Đột nhiên Diệp Oản Oản nhận được một tin nhắn ngắn.
Là người mà rất lâu không có liên lạc Tư Hạ gởi tới: [Nhắc nhở: Cậu đen rồi]
Đen cái gì? Cô cảm thấy mình rất đỏ nha.
Mặt Diệp Oản Oản đầy hoài nghi, vì vậy nhắn trở lại: [Có ý gì?]
Tư Hạ: [Ý trên mặt chữ.]
Diệp Oản Oản: [Cái quỷ gì?]
Tư Hạ không có đáp lại.
Diệp Oản Oản không có suy nghĩ nhiều, đi về Cẩm Viên.
Ban đêm, Cẩm Viên.
Hứa Dịch cảm thấy đau đầu, chi nhánh công ty đột nhiên cho người đưa qua cho Cửu Gia một phần văn kiện tương đối khẩn cấp.
Thật ra chuyện này cũng rất bình thường, không có cái gì kỳ quái, Cửu gia đã nói thiết kế đó phải làm tốt, sau khi làm xong thì lập tức đưa cho anh bất kể thời gian.
Nhưng vấn đề là, người đưa thiết kế….có chút không giống bình thường……
Nữ thư ký khuôn mặt đẹp, vóc người tốt, hiện tại bởi vì đã tan làm, nên ăn mặc hơi có chút bình thường, phong cách ăn mặc rất giống Diệp Oản Oản, thậm chí khuôn mặt còn có mấy phần giống.
Đây là muốn…gây chuyện a…
Hứa Dịch hơi suy tư, đại khái liền biết chuyện gì xảy ra…
Sau khi Cửu gia tiếp nhận gia chủ, nhét người vào bên cạnh ngài ấy cũng không phải ít, sau đó bởi vì Cửu gia tính tình nóng nảy, chán ghét phụ nữ đến gần, họ mới thu bớt tâm tư.
Bây giờ bởi vì gần đây Diệp Oản Oản tiểu thư điều dưỡng, tính tình Cửu gia ôn hòa hơn nhiều, cộng thêm Diệp Oản Oản tiểu thư tồn tại, tin đồn Cửu gia không gần nữ sắc bị phá hủy, một số người lại rục rịch.
Hứa Dịch vừa nghĩ vừa nhìn về phía thư phòng sau lưng, lần này những người này bỏ ra vốn rất lớn rồi.
Cũng chịu họ có thể tìm ra người như vậy đưa tới…
Cho là Cửu gia thích loại hình này, nên tìm một người giống Diệp Oản Oản tiểu thư mang tới.
“Tôi đã về rồi”
Âm thanh Diệp Oản Oản đột nhiên vang lên từ hướng cầu thang truyền đến, đang suy nghĩ xuất thần Hứa Dịch trong nháy mắt sợ đến hồn phi phách tán.
Đệt! Chuyện gì xảy ra!
Diệp Oản Oản tiểu thư không phải ban đêm mới lên máy bay sao? Làm sao lúc này thì trở về?
Trong lúc Hứa Dịch hoảng hốt, Diệp Oản Oản đã bước lên cầu thang đi về hướng thư phòng.
Cô gái mặc áo đầm màu đỏ nhạt, đi giày cao gót màu trắng, bên ngoài phủ một cái áo khoác lông dê màu ngà sữa, tóc dài xõa đầu vai, cả người thoạt nhìn ngọt ngào động lòng người…
Mặc dù phong cách ăn mặc của cô gái trong phòng nhìn như giống Diệp Oản Oản như đúc, nhưng Hứa Dịch nhìn Diệp Oản Oản phía sau thì mới biết chênh lệch cái gì.
Nếu như nói Diệp Oản Oản là giọt sương hoa hồng dưới ánh trăng thì cô gái kia giống như bao nylon bọc hoa giả.
“Trợ lý Hứa, a Cửu đâu?”
Thấy Diệp Oản Oản chạy đến thư phòng, mồ hôi trên trán Hứa Dịch chảy xuống, vội vàng vì ông chủ nói chuyện “Cửu gia đang ở bên trong xử lý công việc, Diệp Oản Oản tiểu thư đi đường cực khổ, không thì đi trong sân uống trà chờ một chút!”
“Ồ, đang bận à…” Mặt Diệp Oản Oản có chút tiếc nuối, sau đó thuận miệng hỏi “Tại sao phải đi trong sân uống trà?”
Đương nhiên là sợ Diệp Oản Oản tiểu thư đi vào trong sẽ không cẩn thận thấy cái không nên thấy.
Mặc dù ông chủ của mình là “Mắt mù”, nhưng lỡ cô gái kia gây ra cái gì thì sao!
Làm sao mà trùng hợp như vậy, thư lý kia chân trước bước vào chân sau Diệp Oản Oản tiểu thư về đến nhà rồi hả?