Các chư thần chợt nhìn về phía trước, đột nhiên thoáng hiện một người phụ nữ váy đen tóc đen, một đôi chân tuyết trần trụi, dung nhan khó mà thấy rõ ràng, tóc đen bay lên, đứng duyên dáng.
Sự xuất hiện của cô, dường như khiến cho nắng gắt trên trời cao cũng mất đi ánh sáng rực rỡ.
Người phụ nữ này, kiêu căng lạnh lùng như hàng vạn năm đã có, dường như hành động long trời lở đất, sự cắt ngang với xu thế như lôi đình, vốn hoàn toàn không liên quan tới cô.
Ánh mắt mọi người phức tạp khó mà nói nên lời.
Dù cho người phụ nữ này có tính cánh riêng, thói quen làm người ta chán ghét cỡ nào, cũng không thể phủ nhận, khi tất cả những người ở hiện trường đều đã chịu bó tay, cô lại có thể giải quyết dứt khoát!
Đây là tư cách mà cô có thể tự hào!
Sự xuất hiện của Athéna, rõ ràng là không phải ý nghĩ nông nổi.
Nhìn thấy hòn đảo nhỏ tan tành vụn nát, gần như bị đánh chìm, trong mắt cô không có chút bất ngờ nào, mà ánh mắt nhìn về phía sáu người khổng lồ trên mặt đất kia, lại càng không một chút kinh ngạc nào.
Bàn tay trắng nõn nhẹ nhàng phất một cái, lá chắn Aegis biến hóa huyền ảo thành màn ánh sáng tia chớp khổng lồ, lại biến hóa huyền ảo thành một quầng sáng lấp lánh màu bạc, quay về trước mặt Athéna.
Tấm lá chắn vĩ đại cao chừng hơn nửa thân người, độ rộng ngưng thực, tạo hình theo phong cách cổ xưa, nhìn không ra là chất liệu gì, giống như cái khiên khổng lồ bằng giáp nặng của các chiến sĩ Thập tự quân thời cổ đại.
Cả vật thể màu bạc được chạm khắc với hoa văn lá ôliu, lá chắn Aegis tỏa ra một hào quang màu xanh bạc sáng rực, so với thân thể mềm mại nhỏ nhắn của Athéna, hoàn toàn không tương xứng, nhưng lại một mực cực kỳ ngoan ngoãn lơ lửng trước mặt Athéna, hình thành nên một bức tranh hài hòa kỳ lạ.
Athéna hờ hững ngắm nhìn Hỗn Độn đã bị đánh lui, ánh mắt lạnh lùng đối mặt với con mãnh thú này.
Một màn sương đen dày đặc của thú hồn Hỗn Độn lượn lờ, sau khi một đôi mắt đầy máu có chút không cam lòng nhìn về phía Athéna một hồi, dường như cảm nhận được bản thân tạm thời không đủ năng lực, thấy tốt thì lấy, cuối cùng vẫn phải thu hồi lại đỉnh trong lặng lẽ.
Dương Thần với thần chí mơ hồ vào giờ phút này tựa như đã bị tiêu tan hết sức lực của toàn thân. Sau khi buông lỏng Thái Ngưng, cơ thể đột nhiên rơi xuống!
Nhìn thấy Dương Thần đã hôn mê, khuôn mặt như một tờ giấy trắng, người phụ nữ vào giờ phút đầu tiên cũng bất chấp sự suy yếu chân nguyên của bản thân đang trôi đi, cực kì hoảng sợ.
- Ông xã, anh hãy tỉnh dậy đi! Anh thấy thế nào rồi?
Sắc Vi cũng lập tức bay xuống dưới, nhưng cho dù có lay động Dương Thần thế nào, cũng không có phản ứng gì.
Hai người phụ nữ sử dụng thần thức kiểm tra tình trạng bên trong cơ thể Dương Thần, nhưng lại khiến các cô không hiểu ra sao.
Hơi thở kinh mạch trong cơ thể của Dương Thần hoàn toàn bình thường, thậm chí so với trước đó, còn mạnh lên mấy phần, nhưng không biết tại sao, Dương Thần lại không có cách nào tỉnh lại, thậm chí ngay cả thần thức cũng không mảy may phản ứng.
Trong lúc nhất thời, hai người phụ nữ cũng không biết làm sao cho phải, may thay hai người phụ nữ đều có thể đơn độc một phương, nhìn thấy hơi thở của Dương Thần đều đều, rất nhanh liền trấn tĩnh lại, nhìn về phía sáu người khổng lồ trong hội trường.
