Đường Tâm Nhan tưởng là ảnh thẻ của mẹ, cũng không để ở trong lòng, lúc cô đang chuẩn bị kẹp ảnh trở về thì nhìn rõ ràng được chân dung trong ảnh, cô liền ngơ ngẩn.
Người phụ nữ trong tấm ảnh, lại không phải mẹ cô Liễu Nguyệt, mà chính là mẹ của Mặc Trì Úy.
Trước đây cô còn hiểu lầm tấm ảnh người phụ nữ trong ví tiền Mặc Trì Úy là tình nhân bên ngoài của anh, sau lại biết được đó chính là mẹ anh, cô kinh ngạc cảm thán mẹ của anh thật là xinh đẹp vô song.
Nhưng tại sao ảnh của mẹ anh lại ở trong nhật ký của bố cô chứ?
Phía sau tấm ảnh có keo dính kẹp ở trong lớp vỏ da quyển nhật ký, nếu như vừa rồi không phải là cô vô ý đánh rơi nó trên măt đất, thì tấm ảnh cũng không thể rơi ra được!
Vì sao bố cô phải đem ảnh của mẹ anh, len lén giấu trong vật phẩm cá nhân chứ?
“Đừng, em đảm bảo sau này không nhiều lời nữa, anh ngàn vạn lần đừng có đi tìm bà cô kia, bây giờ em đoạn tuyệt quan hệ với cô ta rồi!”