác, nữ thư ký kia ánh mắt không khỏi sáng ngời lên.
“Tôi họ Diệp, tìm Tư tổng, tôi đã cùng Hứa trợ lý hẹn qua rồi.” Diệp Oản Oản mở miệng nói.
“Nguyên lai ngài chính là Diệp tiên sinh……” Nữ thư ký mới vừa rồi đã được Hứa Dịch dặn dò qua giờ phút này vội vàng đứng dậy nghênh đón, chỉ là trong lòng hơi có chút hồ nghi, người trong miệng Hứa trợ lý nói không phải tiểu thư sao?
Phỏng chừng vẫn là đúng người đi!
Chỉ là xem bộ dáng của đối phương, tựa hồ như không phải tới nói chuyện chính sự, ngược lại lại làm cho cô có cảm giác là bạn trai tới công ty đón bạn gái tan tầm nha…
Nếu có thể được bạn trai soái như vậy ôm hoa hồng tới đón……
Lúc này, “Đinh” một tiếng, cửa thang máy mở ra.
Dư quang của nữ thư ký lúc này mới từ sườn mặt của nam nhân tuyệt mỹ thu hồi lại, khôi phục biểu tình chuyên nghiệp mở miệng nói “Diệp tiên sinh, Tư tổng đang họp thỉnh ngài ở phòng khách chờ một lát.”
Diệp Oản Oản gật đầu “Được thôi.”
Thư ký nói xong liền dẫn đối phương đi đến phòng tiếp khách.
Kết quả, hai người mới vừa đi ra vài bước, liền nhìn thấy một đám người từ trong phòng hội nghị đi ra.
Người đi đầu là lão bản của bọn họ một thân tây trang màu đen khuôn mặt lạnh băng, theo sau là một đám người quản lý cấp cao, mỗi người đều là biểu tình nghiêm túc.
Tư Dạ Hàn đang nghiêng người nghe Hứa Dịch bên cạnh báo cáo lại phát hiện thuộc hạ nhà mình đột nhiên không cất tiếng nói nữa.
Đỉnh lông mày của anh hơi chau lại, hướng Hứa Dịch nhìn qua, sau đó liền nhìn thấy Hứa Dịch đang nhìn chằm chằm một hướng khác vẻ mặt như dại ra.
Tư Dạ Hàn theo ánh mắt Hứa Dịch nhìn tới, chỉ nhìn thấy đứng đối diện là một nữ thư ký mà bên cạnh thư ký…… Lại là……
Nhìn nam nhân trẻ tuổi đang ôm một bó hoa hồng đỏ đứng bên cạnh nữ thư kia, đồng tử của Tư Dạ Hàn tức khắc hơi hơi co rụt lại.
Bởi vì BOSS nhà mình đột nhiên dừng bước chân lại, những quản lý cấp cao đi phía sau cũng đều dừng lại theo, đồng thời cũng phát hiện ra cảnh tượng ở đối diện.
Ở dưới ánh mắt của mọi người, chỉ thấy đối diện là một nam nhân mặc áo sơ mi màu trắng như sáng sớm sương mai thanh triệt trong tay ôm hoa hồng, từng bước một hướng bọn họ đi tới……
Cậu thanh niên kia lập tức ở trước mặt Tư Dạ Hàn dừng lại, cánh môi so với hoa hồng trong tay còn muốn kiều nộn hơn hơi hơi giương lên, con ngươi lập loè ý cười câu dẫn tâm người nhìn, thanh âm khàn khàn réo rắt chậm rãi nói “Tư tổng, tôi có thể có vinh hạnh mời ngài cùng nhau ăn một bữa tối được không?”