Tại một quán caffe nào đó có 3 người nào đó đang đối mắt với nhau. Vâng không sai chính là cô , anh trai của cô và anh. Ba người bọn họ cứ ngồi nhìn nhau từ lúc vào đến bây giờ, không nói một lời nào tạo nên một không gian vô cùng ngột ngạt khó tả.
Cuối cùng anh cô không thể chịu đựng cái không khí này được nữa liền nói.
" Hai người bắt đầu từ bao giờ". Anh cô lạnh lùng lên tiếng. Chưa để cô kịp trả lời người nào đó đã lên tiếng.
" Biết nhau gần một tháng vừa mới bắt đầu mối quan hệ".
" Nhìn cậu tôi đoán chắc cậu không cùng một thế giới với chúng tôi".
" Đúng là không qua nổi mắt anh vợ mà. Tôi là Âu Mã Thiên, gia chủ của Âu gia".
Nghe được những lời này của anh thì anh cô giật mình trong lòng. Người này anh có nghe nói đến, là một người vô cùng máu lạnh, thủ đoạn tàn nhẫn... nói chung là có rất nhiều lời đồn đoán mà mọi người dành cho Âu Mã Thiên.
" Hai người chưa phải là kết hôn đâu mà xưng anh vợ với tôi. Còn quá sớm để có thể biết được kết quả có thành hay không" anh cô không lạnh không nhạt nhìn anh mà nói
" Mà đúng rồi sao hai người có thể quen biết nhau được vậy. Công việc của hai người có liên quan nhau à".
Cô từ nãy đến giờ cứ nhìn hai người đần ông đối đáp nhau. Khi nghe anh cô hỏi vậy liền đáp
" Em vô tình anh ấy cứu khi bị thương, rồi anh ấy liền đầu tư vào dự án mới của em nên chúng em thường trao đổi công việc. Mấy hôm trước mới bắt đầu xác định mối quan hệ".
" Có phải là nếu hôm nay vô tình gặp nhau thì em tính không nói cho mọi người mối quan hệ của hai người sao" anh cô trừng trừng nhìn cô mà nói.
" Đâu có, em định một thời gian nữa mới dẫn anh ấy về nhà dù sao thì chúng em mới xác lập quan hệ mà sao có thể nhanh như anh nói được chứ" cô cũng không phải dạng vừa mà đáp lại anh mình. Hừ, cứ làm như cô lại ra tội tình gì nặng lắm. Thậm chí nói xong cô còn quay đi chỗ khác không thèm nhìn anh mình nữa. Anh cô nhìn thấy hành động của cô cũng cạn lời để nói. Chắc như cô nói là anh quá hấp tấp đi
Còn Âu Mã Thiên bên này nhìn hành động của cô thì liền cảm thấy vô cùng đáng yêu như một chú mèo đang xù lông lên giận dỗi vậy. Cô nhìn thấy anh cười mình thì liền quay trở lại vẻ lạnh lùng trừng mắt cảnh cáo anh không được cười nữa. Anh thấy vậy cũng không trêu cô nữa tránh để cô giận lên thì toi.
" Nếu cậu là người hắc đạo thì chắc chắn có rất nhiều kẻ thù, cậu có thể bảo vệ con bé một cách chu toàn được không".
" Về vấn đề này tôi biết anh sẽ không yên tâm giao cô ấy cho tôi nhưng tôi lấy danh dự của mình đảm với anh rằng tôi sẽ có gắng bảo vệ cô ấy tới hơi thở cuối cùng, không để cô ấy bị tổn thương" anh chân thành lên tiếng mà đáp lại.
Cô khi nghe những lời này của anh làm cho trái tim cô không khỏi đạp nhanh. Có lẽ từ bé không nhận được tình yêu thương của gia đình nên khi nghe những lời nói đầy chân thành của người đàn ông trước mặt cô không khỏi xúc động. Có lẽ lựa chọn ở bên cạnh anh chắc chắn là không sai.
Còn anh của cô sau khi nghe những lời của Âu Mã Thiên chỉ có thể dài chấp nhận. Dù sao thì hắn cũng chỉ là người ngoài cuộc không có quyền can thiệp vào quyết định của hai người bọn họ mà cho dù có phản đối thì cũng chẳng được gì. Mà nhìn biểu hiện của em gái hắn đi chắc chắn là bắt đầu đắm chìm vào thứ cảm xúc gọi là tình yêu rồi. Dù người con gái có mạnh mẽ đến đâu nhưng khi đứng trước người đần ông mà mình yêu cùng với những lời nói làm xoa dịu tâm hôn của họ làm sao mà có thể không động lòng cho được chứ.
" Chuyện của hai đứa anh không nói nữa. Cũng muộn rồi anb về trước đây. Cậu nhớ đưa em gái tôi về cẩn thận".
" Tôi biết rồi thưa anh vợ" anh nhìn anh cô mà nói.
" Hừ" anh cô nghe xong liền lạnh lùng rời đi.
Sau khi anh cô đi thì anh liền đưa cô về.
Trên xe hai người im lặng không nói gì. Một lúc sau anh cất tiếng phá vỡ sự im lặng giữa hai người.
" Tuyết nhi cuối tuần anh có buổi hẹn gặp mặt với bạn em đi cùng anh được không. Anh muốn giới thiệu em với họ".
" Được" cô nhìn anh mỉm cười nói.
" Hôm đấy anh sẽ đón em" nghe anh nói cô chỉ gật đầu.
" À đúng rồi anh, mai em phải đi công tác".
" Bao lâu" anh trầm ngâm một lúc rồi hỏi.
" Không lâu chỉ có 3 ngày thôi".
Anh lại im lặng không nói gì. Đúng lúc về đến nhà cô. Anb xuống mở xe cho cô vẫn không hề nói lấy một tiếng. Cô thấy thì nói.
" Anh sao vậy. Giận em sao".
" Anh không giận em. Chỉ là nghĩ tới 3 ngày không được gặp em thì...".
Cô không khỏi buồn cười trước lời nói của người đàn ông trước mặt. Nhưng trước hết phải dỗ em bé to xác đã.
" Chúng ta vẫn có thể gọi video cho nhau mà. 3 ngày rất nhanh thôi, khi xong việc em sẽ về ngay".
Anh nghe cô bảo vậy liền gật đầu. Xong liền kéo cả người ôm lấy. Thật sự anh không hề muốn xa cô một chút nào. Hai người ôm nhau một lúc thì anh buông cô ra. Khi nhìn thấy cô khuất người sau cánh cửa thì anh mới lên xe quay trở về bản doanh.