Khoảng không trên biển Na Uy, tuy là cách xa nghìn dặm nhưng gió bắc vẫn thổi rét buốt.
Trên đại dương mênh mông bát ngát, chỉ có từng mảng mây trắng đơn bạc, phản chiếu trôi lơ lửng trên mặt nước.
Một buổi tối trôi qua, Dương Thần ở khắp các vùng khỉ ho cò gáy của Bắc Âu tập trung tìm tòi cả đêm, cho đến tận buổi trưa mới đứng bất động ở khoảng không trên biển, cuối cùng cũng đã ngừng lại.
Từ vùng biển Baltic, đến Stockholm, Oslo của Thụy Điển, lại đến Bergen của Thụy Sĩ, dọc đường tất cả có tất cả tám điểm, tất cả là do tổ chức khủng bố kia cố tình xáo trộn để không thể tìm ra bọn họ.
Dương Thần vẻn vẹn chỉ tìm được một vài địa điểm căn cứ quân sự đặc thù của một số quốc gia, cũng không thấy một sự tồn tại của một phòng thí nghiệm bí mật vũ khí hạt nhân nào, nếu không phải tự mình đi tìm, sợ rằng thủ hạ của chính mình còn có thể xảy ra xung đột vì mục tiêu sai lệch, đến lúc đó, thực sự là tiền mất tật mang.
Nếu không phải năng lực cảm giác của Dương Thần rất mạnh, tốc độ lại cực nhanh, không khác gì phương pháp lục soát quen thuộc, sợ rằng phải trên dưới hai ngày, mới có thể tra rõ toàn bộ.
Thế nhưng, vẫn là quá chậm.
Dương Thần lấy điện thoại di động ra, điện thoại di động này đã được cải tiến đặc biệt có thể nhận tín hiệu được gửi đến từ đám người Solon trong phạm vi toàn cầu tiếp.
-Solon, kế tiếp còn có bao nhiêu điểm.
Dương Thần hỏi.
Đầu kia cũng là một Solon đã một đêm không nghỉ ngơi lập tức trả lời:
-Minh Vương các hạ, đi về phía bắc biển Na Uy, có Weierweike, lại đi về phía tây, có đội thuyền đi trước rồi Iceland, Nuuk của đảo Greenland, mà phía nam, có Rotterdam của Hà Lan, Leipzig của Đức, Marseilles của Pháp, Lodsch của Ba Lan, vân vân...
Dương Thần sau khi nghe xong, nghiến răng nói:
-Chết tiệt, bọn họ cố ý phân tán điểm ra, đi tìm hết những điểm này, phỏng chừng phải mất một tuần.
Solon lại nói:
-Minh Vương các hạ, thuộc hạ cho rằng, chúng ta thực ra có thể bỏ qua một số điểm, tỷ như những điểm ở nước Pháp chẳng hạn, khoảng cách cực kì gần so với Địa Trung Hải, mật độ dân số lại cao, không thích hợp cho ẩn dấu, bọn họ chọn những nơi như thế để tiến hành thử nghiệm vũ khí hạt nhân xem ra rất nhỏ. Hơn nữa, theo lôgic mà nói, lính đánh thuê của chúng ta lại dễ dàng lục soát, bọn họ sẽ không dám mạo hiểm như thế.
Không bằng ngài trước đi về phía tây lục soát, tôi chỉ huy người phía dưới, đi lục soát các vùng phụ cận của thành thị Bắc Âu?
Dương Thần ngẫm nghĩ một chút, bác bỏ nói:
-Không, vừa vặn tương phản, chúng ta tìm theo hướng từ vĩ độ thấp cho đến vĩ độ cao, các vùng phụ cận và một số khu vực của các thành thị Địa Trung Hải, sẽ ưu tiên lục soát trước.
Solon sửng sốt, nói:
- Tôi cho rằng, bọn họ đang đánh lạc hướng chúng ta, cố ý để chúng ta cho rằng địa điểm đấy không có khả năng, nhưng thật ra lại chính là căn cứ bí mật?
-Cũng không phải đơn giản như vậy.
Dương Thần phân tích nói:
-Tôi cũng được cậu nhắc nhở, mới nhớ tới. Một căn phòng thí nghiệm, không có khả năng chỉ có vài người xây dựng nên. Muốn cho một đám người đấy ẩn núp kĩ càng trong hơn hai năm, như vậy, biện pháp tốt nhất chính là đem những người này che dấu trong những nơi thật đông người.
