Hoắc Thâm nhếch môi, nhấc mí mắt lên nhìn anh ta: “Dư Hưng.”
Cơ thể Dư Hưng cứng đờ, vội vàng nói: “Tôi lập tức thông báo xuống cho xử lý ngay.”
Hoắc Thâm nhàn nhạt nhìn anh ta một cái: “Lập tức.
“Đã rõ."
Dư Hưng xoay người, bỗng dừng lại nhìn anh: “Nhưng tôi có một vấn đề muốn nói.”
“Nói.” Hoắc Thâm lạnh nhạt.
Dư Hưng sờ cái cổ hãy còn của mình, thấp giọng nói: “Phim sắp sửa công chiếu rồi, thật ra sao tác một chút cũng có thể hiểu được, vì suy nghĩ cho bộ phim...... không giết chết?”
Hoäc Thâm không lên tiếng.
Dư Hưng tiếp tục thuyết phục: “Thật ra cũng không ảnh hưởng quá lớn mà, fan của cậu đều không tin.”
Đây ngược lại đúng là sự thật, fan của Hoắc Thâm rất có tổ chức và kỷ luật, loại chuyện bại lộ này bọn họ căn bản không tin.
Hoắc Thâm vẫn không nói chuyện.
Dư Hưng nghẹn một cái: “Chúng ta sẽ lập tức đăng bài thanh minh, còn như bên Tiết Thanh Thanh nếu thật sự là do phía đoàn đội cô ta cố ý làm thì chúng ta tuyệt đối không giữ lại hậu họa về sau, phim đã quay xong rồi bây giờ có đổi người bổ sung lại là chuyện không thể nào, tôi biết cậu tức giận nhưng tốt xấu gì cậu cũng nên suy nghĩ cho đạo diễn và những nhân viên công tác khác.”
Hoäc Thâm cúi đầu nhìn điện thoại, nghe xong nhàn nhạt đáp một tiếng: “Ra ngoài.”
Dư Hưng biết chuyện này đã ổn rồi, anh ta thở phào một hơi: “Tôi lập tức sắp xếp cho người đăng bài thanh minh ngay.”
Có điều đợi Dư Hưng xuống tới văn phòng thì Hoắc Thâm đã tự đăng weibo rồi.
Nhìn dòng weibo đó của Hoắc Thâm, Dư Hưng nghẹn chốc lát rồi xua tay cho công ty trực tiếp chuyển tiếp là được rồi, thuận tiện còn cảnh cáo văn phòng paparazzi đã tung tin đồn đó.
'Thủ đoạn ác liệt, nhanh chóng khiến fan ăn dưa ăn tới chướng bụng.
Lúc bên Hoắc Thâm xử lý những việc này, Lê Nhất Ninh và bọn Giản Viên Viên đã uống trà chiều xong rồi lúc này đang bắt đầu đi trung tâm mua sắm tiến hành đợt mua sắm của ngày hôm nay.
Đã muốn đi thôn trang nghỉ mát vậy thì tất nhiên quần áo nên mặc thoải mái xinh đẹp một chút.
'Thật ra bản thân Lê Nhất Ninh cũng rất có tiền nhưng hôm nay cô rất không vui, nên quẹt cái thẻ không giới hạn của Hoắc Thâm.
Vừa vào cửa hàng, nhân viên phục vụ nhìn thấy cô thì mắt vụt sáng.
“Lê tiểu thư đến rồi.” Lê Nhất Ninh mỉm cười dịu dàng: “Đúng vậy.” “Muốn xem gì không ạ.”
Lê Nhất Ninh nhìn quanh một vòng: “Đi thôn trang nghỉ mát, có tiến cử gì không?”
Nghe xong, hai nhân viên phục vụ đưa mắt nhìn nhau, bắt đầu phục vụ ba người bọn họ.
Chẳng mấy chốc, ba người Lê Nhất Ninh còn chọn đồ bơi gì đó, đủ loại trang phục đều chuẩn bị hết.
