Jane cũng không buồn chú ý tới suy nghĩ của mọi người phía trên, cô và mọi người phải tập trung tinh thần.
- Chuẩn bị thiết bị trợ tim, số 40…
Trợ mổ cũng cầm dụng cụ cầm máu, bắt đầu tiến hành công tác hỗ trợ.
- Hỗ trợ tim kết thúc!
Bác sĩ điều khiển máy móc nói.
- Bơm! Dao điện….
Jane vừa làm phẫu thuật, vừa nói với trợ mổ:
- Phiền cậu chuẩn bị hai ống huyết quản nhân tạo dài 18mm.
Lời vừa nói ra, khuôn mặt mọi người lại đầu vẻ nghi hoặc, không chỉ những người trên khán đài, trợ mổ cũng do dự:
- Bác sĩ, PIGGYBACK, theo sách nói, nối huyết quản giữa động mạch phổi, chẳng phải chỉ dùng một huyết quản nhân tạo là đủ rồi sao?
Jane ngước mắt, bất đắc dĩ nói:
- Bảo cậu làm thì cậu làm, không phải cái gì cũng làm theo sách, đừng có quá phụ thuộc vào sách, nếu không cả đời này cậu cũng chỉ là trợ mổ thôi, không làm người mổ chính được đâu.
Đúng lúc mọi người lòng đầy thắc mắc, Leen nhìn thấy rõ ràng trên màn hình hiển thị, vết rạch lớn của Jane trên màng phổi phía bên phải.
Không do dự, Leen run rảy hô lên:
- Hóa ra là như vậy!
- Bác sĩ Lee, rốt cuộc là chuyện gì?
Lập tức có người tò mò hỏi.
Leen run tay chỉ vào màn hình hiển thị nói:
- PIGGYBACK vốn dĩ là đặt trái tim khỏe mạnh lên trên trái tim mang bệnh, trực tiếp khâu nhĩ trái trên tĩnh mạch chủ và động mạch chủ lại, như vậy chỉ cần dùng một huyết quản nhân tạo là đủ.
Nhưng thứ mà Jane làm, là đặt tim khỏe mạnh vào phần không bị dính liền, đặt cách nơi đáng lí ra cần phải đặt một khoảng nhỏ, khâu động mạch chủ lại cũng cần có huyết quản nhân tạo.
- Hóa ra là như vậy, bác sĩ Leen quả là tinh tường, chúng tôi không phát hiện ra.
Có bác sĩ khen ngợi nói.
Leen cười khổ nói:
- Chuyện này thì có đáng gì, căn bản không đáng để được nhắc tới trước mặt Jane, tất cả chúng ta đều không thể đoán ra được kế hoạch của cô ấy…Từ lúc bắt đầu, Jane đã đoán ra không thể đủ thời gian để tách phần dính liền, cô ấy đoán biết được trạng thái của tim được hiến tặng, và không gian làm cấy ghép. Uổng công chúng ta lo lắng sắp chết, hóa ra tất cả, đều nằm trong kế hoạch của cô ấy.
Mọi người kinh hãi, sau khi giải thích suy nghĩ của Jane, họ như bị trấn động.
- Vậy…vậy có phải ông ngoại của tôi sẽ được cứu?
Trinh Tú hỏi đầy hy vọng.
Leen gật đầu nói:
- Nếu tất cả đều thuận lợi, thì sẽ không vấn đề gì.
Không ít người nhà họ Park thở phào nhẹ nhõm, Park Jung Hoon cười cứng nhắc.
Thời gian chỉ còn lại năm phút, màng phổi đã mở ra, trái tim chuẩn bị hoàn tất.
Tốc độ của Jane trở nên nhanh hơn:
- Kiềm đại động mạch chủ…chặn đường lưu thông máu, chặn tâm đình chỉ…bắt đầu cấy ghép, kéo nhọn…
Lấy tim từ chỗ trợ mổ, cẩn thận tiến hành cố định, bắt đầu khâu phía bên trái tim.
- Nhíp, số 40…
Trên khán đài, mọi người tim cũng đập nhanh hơn.
- Với tốc độ của Jane, có lẽ sẽ hoàn thành được, nhưng tim hiến tặng trải qua quá trình vận chuyển quá dài, các chức năng có lẽ sẽ bị tổn thương, nếu tim hiến tặng không chịu được, thì tất cả coi như phí công vô ích, hy vọng không xảy ra chuyện gì…
Leen phân tích nói.
