Ngay lúc này bên ngoài phòng chủ tịch những người thuộc nhiều bộ phận khác đang sốt ruột đứng đợi vị chủ tịch an nhàn kia thức giấc.
Đến khi thấy cô gái nhỏ cựa quậy trong lòng người đàn ông mới bất giác tỉnh giấc.Nhìn đồng hồ đã gần 3 giờ chiều mới nhẹ nhàng đứng dậy đi ra ngoài để lại cô gái nhỏ vẫn đang say giấc ở lại trong phòng nghỉ.
Người đàn ông với tinh thần thoải mái từ trong phòng bước ra ngay lúc này liền gọi điện cho trợ lí mua cho hắn một phần ăn xế nhẹ và một ly trà vải.Trợ lí Trương hoang mang không phải sếp không thích ăn vặt sao?Sao hôm nay lại có hứng thú nhâm nhi thế này.Nhưng không dám cãi lời liền đưa tài liệu cho một người khác rồi nhanh chóng đi.
Lúc này những người khác đứng bên ngoài mới dám hít một hơi thật sâu sau đó đưa tay gõ cửa.Nghe thấy tiếng gõ cửa người đàn ông đồng ý cho vào mọi người mới lật đật đi vào báo cáo tình hình.
Qua một lúc cô gái nhỏ trong phòng cũng đã tỉnh giấc.Thấy cơ thể vẫn còn mặc chiếc áo sơ mi của người đàn ông cô liền đỏ mặt luống cuống tay chân đi tìm đồ.Chỉ tiếc là không hề có một bộ đồ nào dành cho nữ trong phòng này cả.Cô tự nghĩ đào hoa như anh không lẽ không từng quen ai sao?Sao mà cả bộ đồ cho nữ cũng không có.
Thấy không có đồ mặc nên cô đành nhón nhén nhẹ nhàng mở cửa lấp ló cái đầu nhìn ra bên ngoài.Đập vào mắt cô là cô số ánh mắt nhìn sang đó là những nhân viên vẫn đang báo cáo tiến trình của công việc.Những người ấy khi nhìn thấy cô liền sửng sốt mà trao đổi ánh mắt với nhau
-”Trời đất ơi.Cô/Anh có nhìn thấy không?Vạn tuế nở hoa ư?Sao trong phòng nghỉ của chủ tịch lại có phụ nữ?OMG tin sock động trời.Chúng ta sắp có Lục phu nhân rồi”
Còn người đàn ông lúc này đang nhìn chằm chằm vào cô hắn nghe thấy tiếng cạch cửa liền tự giác quay đầu lại nhìn.Thấy cô gái nhỏ đã thức giấc liền bỏ tài liệu xuống đi vào bên trong nhân lúc đó hắn cũng tiện tay lấy túi ăn xế và ly nước lúc nãy sai trợ lí đi mua.
Thấy người đàn ông bước vào phòng nghỉ những người nhân viên ở ngoài lại một lần nữa chấn động
-”Có phải cô/anh cũng thấy cái tôi thấy phải không.Ông chủ coi công việc như mạng mà giờ đây liền tức tốc bỏ xuống chỉ vì nhìn thấy người phụ nữ trong phòng kia.”
Còn ở trong phòng thấy người đàn ông đi vào cô gái nhỏ liền hỏi anh có đồ cho cô mặc không.Cô không thể mặc như này mà đi ra ngoài được.
Thế nhưng hình như người đàn ông không hề bận tâm chỉ lo gỡ túi đồ ăn kia ra,cắm ống hút vào ly trà kia rồi đưa cho cô.Thấy đồ ăn cô gái nhỏ liền sáng mắt bởi vì bụng cô đã đánh trống rồi.Cô không khách sáo nhận lấy đồ trong tay ăn ăn một cách ngon lành lâu lâu còn tốt bụng đưa cho ăn một vài miếng.Tưởng người đàn ông sẽ từ chối nhưng không người đàn ông ghét ăn vặt này chỉ vì đây là đồ ăn cô đưa cho liền tới gần ăn không những vậy còn liếm nhẹ tay cô.
Tầm 10 phút đồ ăn và nước uống cũng đã gần hết.Cô gái nhỏ liền dừng lại xoa xoa cái bụng nhỏ tỏ vẻ đã no nhưng người đàn ông lại nhíu mày khó chịu.
-”Đồ ăn này có bao nhiêu đâu chứ cô cũng chỉ mới ăn được vài miếng mà đã bảo no làm sao hắn tin được”
Người đàn ông liền đút cho cô thêm một ít nhưng cô vẫn ầm ĩ từ chối bởi vì bản thân đã rất no rồi.Nhưng người đàn ông lại không vui.Cô ăn quá ít đã thế người cũng rất gầy.Hắn cảm giác như chỉ cần một tay là hắn có thể bẻ gãy cô làm đôi.Những lần trước ăn cơm trưa với hắn cô ăn cũng khá nhiều nhưng lần này phải bảo là quá ít làm hắn không yên tâm chút nào.Ngẫm ngẫm một chút trong đầu sau đó quay ra nhìn cô gái nhỏ như đang linh tính điều gì đó.