Bỗng, Trương Nhã nhỏ giọng hô một tiếng: “Ôi trời Lê xinh đẹp, ông xã cô sau một năm xa cách lại đăng weibo này!”
Lê Nhất Ninh sững người, nương theo tay cô ấy nhìn qua.
Hoắc Thâm đăng weibo thật rồi, còn là một bài 'weibo rất tàn bạo.
Hoắc Thâm V: Là giả, hơn nữa trước giờ không có bất kỳ quan hệ gì với diễn viên nữ.
Cứ như vậy ngay cả tin đồn với Hề Tử Đồng trước đó cũng thuận tiện giải thích rõ ràng.
Fan nhìn xong, đừng hỏi có bao nhiêu vui vẻ. [A a a a a không hổ là thầy Hoắc!!!!
[Tôi thích thái độ của thầy Hoắc! Cảnh cáo những diễn viên nữ khác nha, đừng tới đeo bám thầy Hoắc của chúng tôi nữal]
[Giả đấy! Giả đấy! Thầy Hoắc của tôi đã nói là giả đấy!!]
[Đợi đã..... mọi người không bắt được trọng điểm sao, những tin đồn kiểu này của thầy Hoäc trước giờ đều do công ty ra mặt, lần này là lần đầu anh ấy đứng ra đích thân bác bỏ tin đồn nhảm đúng không..... anh cấp bách như vậy là lo lắng có người giận dỗi đúng không?]
[Vậy thì vấn đề tới rồi, người đó là ai??? Không lẽ thầy Hoắc có người mình thích thật rồi đấy chứ!!]
[Có người mình thích thì đã làm sao, thây Hoäc. không thể có người mình thích sao? Chỉ cần anh ấy thích, fan chúng tôi đều có thể tiếp nhận.]
Lê Nhất Ninh nhìn hai lần rồi thôi không nhìn nữa.
Cô cố ép khóe môi không tự chủ vểnh lên của mình xuống, rất chỉ là bình tĩnh: “Ờ, cũng không có gì mới cả mà”
Trương Nhã cạn lời: “Cô nhìn biểu cảm lúc này của mình xem, nói cô khẩu thị tâm phi mà cô còn chối.
Lê Nhất Ninh liếc cô ấy: “Cô nói thêm một chữ, hôm nay cô tính tiền.”
Trương Nhã rất hiểu chuyện mà ngậm miệng lại. Cô chớp mắt nhìn đồ nhân viên cửa hàng lấy ra, tuy cô có thể mua nổi nhưng có thể khiến Lê Nhất Ninh mời
khách một lần cũng không dễ dàng.
“Lê tiểu thư đều gói lại cả rồi, cô xem còn thiếu gì không?”
Lê Nhất Ninh mỉm cười: “Được rồi, cảm ơn.” Cô quẹt thẻ thanh toán.
Sau khi mua xong ở một cửa hàng, mấy người họ lại đi sang cửa hàng kế tiếp.
“Mua mấy cái túi nhé.” “Mua”
Sau khi mua túi xách xong đi ra, Giản Viên Viên chỉ một chiếc váy ngắn nói: “Woa, Ninh Ninh cậu xem cái váy đó rất hợp với cậu đấy.”
Lê Nhất Ninh ngước mắt nhìn: “Chiếc váy ngắn hở hang như vậy?”
“Thế nào?”
Lê Nhất Ninh cười thần bí: “Đương nhiên là mua rồi.”
Hai người còn lại....
Đợi mấy người họ mua xong đi ra, còn chưa kịp rời khỏi thì trước mặt bỗng có hai người đàn ông mặc tây trang đen đi tới.
“Bà chủ.”
Lê Nhất Ninh dừng bước, nhìn họ: “Có chuyện gì?”
Vệ sĩ nghiêm nghị nói: “Ông chủ bảo chúng tôi đưa bà chủ và bạn của bà chủ đi thôn trang nghỉ mát.”