Trong phòng phẫu thuật, Jane luôn tay.
- Tiến hành lưu thông máu…bắt đầu khâu lại động mạch phổi, số 40, nhíp…
- Máy hô hấp cho tăng lên, tải chậm lại, tiêm dưới da 500, thêm vào FFP…
Waren và mọi người đứng gần đó phát hiện, tốc độ của Jane càng lúc càng nhanh.
Đến cả những bác sĩ trên khán đài cũng có mấy vị há hốc mồm không nói được gì, họ đến hôm nay mới thấy kỹ xảo như vậy, đã làm chấn động sâu sắc sự hiểu biết của họ về y học.
Leen căng thẳng nắm chặt hai tay, ánh mắt không cam tâm, nhưng nhiều nhất là sự bất lực.
Kĩ thuật khâu nhanh tới hoa mắt, làm cho PIGGYBACK hoàn thành xong trước thời gian dự kiến.
Jane thong thả khâu lại, sau khi hoàn tất, nói với bác sĩ điều khiển máy móc:
- FLOWDOWN!
- Vâng! Cắt bỏ gián đoạn, BACKUP!
Sau khi nói xong, mọi người bắt đầu theo dõi tim, trông ngóng trái tim đập trở lại.
Lúc này toàn bộ phòng phẫu thuật như ngưng đọng, giống như sợ rằng sẽ làm phiền tới trái tim ấy.
Mấy giây trôi qua, đúng lúc mọi người càng lúc càng cảm thấy nguy hiểm, tim, đã đập trở lại!
Dường như trong trái tim mọi người đều cảm nhận được tiếng tim đập.
- Thành công rồi! Thành công rồi!
Có người bắt đầu hét lên.
Đúng lúc mọi người trên khán đài bắt đầu thở phào nhẹ nhõm, thì một tiếng “tít….tít…tít!” vang lên.
Trên điện tâm đồ, nhịp tim bắt đầu tăng nhanh.
Waren nhìn, kinh ngạc:
- Là VT, tâm thất hoạt động quá nhanh!
- Cái này…rốt cuộc là tình trạng gì? Chẳng phải ca phẫu thuật đã thành công rồi sao?
Trinh Tú trên khán đài vừa mới vui vẻ được một chút đã lập tức như hóa đá.
Leen trầm giọng nói:
- VT quá nghiêm trọng rồi, thời gian thiếu máu quá dài, khiến cho trái tim này không thể dùng được…lúc trước đã lo lắng, quả nhiên đã phát sinh rồi…
- Vậy làm thế nào? Ông còn có thể cứu được không?
Trinh Tú vẻ mặt khẩn thiết hỏi.
Leen lắc đầu:
- Tim cấy ghép, đến tim cấy ghép còn không sống được, thì cứu so được…
- Vẫn không thể vượt qua sao…
Lâm Nhược Khê có vẻ xót xa.
Dương Thần ôm vai cô thật chặt nói:
- Tin ở Jane, cô ấy nhất định có cách.
Lâm Nhược Khê ngẩng đầu, thấy Dương Thần vẻ mặt vô cùng chắc chắn, tim như se lại.
Trong phòng phẫu thuật, mọi người đều hướng ánh mắt về phía Jane, ánh mắt tiếc hận, đối với mọi người mà nói, đây đã là vô vọng rồi.
Jane nhắm mắt trầm tư một lúc, đột nhiên mở lớn hai mắt, noi:
- 50 miligram A-xít clo-hy-đríc, DC máy rung tim, 20J xung điện!
Tuy rằng cảm thấy không có khả năng thành công, nhưng bác sĩ điều khiển máy móc và trợ mổ vẫn nhanh chóng làm theo.
- Bác sĩ, hoàn thành xung điện.
Jane đền cầm lấy máy rung tim, sau khi gắn chặt vào tim, nói:
- Mọi người tránh ra…phóng điện.
Điện giật qua, điện tâm đồ có tần suất cực cao, VT không giảm.
- Bác sĩ như vậy không được…
Một y tá như sắp khóc.
Jane trong mắt có chút hoảng loạn noi:
- Lần thứ hai mở tim phổi nhân tạo, bơm!
- Vâng.
Lần thứ hai tim được mở ra, mọi người như sắp tuyệt vọng rồi.
- Cô giáo, lắp đặt VAD chứ!
Vinson trên khán đài nói với Jane.
- Thiết bị trợ tim?
Có người hỏi.
