Sau khi nói chuyện với vợ xong, anh và cô cùng nhau đi xuống nhà. Ông bà Hàn đang ngồi ở ghế xem tivi thì thấy anh đem hành lý đi xuống. Bà đứng dậy lo lắng hỏi con trai: "Hai con định về thật hả? Mới có một ngày thôi mà...
sau lại về sớm vậy?"
Hàn Thương Ngôn ôm mẹ một cái rồi nói: "Con về có chút việc cần giải quyết. Giai Y sẽ ở đây với nhà mình khi nào đến ngày bay cô ấy cũng sẽ về. Mẹ à, ở nhà có gì để ý cô ấy giúp con nhé!"
Anh bỗng ghé sát vào tai bà mà thầm thì: "Mẹ, hôm qua ông già kia ức hiếp vợ con. Mẹ dạy người của mẹ kiểu gì vậy?"
Bà Hàn ngạc nhiên quay sang nhìn ông Hàn cảnh cáo. Bà lại quay sang hai con rồi bảo: "Vậy con đi đi! Giai Ý cứ để đây mẹ lo."
Anh nghe vậy mà yên tâm quay sang phía vợ mình, ôm cô một cái nữa rồi xách vali rời đi. Giai Ý quyến luyến nhìn anh rời đi. Anh lên xe, ánh mắt thâm tình nhìn cô qua tấm cửa kính.
Anh đã rời đi, bà Hàn sắp không kìm được cơn giận mà tính sổ với chồng mình nhưng vì đang trước mặt con dâu nên tạm thời không thể động tay động chân.
Bà Hàn từ dưới nhà bỗng hét ầm lên: "Khánh Ngọc đâu?! Xuống đây có chuyện cho mày làm rồi này!!"
Hàn Khánh Ngọc lật đật chạy từ trên gác xuống
" Mẹ, mẹ gọi con cái gì thế?"
Bà Hàn liền ném cho cô em gái một cái thẻ rồi bảo: "Khánh Ngọc, con giờ cũng nghỉ hè rồi. Thay đồ đi rồi dẫn chị dâu con đi chơi tùy thích. Thẻ của bố các con cứ quẹt thỏa thích đi! Ông nhỉ?!"
Ông Hàn giật mình đổ mồ hôi lạnh liền cười cười nói: "À... đúng thế. Các con cứ quẹt thoải mái đi. Không sao đâu.
Haha..."
Hàn Khánh Ngọc nghe vậy thì vui mừng chạy lên phòng thay đồ
"Chị à, chị đợi xíu nhé. Em thay đồ nhanh lắm!"
Giai Ý khẽ gật đầu mỉm cười. Một lúc sau, Hàn Khánh Ngọc dẫn chị dâu tương lai đi chơi.
Thấy xe riêng của nhà mình đã đi xa. Bà Hàn mới nhìn chồng mình, ánh mắt bà tóe lên tia lửa giận, bà đi tới kéo tai của ông lên rồi mắng mỏ: "Ông này, tôi đã không nói ông tưởng tôi hiền đúng không? Ông mau coi lại cái cách cư xử của ông đi! Con bé nó là bạn gái của con trai mình, sau này cũng là con dâu của tôi và ông. Tôi cũng đã đồng ý rồi còn còn có thành kiến gì với con bé nữa?!"
Ông Hàn vẫn chưa thặt sự chấp nhận người con dâu này nhưng đứng trước sự trừng phạt của người vợ hung dữ, ông cũng đành ngậm đắng nuốt cay mà xin lỗi bà.
" Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi, bà mau thả tôi ra đi! Tôi chỉ là muốn thử thách con bé một chút thôi mà..."
Bà Hàn từ từ buông ra, bà hậm hực nói: "Ông liệu hồn đó! May cho ông là con bé còn ở đây mấy ngày nữa. Nếu không ông chết với tôi rồi. Để tôi xem mấy ngày này biểu hiện của ông đối với con bé như thế nào. Hứ!"_ bà hất cằm đi vào trong nhà
Ông Hàn thì ngồi ôm cái tai bị vợ véo đỏ hết cả lên.
Hàn Khánh Ngọc và cô cùng nhau đi khu vui chơi, cùng nhau trò chuyện như người nhà. Hàn Khánh Ngọc ngày trước không thích cô nhưng giờ lại khác, cô và chị dâu rất thân thiết với nhau. Cũng vì đi chơi vui quá mà Giai Ý cũng không buồn để tâm tới anh nữa.
Buổi tối...
Trong mâm cơm, bà Hàn, Hàn Khánh Ngọc và cô cùng nhau vui vẻ trò chuyện trong bữa cơm. Ông Hàn vì không thích cô nên cũng chẳng nói gì. Ăn xong ông lằng lặng đặt đũa rồi tự mình đi xe lăn về phòng. Bà Hàn vẫn còn giận ông nên khi thấy con gái và con dâu đang chăm chú nhìn ông thì bực bội nói
" Hai con mặc kệ ông ấy đi! Ăn đi, ăn đi!"
Hàn Khánh Ngọc như quá đỗi quen với cảnh này mà thở dài: "Haidzz, mẹ và bố lại cãi nhau nữa rồi. Lần này, ông ấy đắc tội gì với mẹ thế?!"
" Không thể nói. Nhưng ông ấy làm mẹ giận quá đi mất! Nay mẹ sang phòng ngủ ngủ với con."
" Ok me!"
Giai Ý ngưỡng mộ nhìn gia đình họ. Trước đây, cô đã từng ao ước rất nhiều, cô mong mình cũng sẽ có một gia đình nhỏ hạnh phúc.
"Ngưỡng mộ thật đấy! Tuy đôi lúc có cãi vã nhưng trông họ thật hạnh phúc. Sau này mình cũng muốn... mình và anh ấy sẽ xây dựng một tổ ấm hạnh phúc như vậy..."
Thấy cô đâng thẫn thờ, mẹ chồng tương lai liền gọi cô
"Tiểu Y à, sau này chúng ta là người một nhà. Nếu con mà bị ai ức hiếp thì cứ nói với ta. Ta nhất định không để cho bọn họ hại con đâu!!!"
" Vâng con cảm ơn ạ~"
Cô đỏ mặt ngại ngùng nhìn mẹ chồng và em chồng, trong lòng vô cùng cảm kích và hạnh phúc