Đó là lí do, tôi cho rằng càng những khu vực nào sầm uất, trái lại càng thích hợp để thành lập phòng thí nghiệm. Đương nhiên, đấy cũng chỉ là suy đoán của tôi, thế nhưng còn hơn con ruồi đâm đầu tìm lung tung, chúng ta chỉ có thể đánh cược một lần.
Solon ở đầu bên kia điện thoại liên tục gật đầu.
-Ngài nói rất có lý, tôi lập tức triệu tập đội ngũ hướng về phía nam lục soát.
Sau khi Dương Thần cúp điện thoại, lập tức chạy tới vùng phụ cận Marseilles nước Pháp, mặc dù đang là ban ngày, đột nhiên xuất hiện ở một chỗ, không cẩn thận sẽ làm một số người kinh sợ, nhưng Dương Thần cũng không quản được nhiều thứ như vậy.
Chẳng qua tốc độ di chuyển của hắn, sợ rằng tuyệt đại đa số mọi người cho là xuất hiện ảo giác mà thôi.
Trong lòng còn đang băn khoăn về sự tình bên đảo Sicily, đại hội hẳn là đã khai mạc rồi, còn về Christine nhất định cũng đã thông báo cho mấy chủ thần, chỉ hy vọng sẽ không xảy ra động tĩnh gì quá lớn, chí ít trước khi mình quay lại.
…
Cùng lúc đó, trên bến cảng Palermo ở đảo Sicily lúc này, xuất hiện một tòa thành vĩ đại trên mặt biển bắt chước theo kiểu trường đấu thú, bên trong đã ầm ĩ tiếng người.
Trường đấu thú trông vô cùng to lớn này, toàn bộ đều do đá hoa cương rất nặng xây thành, nguyên bản chỗ này là thềm lục địa kéo dài ra tạo nên một dải đất lớn, nhưng vẫn có thể chịu được sức nặng của trường đấu thú..
Thiết bị bên trong trường đấu thú đều đã được cải cách hoàn toàn, quanh năm Mafia tiến hành bảo vệ, cho nên cực kỳ hiện đại hoá, ngoại trừ mang theo phong cách của thời kì cổ Rome như các bức tranh vẽ trên cát cùng họa tiết trang trí ra, tất cả cái khác đều hiện đại hoá giống như sân vận động vậy.
Các binh đoàn lính đánh thuê, trùm lớn, đại gia tộc, cùng với một ít nhân vật quan trọng trong quân đội các quốc gia, chính khách, tất cả đã ngồi vào ghế trên khán đài..
Khán đài trên ba vạn chỗ ngồi, đã tràn đầy không một chỗ trống, thậm chí không ít binh đoàn lính đánh thuê cùng các chiến sĩ nói chung, chỉ có thể đứng trên hành lang nhỏ.
Trừ ngày đầu tiên dự thi có không ít lính đánh thuê tinh nhuệ ra, toàn trường mang một bầu không khí giống như là nơi tụ hội của những người đam mê bóng đá vậy, các loại ngôn ngữ các loại khẩu âm cùng âm thanh tiếng động lớn, làm người ta đinh tai nhức óc.
Ở bên trong một căn phòng dành cho khách quý phía trên trường đấu thú, Thái Ngưng cùng Sắc Vi đã sớm ngồi vào ghế, bên cạnh cũng xuất hiện không ít người, có anh em Stern cùng Alys đến từ tối hôm qua, có Christine, Ron cùng con trai của ông là Fidero thì lại là cẩn thận đứng ở bên cạnh hầu hạ.
-Thế nào còn không đấu võ, khai mạc đã kết thúc được một giờ rồi.
Sắc Vi có chút sốt ruột
-Có muốn tôi cùng cô đi đánh bạc hay không, đỡ phải ngồi chờ đợi?
Thái Ngưng trêu đùa.
Sắc Vi cắn môi dưới, khuôn mặt không khỏi tức giận nói.
-Hừ, cô cứ chê cười tôi đi, không phải chỉ toàn thua sao, có cái gì to tác đâu, nơi đây đều là dân chuyên nghiệp cờ bạc, thắng được mới là lạ.
Đánh bạc từ tối hôm qua đến tận sáng nay, Sắc Vi đã đem mấy trăm vạn Euro thua sạch sẽ, nhưng đối với người đã không còn quá coi trọng tiền tài như cô, ngược lại tâm trạng không chịu ảnh hưởng quá lớn.
-Đúng, Christine tiểu thư, à... Tôi có nên gọi cô là Venus hay không nhỉ?.
Sắc Vi do dự mà nhìn sang.
Một bên Christine đang cùng Alys cầm một quyển tạp chí mới, hai người đang bình phẩm từ đầu đến chân, hoàn toàn không có nửa điểm dáng dấp của một chủ thần.
