Trên người Tư Dạ Hàn lại khôi phục cái vẻ làm người ta không đoán được, rất xa xôi, mờ ảo.
Giống như thế giới tồn tại trong mắt anh cùng thế giới này hoàn toàn xa lạ.
Không biết tại sao, cô phát hiện mình đặc biệt không thích nhìn thấy vẻ mặt băng lãnh trống rỗng này của Tư Dạ Hàn.
Diệp Oản Oản mỉm cười nhìn anh, “Không muốn anh luôn nghiêm mặt như vậy, có cái gì ghê gớm chứ, vui vẻ một chút a, trên thế giới này chuyện tốt đẹp còn nhiều lắm!”
Ánh mắt Tư Dạ Hàn hòa vào trong bóng đêm ngoài cửa xe, “Thật sao?”
Diệp Oản Oản lấy ra một viên chocolate từ trong túi, nhẹ nhàng bỏ vào miệng anh, “Đương nhiên rồi!”
Hương vị ngọt ngào hòa tan giữa răng môi, mà nụ cười của cô so với sự ngọt ngào của chocolate còn muốn tan lòng người hơn…
Tư Dạ Hàn rũ mắt xuống, chậm rãi ôm cô vào trong ngực, “Oản Oản, thế giới này… Cũng không tốt đẹp…”
Chẳng qua là có em ở đây…
Mặc dù Tư Dạ Hàn cũng không nói ra câu này, nhưng Diệp Oản Oản không biết sao liền hiểu ý Tư Dạ Hàn.
Kiếp trước, Diệp Oản Oản chưa bao giờ nghiêm túc tìm hiểu qua người đàn ông trước mắt, đối với sự khống chế gần như điên cuồng và bệnh hoạn của anh chỉ có sợ hãi và bài xích, cũng thống hận tại sao người bị anh giam giữ lại là mình.
Cho đến khi cô dần dần phát hiện, anh làm hết thảy, là bởi vì cả thế giới bên trong anh, trừ anh ra cũng chỉ có sự tồn tại của cô…
Người đàn ông này làm tất cả là bởi vì rất sợ mất đi cô…
Nhưng mà… Rốt cuộc tại sao…cô cùng lắm chỉ là một người bình thường đến không thể bình thường hơn, cùng Tư Dạ Hàn cũng không có điểm chung nào, anh đối với mình tình cảm sâu nặng như vậy, rốt cuộc là do đâu.
……………….
Sau sự kiện Cung Húc được đảo ngược, giải trí Hoàng Thiên chịu không ít chỉ trích, cho dù Hoàng Thiên đẩy Vạn San San ra làm bia đỡ, nhưng truyền thông và dân mạng không phải người ngu, hơi có chút đầu óc đều biết Hoàng Thiên chơi trò gì, một đám nghệ sĩ có liên quan đều chịu nhiều ảnh hưởng, trong đó ảnh hưởng lớn nhất phải nói tới Lăng Thiếu Triết, tuy rằng anh ta giải thích là không biết Vạn San San cố ý ngán chân Lạc Thần, nhưng trong video, thái độ anh ta hùng hổ dọa người, vẫn làm cho hình tượng anh ta xây dựng lâu nay sụp đổ, khiến phần lớn Fan rất bất mãn.
Những người ái mộ nhao nhao tỏ vẻ mình bị lừa dối, bắt đầu tẩy chay quy mô lớn.
Có lúc giới giải trí chính là như vậy, bạn cứ đem hình tượng của mình trở thành người bị hại hiền lành chính nghĩa, một ngày kia đột nhiên làm một chuyện không tốt, thì sẽ đem đến biết bao nhiêu thất vọng.
Cũng giống như Cung Húc vậy, lúc trước bị hãm hại thương tích đầy mình, tùy tiện làm chuyện tốt, ngược lại sẽ làm người ta thay đổi cách nhìn.
Có điều Lăng Thiếu Triết tốt xấu cũng có tác phẩm bảo vệ, vụ tai tiếng này qua một thời gian ngắn Fan sẽ nhanh chóng quên đi, chỉ có thể tạo một chút ảnh hưởng trong thời gian ngắn.
Nhưng Cung Húc thì…
Cũng còn may mỗi lần suy nghĩ Lạc Thần, Diệp Oản Oản mới được an ủi một chút…
Bởi vì Kinh Long 2 chỉ còn mấy ngày nữa thì quay xong, cho nên khoảng thời gian này Diệp Oản Oản chạy qua đoàn phim tương đối nhiều.
Hôm nay vừa tới đoàn phim, liền thấy Tống Kim Lân đang nổi giận, “Đây là đang làm gì! Không phải nói cậu tìm người dáng dấp giống một chút sao?”
“Đạo diễn, những người này đều là vai quần chúng… Có thể làm mấy động tác cũng đã không tệ rồi… Thật không thể trông cậy nhiều vào người ta …”
Mới nói được nửa câu, thấy ánh mắt nghiêm nghị của Tống Kim Lân, nhất thời ngượng ngùng mở miệng, “Tôi sẽ tiếp tục tìm! Tiếp tục tìm…”
“Có chuyện gì vậy anh Chương?” Diệp Oản Oản thuận miệng hỏi một câu.
Chương Hoa là tổ trưởng diễn viên quần chúng, đặc biệt phụ trách tìm mấy người vào vai quần chúng, lúc này đang vô cùng đau đầu.