Đầu kia điện thoại Sài Vĩnh Lê sửng sốt một chút, sau đó chân mày nhíu chặt, nói: “Lạc Thần? Anh muốn cho hai chàng trai cùng lên trang bìa sao? Diệp tiên sinh, chúng tôi là tạp chí lấy lượng tiêu thụ chủ yếu từ nữ, từ khi ra đời tới nay trang bìa phần lớn đều là nữ nghệ sĩ, còn chưa bao giờ thấy qua hai nam nghệ sĩ cùng lên trang bìa đâu.”
Sài Vĩnh Lê chỉ nghĩ là Diệp Oản Oản muốn nghệ sĩ của mình đạt được tài nguyên nhiều hơn, cho nên mới đưa ra phương án hoang đường như vậy, khó tránh khỏi đối với sự không chuyên nghiệp này của cô rất là bất mãn.
Đối với nghi ngờ của Sài Vĩnh Lê, cũng là trong dự liệu của Diệp Oản Oản, không thèm để ý cười nói: “Tổng biên tập Sài, chưa có tiền lệ thì chúng ta sẽ tự tạo nên tiền lệ này, chính là bởi vì lượng tiêu thụ chủ yếu là nữ, cho nên nếu chúng ta sử dụng biện pháp này có thể làm bùng nổ được giới truyền thông hay không điều này còn chưa xác định được?”
Diệp Oản Oản còn chưa có đề cập đến một bộ phận độc giả ẩn núp bên trong vô cùng khổng lồ lại điên cuồng thích thể loại này: Hủ nữ.
Bây giờ trong giới giải trí, tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, trong tương lai nhóm người này sẽ có sức ảnh hưởng lớn như thế nào …
Diệp Oản Oản đang muốn tiếp tục mở miệng, lúc này, đầu kia điện thoại di động của Sài Vĩnh Lê truyền tới tiếng thúc giục lo lắng của một cô gái…
“Tổng biên tập, lại có phóng viên không làm nữa rồi, kỳ này có chuyên mục tạp chí bị bỏ trống rồi!”
“Để cho người đi lựa chọn tìm hình ảnh là được thôi.”
“Không được tổng biên tập, chất lượng quá kém, không thể dùng… Làm sao bây giờ, kỳ này khẳng định sẽ bị “Sắc Đẹp” đồn ép! Ai… Nhưng bây giờ việc cần thiết trước mắt vẫn là tìm gương mặt xuất hiện trên tạp chí kì này mới là quan trọng, lượng tiêu thụ chỉ là thứ yếu mà thôi!”
………………………………..
Một lát sau, Sài Vĩnh Lê không biết nói cái gì đó, sau đó lần nữa nhận điện thoại: “Diệp tiên sinh, sáng sớm ngày mai chúng ta lập tức chụp, có thể không?”
Diệp Oản Oản: “Dĩ nhiên.”
Sau khi cúp điện thoại, vẻ mặt Diệp Oản Oản hơi chậm lại, vốn cho là còn phải hao tổn sức lực nhiều hơn, hiện tại ngược lại đã bớt chuyện phải lo rồi.
Nữ nghệ sĩ mà “ViVi” đã hẹn xong đột nhiên hủy hợp đồng, cho nên bọn họ không thể không tạm thời tìm người khác được.
Nếu như tìm đại tạp chí hợp tác khác đương nhiên cũng được, nhưng tạp chí khác có sức ảnh hưởng, còn lâu mới tìm đến hợp tác với “ViVi”.
Bây giờ minh tinh chèn ép nhau rất nhiều, trừ thảm đỏ cùng tài nguyên từ điện ảnh và truyền hình mang lại, thì không phải là tạp chí lớn thời thượng mấy người minh tinh kia sẽ không chịu xuất hiện trên tạp chí, quan hệ này thể hiện địa vị của minh tinh trong giới thời trang.
Trong giới thời thượng, tổng biên tập đẳng cấp Fashion Magazine cơ hồ nắm giữ quyền lợi cao vô cùng, nhà thiết kế, dich ngon tinh com người mẫu bọn họ đề cử sẽ nhanh chóng gặp vận may, cũng là cách các minh tinh tạo nên vũ khí sắc bén của mình.
Tạp chí giống như “ViVi”, khả năng một người muốn xuất hiện trên trang bìa không nhiều, ai cũng phải tranh nhau giành cơ hội tốt này, không có khả năng có nghệ sĩ dám cho bọn họ leo cây, càng không thể nào có người từ bỏ quyền lợi này được.
Nhưng mấy năm gần đây giới thời thượng cạnh tranh càng ngày càng kịch liệt, tuy rằng “ViVi”có vị trí, nhưng quản lý quá mức cũ kỹ, mấy năm gần đây dần dần bắt đầu xuống dốc, địa vị đã sớm khó giữ được, bây giờ giới thời thượng đã chỉ nhận “Sắc Đẹp” là tốt nhất…
Cúp điện thoại xong, Diệp Oản Oản nhìn về phía hai nghệ sĩ nhà mình, hình tượng hoàn toàn trái ngược, tính cách cũng hoàn toàn ngược lại.
Một người phách lối bá đạo, một người trầm ổn khí chất thanh lãnh.
A, lúc trước cô làm sao lại không có phát hiện ra cơ chứ?
Hai người này… Quả thật rất có cảm giác CP a…
Cung Húc bị nhìn thấy liền có chút sợ hãi, không nhịn được lầu bầu: “Ách, Diệp ca, anh nhìn gì vậy? Ánh mắt có chút là lạ…”
Diệp Oản Oản ho nhẹ một tiếng, thu hồi ánh mắt, mở miệng dặn dò: “Hai người các cậu chuẩn bị một chút, buổi tối đi ngủ sớm một chút đừng thức đêm, sáng mai chúng ta đi đến “Vivi” chụp ảnh bìa cho tạp chí đó.”