Nghe được Sắc Vi gọi mình, Christine tựa như cười nhìn sang, người đẹp mang trên người quần áo giản dị cùng mái tóc vàng, chỉ cười thôi mà cũng khiến cho phụ nữ như Sắc Vi phải chói mắt.
-Cũng được, miễn là đừng gọi tôi là Venus trước mọi người là được.
Christine nháy mắt mấy cái.
Đã từng ở Trung Hải nên Sắc Vi có tiếp xúc qua, vì vậy cũng không phải quá xa lạ gì.
Sắc Vi gật đầu.
-Tôi muốn hỏi, các cô biết mấy người mặc áo choàng trắng giống như quái nhân kia sao? Vì sao tôi thấy các cô không có phản ứng gì?.
Christine đưa tay chỉ chỉ vào một căn phòng đối diện dành cho khách quý, nơi đó có ba người đàn ông với các tư thế ngồi khác nhau, rõ ràng là một thân quân phục hải quân của Poseidon, tây trang giày da của Hermes cùng Ares.
Ba vị Chủ thần nam giới này, cũng không cam tâm tình nguyện ngồi chung một phòng cùng mấy người nữ giới. Thế nhưng cho dù đã ngồi riêng trong một gian phòng, ba người biết nhau đã mấy vạn năm rồi, cho nên trò chuyện không quá mấy câu.
-Cô xem, bọn họ cũng đang chờ, chúng ta cũng phải thấy được mấy người kia lên sân khấu, sau đó chúng ta mới có thể xác nhận. Hơn nữa, Hades cũng không có ở đây, liên lạc lại không được, mọi người chúng ta không tới đông đủ, nếu thật sự đụng phải đối thủ cũ, chưa chắc đã xử lý dễ dàng đâu.
Nghe Christine nói như thế, Sắc Vi càng tỏ ra hiếu kỳ, mấy tên quái nhân kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, trong lòng thì lại trông mong Dương Thần nhanh chóng tìm được Jane rồi trở lại bên này, trong lòng luôn luôn có dự cảm xấu, không biết đại hội lần này sẽ xảy ra chuyện gì.
Ngay trong lúc mọi người đang buồn chán, chủ trì hội trường đứng trên đài rốt cục phát ra thông báo, vòng thi đấu thứ nhất sắp bắt đầu.
Bởi vì đội ngũ dự thi rất nhiều, cho nên ngày đầu tiên, chủ yếu các đoàn các đội đấu loại với nhau, mỗi đội một lần lên sân khấu tối đa sáu người, sau khi hai bên đấu võ, bên nào thắng lợi sẽ đi vào ngày thi đấu thứ hai.
Đại hội Caesar cấm ở trên lôi đài đánh chết đối thủ, nhưng nếu là "Tử vong ngoài ý muốn", hoặc là "Tàn tật" gì đó, cũng sẽ không bị xóa bỏ tư cách, cái này trước khi thi đấu cũng đã ký lên văn kiện rồi.
Trên thực tế, các lính đánh thuê có dũng khí tới thi đấu, thì là một mười phần nắm chắc thắng lợi, chung quy ai mà chả có bản lĩnh chạy trốn, muốn đánh chết, cũng không phải dễ dàng gì, cho nên lần đại hội trước ở trên lôi đài bị đánh chết, vẫn là số ít.
Lần lượt, trung tâm trường đấu thú được phân ra làm ba khu vực thi đấu, theo đó mỗi đội ngũ đều tự đi ra sáu người thi đấu.
Điều khiến Sắc Vi cùng Thái Ngưng hơi có thất vọng chính là tiểu đội tinh nhuệ của Hải Ưng không có xuất hiện tại vòng thứ nhất, thế nhưng, rất nhanh sau đó hai người trước mắt sáng ngời, có một gã mang áo choàng màu trắng đi lên đài, chỉ một người, mà lại đối đầu với năm đối thủ.
Luật tất nhiên có cho phép lấy một địch năm, nhưng như thế này hiển nhiên là hoàn toàn coi thường đối thủ.
Mà bất luận là Christine, anh em Stern cùng Alys, hay là ba thần minh trong phòng khách quý phía đối diện, trong nháy mắt khi nhìn thấy người mặc áo bào trắng, rốt cục sắc mặt nghiêm túc mà đứng lên.
-Không ngờ thật sự là bọn họ... Bọn họ tại sao lại trở về đây...
Hermes không khỏi lẩm bẩm nói.
-Hừ, đây không phải là đúng lúc sao, lúc trước không xử lý được bọn họ, lần này triệt để giải quyết bọn họ đi.