Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái

Chương 135: Người phụ nữ của anh (4)



Mặc Trì Uý mặc tây trang màu đen, áo sơ mi trắng bên trong, anh không thắt cà vạt, cánh tay đeo đồng hồ của anh đều bên trong quần tây, trong tay tập một tệp văn kiện.

Anh đang nghe người bên cạnh báo cáo công việc, vẻ mặt yên tĩnh lạnh lùng.

Ánh sáng bên ngoài rọi vào góc cạnh rõ ràng trên khuôn mặt anh, càng làm anh tuấn tú me người hơn.

Đường Tâm Nhan sờ sờ ngón tay xinh đẹp chỉ chỉ, cô hơi nháy mắt với Giang Na Nhi đang tức giận đến không kiềm chế được: “Nếu không hay chúng ta nhường đường một chút, phía sau có người tới.”

Vị trí của hai người đứng lúc này là cửa thang máy.

Giang Na NhI vừa quay đầu lại liền nhìn thấy được khí thế xuất chúng, cao quý của Mặc Trì Uý.

“Tổng giám đốc Uý?” Trên mặt Giang Na Nhi lập tức xuất hiện nụ cười tươi, nhiệt đ+tình nghênh đón anh.

Nghe có người gọi mình, Mặc Trì Uý hướng theo tiếng gọi nhìn một cái.

Thấy nụ cười yêu kiều của Giang Na Nhi, vẻ mặt anh lãnh đạm, không để ý, vừa quần quay tầm mắt lại, anh thấy được Đường Tâm Nhan sau lưng Giang Na Nhi.

Khuôn mặt lạnh lùng của anh nhanh chóng thay đổi, mặc dù không quá rõ ràng, nhưng đối với khuôn mặt ngày thường không có chút ôn nhu nào, lãnh đạm mà nói thì một tia nhu hòa thôi cũng làm cho người ta cảm giác được sự biến hóa của anh.

Giang Na Nhi cho rằng Mặc Trì Uý lộ ra vẻ nhu hòa là vì cô ta, cô ta vui mừng, trái tim đập loạn lên, túi đồ trong tay cũng rơi xuống đất, hai tay khẩn trương xoắn lại một chỗ.

“Tổng giám đốc Uý, thật đúng lúc nha, không ngờ tôi có thể gặp anh ở đây.” Thấy Mặc Trì Uý đi theo sau còn có mấu người đàn ông, đôi mắt cô ta xoay chuyển mấy vòng, không kiềm chế được mừng rỡ.

Tất cả nhân viên cao cấp đều đứng ra nghênh đón đại boss, là tổng giám đốc Uý phải không?

Hiện giờ cô ta chỉ cần nịnh hót tổng giám đốc Uý, số tiền cô bỏ ra hôm nay mua lễ phục cúng đáng giá!

Giang Na Nhi cong môi cười mê người, vẻ mặt cô ta khẩn trương nhìn Mặc Trì Uý và đoàn người đi về phía mình.

Tim cô ta giống như nhảy ra khỏi cổ họng.

Ngay tại lúc Mặc Trì Uý sắp đến gần, cô ta muốn giả vờ như đứng không vững ngã vào lòng anh, nhưng anh lại trực tiếp lướt qua người cô ta.

Cô ta mang giày cao gót nên lập tức bị ngã, mắt thấy mình sắp ngã xuống đất, hai tay cô ta đưa ra qua qua lung tung, vừa vặn bắt độc âu phục của một người đàn ông.

Người đàn ông kia cũng thuận thế đỡ cô.

Cô ngẩng đầu lên từ trong ngực người đàn ông kia, thấy tướng mạo của ông ta, cô ta thiếu chút nữa đem hết tất cả đồ ăn mình ăn hôm nay nôn ra ngoài.

Vừa già vừa mập.

Căn bản không thể so sánh với Mặc Trì Uý.

Đem lão già kia đẩy ra, sắc mặt cô ta đen sì nhìn về phía Mặc Trì Uý.

Anh đứng ở bên cạnh Đường Tâm Nhan, bởi vì đưa lưng về phía cô, nên cô không nhìn thấy rõ mặt của anh. Nhưng lại thấy mặt của Đường Tâm Nhan luôn nở nụ cười, dáng vẻ hồ ly tinh.

Giang Na Nhi cắn răng, cô ta đập giày cao gót tới bên cạnh hai người, sắc mặt không tốt nói: “Tổng giám đốc Uý, anh nhất định đừng bị gương mặt xinh đẹp của Đường Tâm Nhan lừa gạt, đây chỉ là ngoài mặt, cô ta rất xảo quyệt, nghe nói vừa bỏ cậu Thần lập tức kết hôn với người đàn ông khác.”

Đường Tâm Nhan nghe được lời của Đường Na Nhi khóe miệng hơi giật giật.

Giang Na Nhi vừa ngu lại còn hống hách, cô ta đúng là muốn tìm chết.

Mặc Tri Uý cau mày lại, hàng mi tuấn tú hiện ra khí lạnh, không quá rõ ràng cho nen Giang Na Nhi cũng không nhìn ra, cô ta tiếp tục nói: “Anh biết không thủ đoạn câu dẫn đàn ông của cô ta rất lợi hại, trước kia lúc đi học cướp bạn trai Phó Tư Tĩnh, sau đó lại kết hôn với cậu Thần, cũng không hề biết kiểm điểm lại bản thân, anh nhất định không nên bị cô ta bắt được.”

Đường Tâm Nhan liếc Giang Na Nhi giống như một con sư tử đang nhảy nhót, cô không nhịn được nữa muốn mở miệng nói, thì một giọng nói băng lãnh vang lên bên tai.