Cô Vợ Quyến Rũ: Ông Xã Đại Nhân Yêu Em Nữa Đi

Chương 742: 1 anh đè cô ấy lên tường hôn






“Em phản bội anh, là bởi vì sự bất đắc dĩ trong nhiệm vụ. Anh phản bội em, là bởi vì thói hư tật xấu của đàn ông! Em không thể nào tha thứ, Lục Mặc Trầm.”Thiên Dạ nhìn chằm chằm, xuyên thấu rất xa vào ánh mắt anh, như cái đục băng.“Lúc em vượt qua muôn vàn khó khăn, cuối cùng tìm thấy anh ở Mỹ, anh mâu thuẫn với băng nhóm địa phương, anh bị ba bên thế lực trong nước đuổi giết, em ầm thần ngăn cản thay anh, em cực kỳ hứng thú đi gặp anh, lại nhìn thấy anh đợi ở bên quầy rượu quán bar, vừa uống rượu vừa chờ một cô gái phương Đông tan làm, anh lái chiếc Harley hỏng chở cô ấy chạy vòng quanh nội thành, trao đổi vật phẩm với người Gypsy, thậm chí dùng tiền thuê một căn nhà trọ cho cô ấy, hai người ăn cơm xong, anh đưa cô ấy về, ở dưới lầu nhà trọ, anh đè cô ấy lên tường hôn.....làm cô ấy khóc, cô ấy lại cười, hôn môi rất điên cuồng.....em mãi mãi không quên được cô ấy vặn chiếc mũ quân đội anh yêu quý nhất trong tay, bởi vì anh mạnh, mà vặn đến nhăn nhó.”“Em và anh cách bao xa?” Con ngươi trái của Thiên Dạ cười khẩy điên cuồng, “Phía sau một tòa nhà cách đó chưa đầy trăm mét. Nhưng anh lại không cảm nhận được em tới dù chỉ là một chút, mấy tháng trước, trước khi làm nhiệm vụ, mẹ nó anh còn nói với em sau khi nhiệm vụ kết thúc, anh muốn em, cưới em!”Cửa kính xe bị đập bể, Thiên Dạ nhìn chằm chằm vết máu trên khuỷu tay, “Có điều lúc em nhìn thấy khuôn mặt Vân Khanh, em lại có chút an ủi, đôi mắt cô ấy giống em, lúc đó có phải anh tìm nơi gửi gắm không, em không biết, em chỉ biết anh rất điên, cô ấy cũng rất điên, em liền đi điều tra hồ ly tinh nhỏ này, phát hiện trường đại học của cô ấy ở Boston, vừa khai giảng, nhưng cô ấy lại bỏ học, trốn tới Mỹ, người bên cạnh nói cô ấy vừa mới thất tình, về nước một chuyến phát hiện bạn trai mối tình đầu ngủ với bạn thân tốt nhất, mới lại trở về Mỹ, còn không phải dưới sự tuyệt vọng được anh câu lên, gái điếm này liền phóng túng, một chút tiếp xúc liền bùng cháy, tới nước ngoài thỏa thích?”“Anh nói cô ấy có phải tiện nhân ngang nhiên cướp đoạt tình yêu của người khác không?” Thiên Dạ xoay người, nhìn chằm chằm anh.Đáy mắt Lục Mặc Trầm dâng lên sóng gió, khó trách nơi sâu nhất trong tiềm thức anh, luôn cảm thấy không phải chỉ là giới hạn mới quen Vân Khanh.Hóa ra là như thế.Hai người đều là người tuyệt vọng đối với tình cảm, gặp nhau ở nước ngoài, có chút điên cuồng, cũng khó nói vài phần nghiêm túc, hoặc là người có cùng cảnh ngộ thông cảm lẫn nhau, khó nén tình cảm mãnh liệt như ngày tận thế, dây dưa ở cùng nhau.Khi đó, cô còn trẻ, vừa mới 20, duyên dáng yêu kiều, anh hẳn là đơn phương chủ động làm liều.Cô là bị động, nhưng cũng sa đọa bản thân.Cô nửa đường về nước, những gì nhìn thấy hẳn là cảnh tượng đúng lúc Cố Trạm Vũ bị Quý Chỉ Nhã tính kế, nằm trong khách sạn với Tô Gia Ngọc, lại không hỏi, dưới sự tuyệt vọng lén trở lại Mỹ, một cách vô tình, số phận an bài, ở Mỹ gặp anh cũng ra nước ngoài như nhau?Thiên Dạ nhìn màu mắt anh hơi nguôi giận, hận ý của cô ta cuồn cuộn, tức giận đến phát điên trách mắng, “Nghe thấy anh và cô ấy trải qua một đoạn tình cảm thì thở phào nhẹ nhõm? Anh cho rằng các người như vậy là yêu sao! Tia lửa va chạm phát ra khi gặp mặt, là yêu đương vụng trộm không biết xấu hổ, anh tìm tiêu khiển cô ấy tìm kim chủ, sự phản bội này, anh cảm thấy em sẽ trả thù như thế nào? Em là em, em là Thiên Dạ.”Cô ta cười lạnh lùng, khiến đuôi mắt Lục Mặc Trầm xoáy lên một sự lạnh lùng.Thiên Dạ bước lên phía trước, nhìn thẳng vào hoảng hốt trong nháy mắt ở nơi sâu nhất trong mắt anh, con ngươi cô ta thay đổi lớn nhỏ, giống như hai vực sâu không đáy, giọng nói phát ra từ khóe miệng dịu dàng đến cực điểm, “Thấy anh và cô ấy tình cảm thắm thiết, tiêu dao vui vẻ, em chạm đáy nỗi đau chỉ có thể ngăn anh dần dần thay đổi tốt hơn, đúng lúc em phát hiện anh có khuynh hướng nhân cách phân liệt thú vị, một lần tình cờ, em phát hiện nhân cách thứ hai của anh đang thành hình, tính cách của hắn em đặc biệt thích, nếu không thể do em cứu vớt anh, bụng dạ em lại rất hẹp hòi, vậy thì phải do em hủy hoại anh! Dựa vào gì phải thành toàn cho anh và tiện nhân nhỏ thiên trường địa cửu?”Lục Mặc Trầm vươn bàn tay ra, dùng sức móc bả vai cô ta.Thiên Dạ thuận theo anh, nhìn thấy rõ tơ máu trong con ngươi sâu xa của anh, đang đỏ dần lên từng chút một.






— QUẢNG CÁO —