- Đúng, chuẩn bị cứu trái tim này.
Vinson nói.
- Nhưng cơ thể của Hội trưởng không thể chịu đựng nổi nữa rồi, vừa làm cấy ghép gan xong, cơ thể đã tới giới hạn rồi.
Leen phản đối phương pháp này.
Trong phòng phẫu thuật, trái tim vẫn đang đập, máu vẫn tiếp tục lưu thông.
Tất cả mọi người chăm chú nhìn Jane, nhưng lại thấy Jane tiếp tục dùng 20J xung điện, rồi lại dùng máy rung tim.
- Cô giáo, cô muốn làm gì?
Waren lo lắng nói.
Chỉ thấy, Jane sau khi làm động tác đó, liền bảo trợ mổ đổi trợ mổ khác.
Jane không trả lời, hơn nữa còn đưa tay vào bộ phận nào đó của trái tim vừa được cấy ghép.
Một lúc sau, Jane rút tay về, nói:
- Dừng tất cả các chức năng tim lại một lần nữa.
- Cái gì? Lại dừng lại? Cái này…là trái tim vừa cấy ghép sao?
Bác sĩ điều chỉnh máy tưởng mình nghe nhầm.
Jane trịnh trọng gật đầu xác nhận, không vấn đề gì.
Sau khi dừng hoạt động của tim vừa cấy ghép, Jane nói:
- Có thể để nhiệt độ như ướp lạnh để trị liệu mà.
- Có thể…
Bác sĩ điều khiển máy gật đầu, lập tức chuẩn bị.
Jane giải thích với mọi người:
- Trong tim có một tiêu điểm, sau khi tim ngừng đập, mở cơ tim, tại đó để nhiệt độ thấp như trong tủ lạnh, có thể sẽ loại trừ được VT…
Leen trên khán đài nhíu mày:
- Tìm được nơi nhịp tim đập nhanh, dùng kĩ thuật cố định đông lạnh.
Đúng vậy, dùng kĩ thuật đông lạnh, có thể không làm tổn hại tới cơ tim, khóa chặt tiêu điểm, nhưng vấn đề là làm sao có thể tìm được tiêu điểm đó? Nếu có sai sót, sẽ làm trở ngại tới hệ thống truyền dẫn.
Liên quan tới vấn đề này, thì những người bên cạnh đã không thể lí giải được nữa, chỉ biết rằng tình hình trước mắt, giống như mò kim đáy bể, hy vọng xa vời.
Jane không chút do dự, sau khi lấy dao nhọn từ tay trợ mổ, thì bị Leen trên khán đài gọi giật lại.
- Bác sĩ Jane!
Leen hét lớn, noi:
- Cô…Cô biết tiêu điểm ấy ở đâu? Lẽ nào chỉ dùng tay là có thể biết được?
Jane ngẩng đầu nói:
- Tay của tôi có thể cảm nhận được sự co đập của trái tim, có chỗ bất thường, tôi chắc chắn tiêu điểm ở đó.
Nghe vậy, Leen giật mình.
- Thật sai lầm! Dùng tay người có thể cảm nhận được tiêu điểm sao?
- Vậy phải hiểu trái tim tới mức nào mới có thể làm được điều ấy chứ? Đừng đùa!
Nhiều bác sĩ phản đối, nói.
Nhưng, Jane không thèm để ý tới họ, đã dùng dao quyết đoán rạch một đường.
Kế tiếp, Jane nhanh chóng sử dụng phương pháp đóng băng, sau đó khâu lại vết cắt.
- FLOWDOWN!
Theo lời nói của Jane, lại một lần nữa khôi phục lại các chức năng tim, mọi người còn căng thẳng hơn cả lúc nãy.
Rốt cục, lại một lần nữa nhìn thấy trái tim đập, một lát sau, trái tim đập ổn định lại.
- Trái tim bình thường, không có VT!
Bác sĩ phụ trách máy móc nói.
Mọi người lúc này đứng lên hoan hô, những bác sĩ trên khán đài dở khóc dở cười vỗ tay.
Leen vẻ mặt đầy kính phục, thì thào tự nói:
- Tôi vừa nằm mơ sao, cô ta có thể…
Các bác sĩ chuyên môn vừa hứng khởi vừa kính phục nhìn Jane, chỉ có các bác sĩ chuyên ngành mới có thể cảm nhận được, vị nữ bác sĩ trẻ tuổi này có bao nhiêu kĩ thuật khiến người khác phải run sợ.