Sau khi cả hai người Ngộ Diễn Hy và Ngụy Tử Anh ra ngoài, Lãnh Minh Thanh sốt ruột đứng chờ bên ngoài nhìn thấy họ, vội chạy gần đến lo lắng hỏi: " Hai cậu không sao chứ?"
" Tụi mình không sao"
Minh Thanh quay sang nhìn Tử Anh, thấy viền mắt của y hơi ươn ướt, đôi mắt hơi đỏ không biết tại sao, nỗi lo lắng trong lòng càng dâng cao hỏi: " Tử Anh, cậu khóc sao?"
Nghe Minh Thanh nói, Diễn Hy bây giờ mới quay sang nhìn y, nghĩ nghĩ cái gì đó, cau nói như câu hỏi nhưng rất chắc chắn: " Có phải cậu gặp anh ta"
Gia đình 4 người các cô đã là thân thiết với nhua từ rất lâu nên cả 4 chơi với nhau từ nhỏ, chuyện của y và hắn cũng biết được tất cả. Sau khi chia tay với y, hắn đã gia nhập Death bang và trở thành tứ lão, hôm nay cả hai bang đều có tham gia vụ việc này nhưng không ai ngờ được phản ứng như vậy của y.
Y biết ý tốt của hai người bạn thân này của mình, dù sao giấu diếm cũng không qua mắt cảu hai người nên y đồng ý nói sự thật: " Phải, mình đã gặp anh ấy. Thật không ngờ lại gặp nhau sau bao năm trong hoàn cảnh này, anh ấy giờ đã thag đổi"
" Ai rồi cũng sẽ thay đổi, mình biết sau này anh ta sẽ hiểu những việc làm của cô chỉ muốn tốt cho anh ta"
Diễn Hy vừa ôm lấy y vừa an ủi, Minh Thanh thấy vậy cũng ôm lấy hai người.
Bên phía Nam Cung Hàn và Giang Thanh Hạc\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_
Nam Cung Hàn ra sau Giang Thanh Hạc nên nhìn thấy hắn thất thần, đờ đẫn như người mất hồn thì hỏi: " Sao vậy?"
Hắn dường như không nghe thấy câu hỏi Giang Thanh Hạc, vẫn đứng im lặng thần người một chỗ đôi mắt nâu sắc bén như chik ưng giờ đây không còn sự lạnh lẽo nhún trước mà bây giờ chỉ còn một khoảng không tĩnh lặng làm người ta không biết hắn đang suy nghĩ gì.
Giang Thanh Hạc quan sát biểu hiện của hắn, chỉ có một người mói có thể khiến hắn như vậy mà thôi, thầm thở dài nói: " Haizzz. gặp cô ấy rồi đúng không?"
" Sao cậu biết?"
" Chơi vói nhau bao lâu rồi chẳng lẽ lại không biết. Mặt cậu hiện rõ nói lên tất cả khỏi nghĩ cũng biết"
Hắn dường như không quan tâm Thanh Hạc nói gì, chỉ hờ hững đáo lại cho có lệ:
" Vậy sao?"
Bọn anh chơi với nhau không lâu như các cô nhưng cũng có thể nói hiểu và biết rõ tất cả về đối phương. Mọi chuyện của hắn và y bọn anh cũng biết ít nhiều. Tuy không biết rõ mồn một nội dung câu chuyện như bọn cô nhưng bọn anh biết trong chuyện này có ẩn tình nhưng dù tìm hiểu chuyện này bao năm nay nhưng vẫn không có lấy một kết quả.
Người ta thường nói người đứng ngoài cuộc thường nhìn rõ mọi chuyện hơn người trong cuộc quả không sai. Nhưng dù biết vậy vẫn không thể nói cho hắn biết được, người trong cuộc không thèm giải thích thì những người ngoài cuộc như họ không nên xen vào vẫn là để hai người họ tự giải quyết có lẽ sẽ thở đáng hơn.
" Vậy bây giờ cậu vẫn còn hận cô ấy?"
Hận? Nam Cung Hàn luôn hỏi chính mình bao nhiêu năm nay mình còn hận cô ấy hay không nhưng chưaa bao giờ có câu trả lời. Dù còn hận nhưng vẫn yêu thì cái tên Ngụy Tử Anh luôn hiện hữu chiếm đóng từng ngóc ngách nhỉ trong trái tim hắn.
" Mình không biết"
" Mình là người ngoài cuộc không nên xen vào chuyện của cậu nhưng nhìn cậu như vậy bọn mình cũng rất không thể an lòng. Dù biết nói gì cậu vẫn hông tin nhưng mọi chuyện không phải như cậu vẫn luôn nhưng đâu"
Hắn vẫn không nói gì chỉ đứng im nhìn vào Phi Ưng bang như lưu luyến một điều gì đó.
Khi tất cả mọi người đều đang chím đấm trong suy nghĩ của riêng mình đều chung một chuyện thì..." Bùm " một tiếng boom nổ lớn đã làm nhiều người thiệt mạng. Chính ngày hôm nay đã mang đến cho họ những sóng gió mà bản thân họ phải tự mình tìm cách thoát khỏi, những ngày tháng yên bình sẽ không còn. Khởi đầu của mọi sóng gió, một cuộc chiến đẫm máu, tình thương và nước mắt sẽ bắt đầu. \_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_ Xin lỗi mọi người dạo gần đây mình phải ôn thi nên đăng chuyện hơi trê, mong mọi người thông cảm cho mk!!!
Hiện tại mình đang viết một cuốn tiểu thuyết mới nhưng là thể loại chat mong mọi người nhớ ủng hôn mình nak!!!