Cô Vợ Thần Y Của Cậu Hạ Là Học Sinh Cấp Ba

Chương 658



Chương 658

Tô Nhược Hân cảm thấy trong đầu chỉ còn hình ảnh cánh tay trước cửa khi nãy, ngoài hình ảnh đó thì không còn gì nữa.

Cô ngồi ở chỗ đợi Hạ Thiên Tường mở cửa sổ cầu cứu hôm đó, ngẩn người nhìn về phía căn phòng giường đôi kia.

Đúng vậy, cứ ngẩn người như thế.

Không suy nghĩ gì, cũng không nghĩ được gì.

Vậy thì cứ ngẩn người thôi.

Mãi đến khi điện thoại reo lên, cô mới lấy lại tinh thần, cúi đầu nhìn, là số điện thoại của Phương Tấn.

“Có chuyện gì sao?” Hỏi xong, cô mới phát hiện đây là câu hỏi của Hạ Thiên Tường lúc gặp cô, cho nên, cô hỏi lại trợ lý đặc biệt của anh cũng là hợp tình hợp lý.

Phương Tấn thoáng khựng lại, dường như đang nghĩ cách dùng từ, rõ ràng là anh ta gọi điện thoại cho Tô Nhược Hân, nhưng lại không biết phải nói thế nào.

“Có chuyện gì à?” Tô Nhược Hân chỉ đành hỏi lại lần nữa, nếu không phải nhìn lại điện thoại lần nữa, chắc chắn đã nghe máy, cô cũng suýt cho rằng khi nãy cô đang ảo giác là mình đã nghe máy của Phương Tấn.

“Khụ…” Phương Tấn ho khan một tiếng: “Cô Tô, gặp được chưa?”

“Gặp ai?” Tô Nhược Hân cười khẽ một tiếng, vô thức muốn giả ngu, bây giờ cô không muốn nhắc đến Hạ Thiên Tường, cô đến gặp anh, anh lại không mời cô vào, thẳng thừng chặn cô bên ngoài.

“Ồ ồ, cô Tô đang bận sao?”

“Không bận, có chuyện gì thì nói đi.” Nếu không có thì cúp máy, cô còn muốn tiếp tục ngẩn người, Phương Tấn không nên làm phiền cô.

Ngẩn người vẫn tốt hơn.

Đơn giản hơn gọi điện thoại thế này, gọi điện thoại với Phương Tấn, trong đầu cô lại xuất hiện vô số khả năng, rất hỗn loạn, rất bực bội.

“Không sao, ngày đầu tiên cô Tô đi làm, vẫn nên làm việc chăm chỉ để lại ấn tượng tốt cho đồng nghiệp thì hơn.”

“Cảm ơn đã nhắc nhở, tôi biết rồi.” Tô Nhược Hân nói xong bèn cúp máy.

Mạc Tử Đơn đã hứa với cô ngày mai sẽ đổi một phòng khám khác rồi.

Cho nên đồng nghiệp của phòng khám hôm nay có ấn tượng tốt hay xấu với cô đều không còn quan trọng.

Ngày mai cũng không còn là đồng nghiệp nữa rồi.

“Khụ khụ…” Nghe tiếng cúp máy trong điện thoại, Phương Tấn ho khan hai tiếng.

Hạ Thiên Tường bảo anh ta đuổi Tô Nhược Hân đi, không cho Tô Nhược Hân ngồi ở vị trí xéo đối diện phòng anh nữa, nhưng anh ta gọi điện thoại cho Tô Nhược Hân lại không thể nói thành lời.

Phương Tấn lại cầm ống nhòm nhìn về vị trí của Tô Nhược Hân một lần nữa, khẽ thở dài, anh ta thật sự không dám đuổi Tô Nhược Hân đi.

Anh ta cảm thấy nếu anh ta đuổi Tô Nhược Hân đi, thì chắc chắn Hạ Thiên Tường sẽ hối hận.

Vì suy nghĩ này, Phương Tấn vô thức dời ống nhòm đi.

Sau đó, anh ta sửng sốt.

Cũng may là trong tay anh ta có ống nhòm.