Chỉ thấy đám người khổng lồ Buruntes đang cố gắng đứng dậy, nhưng đã bị Hỗn Đột nuốt mất rất nhiều phần cơ thể và máu huyết, đám người khổng lồ đã suy yếu tới cực điểm, cho dù đứng lên, cũng thở hổn hển, lung la lung lay, thậm chí không ít bộ vị của cánh tay và cơ thể đã không còn trọn vẹn.
Dù vậy, để đề phòng trường hợp ngộ nhỡ, Thái Ngưng nâng Dương Thần lên, cùng với Sắc Vi bay lên không trung.
- Hades thế nào rồi?
Christine ân cần hỏi han.
Sắc Vi lắc đầu, cười khổ sở nói:
- Không biết, anh ấy vẫn chưa tỉnh lại, nhưng có vẻ không bị thương.
Sau khi Athéna thản nhiên liếc mắt về phía Dương Thần, ánh mắt nhanh chóng quét về phía sáu người khổng lồ, trong đôi mắt lạnh, lóe ra thần thái mang ý vị sâu xa.
- Chết tiệt… Athéna, tôi đã sớm đoán được là cô cố ý! Rõ ràng cô đã sớm biết được tất cả những gì sẽ diễn ra ở đây, tại sao phải đến vào thời điểm này! Là vì muốn xem chúng tôi làm trò cười sao? Hay là mong đợi chúng tôi đều chết hết?
Sau khi Hermes tiện tay ném Prince cho Christine, lớn tiếng gầm lên giận dữ với Athéna.
- Không phải mọi người còn chưa chết sao?
Athéna thản nhiên nói.
- Cô nói cái gì vậy? Cô chỉ mong sao chúng tôi bị đám dân nghèo kém cỏi này giết chết? Cô đừng quên, trong chúng tôi chỉ cần thiếu đi một người, chỉ sợ cô cũng không còn cách nào hồi phục trái tim Gaia!
Hermes tức giận tới mức run lên.
Ánh mắt Athéna đột nhiên phát lạnh:
- Đừng khiêu chiến với sự chịu đựng của tôi, tôi còn chưa truy cứu anh cùng mấy người phụ nữ ti tiện kia mưu đồ vụng trộm chuyện của tôi, đã quá khoan dung với anh rồi, đừng tưởng tôi không biết, tôi từ sớm đã thức tỉnh rồi.
Các chư thần khác thảng thốt một hồi, từ lời nói của Athéna đã mơ hồ đoán ra được điều gì, nhưng lại cảm thấy có chút kỳ lạ.
Hermes vừa thu lại cơn thịnh nộ trên mặt, cười tà nói:
- Đại Dự Ngôn thuật của cô không phải là không gì không làm được sao? Sao vậy? Không tìm được cô ấy?
Athéna hừ lạnh:
- Sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện.
- Ha ha, tôi thấy… Là bởi vì tinh thần lực của cô còn chưa khôi phục, căn bản không có cách nào có thể tìm kiếm được một người thực lực cường đại như cô ta chăng, cũng phải… Chính cô hiện giờ, thật sự cũng chưa chắc đã là đối thủ của cô ta.
Hermes có chút đắc ý nói.
- Cái thứ nhát gan không ra gì đó, tôi vốn không có hứng thú biết cô ta ở đâu, nếu cô ta thực sự có đủ tự tin để đánh bại tôi, cũng sẽ không rụt lại liên tục như vậy, ngấm ngầm làm những thủ đoạn nhỏ này.
Apollo cau mày nói:
- Mọi người đang nói gì thế? Tại sao chúng tôi đều nghe không hiểu.
- Không có gì, các anh cũng không cần phải hiểu.
Sau khi Athéna liếc bọn họ một cái, vung tay lên, lá chắn Aegis đang lơ lửng trước mặt sau một tia sáng trắng liền tiêu tan.
Nhìn thấy màn này, Poseidon tiến lên phía trước nói:
- Vừa rồi đỉnh khổng lồ mà Hades gọi ra, cùng với con thú khổng lồ đó, là quái vật gì vậy? Sao chúng tôi chưa bao giờ nhìn thấy?
- Bất kể là cái gì, có thể làm cho Athéna cô sử dụng một món thần khí mới có thể trấn phục, có lẽ là khá hóc búa.
Ares hơi thổn thức nói.
Athéna không nói gì, chậm rãi bay xuống từ không trung, đối mặt với sáu gã người khổng lồ.
