Nghĩ đến những gì Lục An An nói, cô bất giác cong khóe môi lên, chả trách phụ nữ ở thành phố A đều điên đảo vì anh.
Anh quả thật có vốn làm cho phụ nữ điên cuồng, chỉ tiếc…
Cô lắc đầu là có ý gì?
Ánh mắt cô vậy là sao?
Nét mặt cô sao lại khó coi như vậy?
Cố Tây Thành nhíu mày nhìn Tô Nhan Hề từ từ đi xuống lầu, mặc dù không hiểu sao nét mặt cô kì lạ thế, nhưng bất kể nói như thế nào, ngày hôm nay người phụ nữ này mang đến cho anh cảm giác kinh diễm.
Lễ phục rất đẹp, cô mặc lễ phục còn đẹp hơn, càng thêm xinh đẹp thanh cao hơn so với thường ngày.
Chờ một chút, anh bị trúng tà hả? Sao lại chú ý cô chứ?
Mắt Cố Tây Thành lóe lên, thu hồi suy nghĩ trong đầu: “Đi thôi!”
Dứt lời, anh đi trước một bước xoay người rời khỏi.
Tô Nhan Hề nhìn bóng lưng anh rời đi có chút kinh ngạc, chẳng phải đều nói đàn ông rất lịch sự sao?
Làm bạn gái của Cố Tây Thành, có phải anh nên thể hiện ra chút phong độ lịch sự không nhỉ?
Nhưng anh ta cứ bỏ đi như vậy ư?
Nhìn giày cao gót trên chân, Tô Nhan Hề có cảm giác tự bê đá đập chân mình.
Cô có nên trở về đổi một đôi giày chơi bóng không?
“Đứng ngốc đó làm gì, sao còn chưa ra?”
Chưa đợi Tô Nhan Hề hành động, Cố Tây Thành đã lên tiếng thúc giục.
Cô bước mỗi bước rất cẩn thận, chỉ sợ mình sẽ ngã sấp như trong hôn lễ thế thì thật khó coi.
Chiếc Cayene bấy giờ đã chờ sẵn ở cửa.
Hôm nay Cố Tây Thành không nhờ tài xế nhà họ Cố mà tự mình lái xe.
Khi xe khởi hành, tâm tình của Tô Nhan Hề càng khẩn trương hơn.
“Hm, Cố Tây Thành, bữa tiệc hôm nay theo hình thức gì thế?”
“Không biết!”
“Vậy tôi có cần chú ý gì không?”
Câu hỏi của Tô Nhan Hề khiến Cố Tây Thành bất giác đánh mắt nhìn cô: “Hạ Cẩm Hề, cô thường xuyên tham gia những bữa tiệc tương tự như vầy, phải chú ý cái gì lẽ nào cô không rõ hơn tôi sao?”
“Ừm…Đúng vậy, đúng vậy!” Tô Nhan Hề囧 , cô suýt nữa đã quên thân phận của mình.
Thế nhưng, cô căn bản chưa từng tham gia tiệc của nhà giàu nha!
Cô bi ai phát hiện, cô nói dối ngày càng trôi chảy!
“Hạ Cẩm Hề, cô biết bộ dạng bây giờ của cô giống cái gì không?”
“Hả? Giống cái gì?” Tô Nhan Hề hồi thần, khó hiểu ngẩng đầu nhìn Cố Tây Thành đang lái xe bằng dáng vẻ nghiêm túc lắng nghe.
“Như thể tội phạm sắp bị đưa lên pháp trường!”
“Cái gì?” Tô Nhan Hề mất bình tĩnh: “Cố Tây Thành, anh đang giễu cợt tôi sao?”
“Cô nhìn dáng vẻ bây giờ của mình đi, cô đừng nói với tôi, cô đang hồi hộp nhé!”
“Tôi…tôi không có căng thẳng, sao tôi căng thẳng được.
Bình thường…Bình thường những bữa tiệc như vậy, tôi cũng thường tham gia, có gì mà hồi hộp!” Tô Nhan Hề càng nói âm lượng càng lớn, như thể càng lo lắng hơn.
“Hừ, tôi chỉ là…Chỉ đang suy nghĩ đợi gặp được những người phụ nữ say mê anh, tôi nên ứng phó như thế nào.”
“Vậy cô đã nghĩ ra chưa?” Nét mặt Cố Tây Thành hơi ngưng lại, anh đang hỏi cái gì vậy.
“Nghĩ xong rồi, cùng lắm thì đem anh bỏ vào hộp quà, thắt nơ lại rồi tặng cho các cô ấy.” Như vậy, các cô ấy sẽ không đối phó cô, ngược lại, chắc chắn sẽ cảm ơn cô.
“Két…”
Xe nhanh chóng phanh lại, bánh xe ma sát với mặt đường phát ra tiếng động thật lớn ngay lập tức cắt ngang bầu trời.
Cố Tây Thành tùy tiện dừng xe ở giữa lộ, trừng mắt nhìn Tô Nhan Hề một cách dữ dội.
“Cô có gan nói lại lần nữa xem!” Xem Cố Tây Thành anh như món quà, cô là người đầu tiên dám thách thức quyền uy của anh..