Editor: Cẩm Tiên (lâu rồi mới ed lại không biết có ai còn nhớ tui không ta?)
Thẩm Mộng Kỳ hoàn toàn không nghĩ tới một câu nói vô tâm như vậy của Diệp Oản Oản liền để cho cô ta(Mộng Kỳ) chọc tới phiền toái lớn như vậy, thật là hận không thể tại chỗ đem cô ta (Oản Oản) xé đi.
Nhưng bây giờ sự tình đã như vậy, cô ta (Mộng Kỳ) chỉ có thể đè nén lửa giận, bể đầu sứt trán mà mở miệng nói, "Yên Nhiên, cậu nghe tớ giải thích, sự tình không phải như cậu nghĩ vậy, tớ ngày đó đi tìm Tống Tử Hàng là có nguyên nhân, tớ là vì cậu..."
"A, ngày đó người ở chung với hắn, quả nhiên là cô! Cho nên, cô thừa nhận thật sao? Tống Tử Hàng cho tới nay yêu thích người kia, chính là cô!"
Giang Yên Nhiên vừa nói, đột nhiên có chút điên cuồng mà nở nụ cười, "Ha... Ha ha... Thẩm Mộng Kỳ... Tôi thua thiệt không biết chuyện gì giống như một kẻ ngu một dạng ngày ngày chia sẻ tâm tình với cô... Cùng với cô thảo luận nữ sinh Tống Tử Hàng yêu thích rốt cuộc là ai...
Cô xem tôi như người ngu ngốc một dạng không biết gì cả có phải rất thú vị hay không? Xem tôi thương yêu hắn đến chết đi sống lại, người hắn thích nhưng là cô, cô có phải hay không rất có cảm giác thành công?
Cô biết rõ tôi vì ở ngày sinh nhật đó chuẩn bị tỏ tình với hắn, chuẩn bị lâu như vậy, còn khẩn trương đến chừng mấy ngày, buổi tối không ngủ được, lại cố ý ở đó ngày lừa gạt tôi theo hắn đi ra ngoài, cô còn nói cô là vì tôi?"
Thẩm Mộng Kỳ vội la lên, "Tớ là vì đi nói cho hắn biết đấy!"
Giang Yên Nhiên vẻ mặt cười lạnh nhìn cái tin nhắn yêu thương của Tống Tử Hàng trên điện thoại di động, ngay sau đó hung hãn đem điện thoại di động nện ở trên mặt cô ta, "Nói rõ ràng? Cô chính là nói rõ ràng như vậy sao?"
Thẩm Mộng Kỳ bị đập đến mũi đau nhức đến nước mắt nước mũi giàn giụa, bụm mặt nói, "Yên Nhiên cậu nghe tớ giải thích, tớ nói với anh ấy hiện tại chỉ muốn học tập cho giỏi, là tớ cự tuyệt anh ấy, nhưng khả năng là anh ấy hiểu lầm ý của tớ, đã cho rằng tớ nói là sau khi tốt nghiệp sẽ đi cùng với anh ấy..."
Nghe Thẩm Mộng Kỳ giải thích, Giang Yên Nhiên sắc mặt ngược lại càng âm âm, mặt đầy vẻ giận nói, "Im miệng! Tống Tử Hàng chính miệng đã nói với tôi, nói chính cô thừa nhận đối với hắn cũng có cảm giác, nói cô hôn hắn, cô còn muốn tranh cãi! Cút ngay! Tôi không muốn lại nghe được nửa chữ có liên quan giữa các ngươi nữa! Chán ghét!"
Ngày đó cô ta (Yên Nhiên) đi tìm Tống Tử Hàng, tận mắt thấy hắn cả mặt đều là vẻ vui mừng, nói người hắn thích đã đón nhận tâm ý của hắn.
Nếu không phải Thẩm Mộng Kỳ cho hắn hy vọng, hắn thế nào lại có loại phản ứng này?
Thẩm Mộng Kỳ không nghĩ tới Tống Tử Hàng ngay cả cái này đều nói với Giang Yên Nhiên, nhất thời sắc mặt trắng nhợt, không nói ra lời.
Thấy cái phản ứng này của Thẩm Mộng Kỳ, mọi người còn có chỗ nào không hiểu.
Giang Yên Nhiên nói xong, dùng sức đẩy đám người vây xem ra, lảo đảo chạy xa.
Phương Cầm do dự nhìn Giang Yên Nhiên một chút, lại nhìn Thẩm Mộng Kỳ một chút, cuối cùng vẫn là vội vàng hướng phía Giang Yên Nhiên đuổi theo.
Mọi người vây xem vốn là chuẩn bị xem màn kịch hay của Diệp Oản Oản, không muốn lại chứng kiến một trận đại Bát quái hai nữ cạnh tranh một nam như vậy, vào lúc này tất cả đều nhìn chằm chằm Thẩm Mộng Kỳ xì xào bàn tán lên.
"Thật không nhìn ra, Thẩm Mộng Kỳ nhìn đơn thuần là thế, lại sẽ làm ra chuyện như vậy!"
"Biết rõ Giang Yên Nhiên một mực thích Tống Tử Hàng, còn lừa gạt cô ấy(Yên Nhiên) cùng Tống Tử Hàng cấu kết làm bậy, quả thật là không có lương tâm!"
"Nói không chừng chẳng qua là Tống Tử Hàng yêu đơn phương cô ta thì sao?"
"Một tay vỗ không lên tiếng được không? Không nghe Giang Yên Nhiên nói, người ta đều chủ động dâng nụ hôn rồi sao?"
"Điều này cũng đúng!"
...
Diệp Oản Oản đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn lấy hình bóng Giang Yên Nhiên lảo đảo đi ra, không khỏi có loại cảm giác đồng mệnh tương liên.
Giang Yên Nhiên người này, yêu ghét rõ ràng, ghét ác như cừu, giống như đối với cô ghét, giống như đối với Tống Tử Hàng yêu.
Kiếp trước Giang Yên Nhiên ở ngoài sáng biết Tống Tử Hàng không thích mình, như cũ cố ý muốn đi cùng với hắn, thậm chí xin cha mẹ cho hắn làm áp lực, cuối cùng rơi xuống một cái kết quả không được chết tử tế.
Không biết lần này trước thời hạn biết chuyện của Tống Tử Hàng cùng Thẩm Mộng Kỳ, sau đó cô ấy sẽ lựa chọn như thế nào, tiếp tục tha thứ, vẫn là buông tay...
Bất quá, đây cũng không phải là chuyện mà cô có sức lực đi quan tâm, cô còn phải nghĩ biện pháp thế nào giải quyết Lăng Đông, mới vừa rồi những lời đó tạm thời đè xuống lời đồn đãi ở trường học, nhân tiện gài bẫy Thẩm Mộng Kỳ một cái, nhưng Tư Dạ Hàn bên kia nhất định là không có tác dụng.
Làm sao bây giờ? Chẳng lẽ trực tiếp gọi điện thoại cho hắn, hỏi hắn có thể hay không ra mặt giúp cô ngăn cản một cái hoa đào?:>>