Cô vợ xấu xí Hạ Tịch Nghiên

Chương 269



CHƯƠNG 269

“Cô Lăng đến công ty cũng không phải để tôi hoan nghênh!” Hạ Tịch Nghiên cũng nhàn nhạt đáp.

Nghe vậy, Lăng Tiêu Tường nhìn cô: “Cũng đúng!” Nói xong, cô ta chỉ liếc nhìn cô chứ không nói gì nữa.

Chị Trương đứng ở bên cạnh thấy vậy bèn vội cười giảng hoà: “Cô Lăng, tôi đến nói với Tổng giám đốc Mục hay là…”

“Không cần, để tôi tự đi!” Lăng Tiêu Tường đáp.

Chị Trương gật đầu: “Được, vậy tôi về trước nhé Lăng Tiêu Tường gật đầu, còn chị Trương thì rời đi.

Chị Trương vừa đi, mọi người bèn giải tán, Hạ Tịch Nghiên cũng quay về vị trí làm việc.

Lăng Tiêu Tường đứng đó, liếc mắt nhìn Hạ Tịch Nghiên rồi quay người đi vê phía văn phòng của Mục Chính Hi.

Hạ Tịch Nghiên nhìn theo bóng lưng Lăng Tiêu Tường mà bất giác nhíu mày, không ngờ cô ta cũng tới đây làm việc!

Giữ bí mật cũng khá tốt đấy…

Lúc này, Mục Chính Hi đang ký tên trong văn phòng thì nghe thấy tiếng gõ cửa.

“Vào đi!”

Lăng Tiêu Tường bước vào.

Mục Chính Hi nâng mắt, khi nhìn thấy Lăng Tiêu Tường thì sửng sốt: “Tiêu Tường? Sao em lại ở đây?”

Lăng Tiêu Tường đi tới, đưa tập tài liệu trong tay cho Mục Chính Hi: “Tổng giám đốc Mục, em tới đây để làm việc!”

“Làm việc?”

Nghe vậy, Mục Chính Hi sững người, cầm lấy tập tài liệu trong tay cô ta, mở ra xem, lông mày chau lại: “Em tới đây làm việc?”

“Đúng thế!” Lăng Tiêu Tường gật đầu.

Mục Chính Hi nhíu mày với vẻ không vui, nhìn cô ta: “Sao không nói trước với anh?”

Lăng Tiêu Tường cũng bất ngờ, không ngờ anh lại có phản ứng này, cô ta lập tức nói: “Sao thế? Lẽ nào anh không muốn em tới à?”

“Em chỉ muốn tới đây làm việc dựa vào thực lực của mình thôi!”

Thực lực!

Thật sự là thực lực sao?

Mục Chính Hi nhìn chằm chằm vào Lăng Tiêu Tường.

Ánh mắt của Mục Chính Hi đúng là đã khiến Lăng Tiêu Tường hơi chột dạ, hoặc có thể nói là sợ hãi.

Dù sao cô ta làm vậy cũng không nói trước với Mục Chính Hi.

“Chính Hi, anh biết em cũng học thiết kế mà, lẽ nào nơi này của anh không có chỗ cho em sao?” Lăng Tiêu Tường nhìn Mục Chính Hi, yếu ớt hỏi.

“Không phải không có chỗ, mà là em nên nói với anh trước!” Mục Chính Hi nhìn cô ta nói từng chữ một.

Mục Chính Hi ghét nhất người khác giở trò sau lưng mình.

Nghe anh nói vậy, Lăng Tiêu Tường sững sờ, sau đó bèn đáp: “Được rồi, chuyện lần này đúng là do em không đúng, vậy em sẽ đến công ty khác!” Nói xong cô †a đưa tay cầm tập tài liệu mình vừa mang đến về.

“Không cần!” Lúc này, Mục Chính Hi chợt lên tiếng.