- Athéna… Người phụ nữ nham hiểm như cô, không ngờ lại mượn gió bẻ măng, có gan thì đợi mấy anh em chúng tôi khôi phục lại, đại chiến một trận!
Ares không cam lòng rít gào nói.
- Các ngươi đã sắp chết rồi, khôi phục như thế nào?
Athéna khinh thường nói.
- Chúng tôi vẫn chưa thua! Tới đây!
Buruntes nổi giận, muốn cầm lấy cái chùy khổng lồ trên mặt đất, nhưng thiếu một lượng lớn huyết mạch Titan, vốn đã không đủ lực lượng để nhấc cái chùy khổng lồ đó lên!
Mặt đám người khổng lồ tối tăm u ám, bọn họ tuyệt đối không ngờ tới, lại bại trên tay tân Minh Vương mà trước đó rất coi thường.
Khóe miệng Athéna nổi lên một tia cười lạnh, đột nhiên duỗi cánh tay ngọc, trong lòng bàn tay, hiện lên một điểm sáng màu vàng đất, tản ra ánh quang nhẹ nhàng mờ mịt.
- Trái tim của Gaia?
Các chư thần và người khổng lồ đều sửng sốt, nhưng sau khi người khổng lồ nghĩ tới điều gì, lộ ra một vẻ sợ hãi sâu sắc!
- Không… Không thể… Tại sao trái tim của Gaia lại ở trong tay cô?
Buruntes kinh hô, lùi lại theo bản năng.
Các chư thần bỗng dưng nghĩ tới điều gì, nhìn Athéna một cách phức tạp khác thường.
Athéna nhẹ nhàng thúc giục trái tim Gaia, thổi hướng về phía người khổng lồ, trái tim Gaia dường như ngửi thấy một loại hơi thở mê người trên cơ thể người khổng lồ, tốc độ càng lúc càng nhanh tới lần theo dấu vết.
Trong nháy mắt khi trái tim Gaia đụng chạm tới Gyges, người khổng lồ gần nhất, Gygesgầm lên thê thảm!
- Không!
Nhưng cho dù Gyges có kêu gào thảm thiết như thế nào, cũng không thể thay đổi được vận mệnh của anh ấy!
Cơ thể trái tim Gaia phát ra một đám ánh sáng sương mù màu vàng đất, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ Gyges!
Rất nhanh sau đó, Gyges giống như bị phân giải thành vô số điểm sáng, trong đó trộn lẫn vô số đường nét màu đỏ, giống như một đám khói rực rỡ bị hấp thu vào trái tim Gaia trông dường như rất nhỏ bé.
Một vật to lớn khổng lồ rõ rành rành trước mặt, liền bị nuốt sống trong nháy mắt!
Nhưng vẫn chưa kết thúc, sau khi trái tim Gaia say sưa nhễ nhại ăn hết một người khổng lồ, lại một lần nữa đánh về phía năm người khổng lồ còn lại!
Đám người khổng lồ Buruntesvà Arie Erskinephát ra tiếng kêu rên buồn bã, nhưng vốn không có cách nào né tránh đám ánh sáng sương mù của trái tim Gaia kia, toàn bộ đều bị bao phủ!
Tất cả năm người khổng lồ trong sân, toàn bộ đều hóa thành điểm sáng và sợi tơ màu đỏ, rót vào trái tim Gaia!
Sau khi đám người khổng lồ biến mất, trong sân trống rỗng một mảnh, như chưa từng xuất hiện.
Mấy cái chùy khổng lồ, cũng theo người khổng lồ mà ra đi mãi mãi, hóa thành một đống cát vụn, biến mất theo làn gió, dường như để tưởng niệm chủ nhân từng sở hữu của chúng.
Các chư thần nhìn thấy tất cả những điều này, sắc mặt đều có chút khó coi, hai nữ chủ thần Christine và Alys lại càng cực kỳ buồn rầu nhìn mọi thứ xảy ra.
- Phùuu….
Poseidon thở dài một hơi, khàn khàn giọng hỏi:
- Athéna, cô thực ra vẫn luôn chờ đợi giờ khắc người khổng lồ bị thua cuộc này chăng, có thể dùng huyết mạch nguyên tổ Titan của bọn họ, khôi phục lực sinh mệnh của trái tim Gaia.
Sau khi Athéna thu hồi trái tim Gaia, lặng lẽ xoay người, vẻ mặt lãnh đạm nói:
- Sao? Chẳng lẽ, mọi người muốn tôi sử dụng một trong số mọi người, để kích hoạt trái tim Gaia sao?