Kỷ Minh Thành đang ngồi ở trụ sở nhìn đám đàn em luyện tập bắn súng. Cậu ta ngáp một hơi thật dài liền cầm cây bút trong tay lên nghịch, trên bàn là hàng loạt tờ giấy A4 chép đầy tên các loại vũ khí.
Kỷ Minh Thành không thể để bản thân mình chịu thiệt như vậy được, cậu ta bắt buộc phải chơi khăm lại cái tên Phong Cảnh Thần ác bá kia, phải khiến hắn trả gấp mười lần những gì cậu ta phải chịu...
Kỷ Minh Thành nở nụ cười nguy hiểm khiến những người đứng bên cạnh cậu ta biết có điềm chẳng lành. Không cần nói cũng biết mỗi khi Kỷ Minh Thành cười kiểu này thì người tới công chuyện chắc chắn là Phong Cảnh Thần...
Kỷ Minh Thành vươn vai đứng dậy, cậu ta lại ngáp thêm một cái liền liếc nhìn mấy tên đàn em đang đứng phía sau, lười biếng lên tiếng...
"Trông chỗ này hộ tôi một lát, tôi có việc phải đi trước..."
Kỷ Minh Thành bỏ lại đám đàn em với vẻ mặt ngơ ngác. Bọn họ nhớ có lần Kỷ Minh Thành học được cái trò bôi cây mắt mèo ở đâu mà cậu ta dám bôi hết lên áo chống đạn của Phong Cảnh Thần để trả thù hắn vụ không đem theo cậu ta đi giao dịch. Sau đó Phong Cảnh Thần phát hiện ra mọi chuyện là do Kỷ Minh Thành làm, hắn liền sai người chôn Kỷ Minh Thành xuống cát, sau đó đổ mật ong lên đầu cậu ta, đợi kiến lửa đến cắn cậu ta đến chết...
May mắn sao Kỷ Minh Thành thoát được, mặc dù bị kiến cắn cho sưng đỏ hết mặt mũi, không dám ra ngoài mấy tháng liền. Một số người vừa đến thì sợ hãi thủ đoạn tàn nhẫn của Phong Cảnh Thần, còn một số người ở lâu như bọn họ và Phong Cảnh Thần thì thừa sức biết Kỷ Minh Thành chắc chắn sẽ thoát được, có điều hơi đau nhức một chút thôi...
Hoặc có lần bọn họ đi giao dịch đơn hàng trên biển, nhân lúc Phong Cảnh Thần không để ý liền bị Kỷ Minh Thành đẩy mạnh xuống biển, may mắn sao Phong Cảnh Thần có thân thủ tốt, trực tiếp bám vào dây thừng mà leo lên. Sau đó người bị cột lủng lẳng trên dây thừng xuyên suốt đường về nhà chính là Kỷ Minh Thành...
Lúc bọn họ tiến lại hỏi tại sao Kỷ Minh Thành lại nghịch ngu thế thì cậu ta bảo do chưa thấy Phong Cảnh Thần bơi bao giờ nên nghĩ hắn không biết bơi, vậy nên cậu ta muốn dạy hắn bằng cách trực tiếp đạp hắn xuống dưới biển...
Mặc dù Kỷ Minh Thành có những trò đùa hết sức ấu trĩ nhưng Phong Cảnh Thần không thể giết cậu ta, vì cậu ta là tên trung thàng và liều mạng nhất trong đám thuộc hạ của hắn. Từ ngày Phong Cảnh Thần trở thành ông trùm đến nay, hắn chưa từng bị dao chém hay đạn bắn ở bất kì chỗ nào trên cơ thể, mặc dù việc ám sát xảy ra thường xuyên như cơm bữa. Vì tất cả những vết thương đó đều nằm trên người Kỷ Minh Thành...
Nhiều người còn ví Kỷ Minh Thành là con rắn hổ mang, còn Phong Cảnh Thần là thanh kiếm, ẩn ý là con rắn sẽ quấn quanh thanh kiếm cho đến cuối đời của nó...
Còn Phong Cảnh Thần không nghĩ gì nhiều, hắn chỉ biết Kỷ Minh Thành còn sống là được, hắn tuyệt đối sẽ không để cậu ta chết. Vì nếu con rắn mà chết thì thanh kiếm cũng không thể đứng vững được...
Kỷ Minh Thành biết cậu ta rất quan trọng với Phong Cảnh Thần nên đôi lúc cậu ta hay lạm quyền mà làm càng. Cái đầu của cậu ta linh hoạt đến nỗi có thể nghĩ ra hàng trăm hàng triệu trò để chơi khăm Phong Cảnh Thần...
Ngay lúc này Kỷ Minh Thành đang lái xe đến bệnh viện của Nhân Ái, nơi mà Mạc Ái Ly làm việc. Cậu ta điều chỉnh biểu cảm dửng dưng thường ngày thành biểu cảm nho nhã lịch sự, ai ai nhìn vào cũng mến...
Kỷ Minh Thành đứng ở quần lễ tân, cậu ta nhìn mấy cô y tá xinh đẹp liền nở nụ cười tươi...
"Tôi muốn gặp bác sĩ Mạc nhưng tôi không biết đường, các cô có thể giúp tôi được không?"
Mấy y tá nữ nhìn bề ngoài cao ráo đẹp trai của Kỷ Minh Thành liền ngại ngùng gật đầu, bọn họ nhanh chóng dẫn cậu ta đến phòng khám của Mạc Ái Ly...
"Đây là phòng khám của bác sĩ Mạc, cô ấy cũng là bác sĩ tâm lý giỏi nhất của bệnh viện chúng tôi, nếu gặp bất trắc gì thì ngài cứ nói với cô ấy..."
Kỷ Minh Thành tiếp tục nở nụ cười giả tạo liền gật đầu, trong lòng cậu ta lại thầm chửi mắng nữ y tá này nói nhiều đến mức đau đầu...
Kỷ Minh Thành mở cửa bước vào phòng khám khiến Mạc Ái Ly có chút giật mình, cô hơi nhíu mày liền ngước lên nhìn người trước mặt...
"Chào cậu, mời cậu ngồi...!"
Kỷ Minh Thành ngồi xuống trước mặt Mạc Ái Ly, cậu liền đưa danh thiếp ra trước mặt cô...
"Chào bác sĩ, tôi là trợ lý của tổng giám đốc Phong thuộc tập đoàn H&T, tôi đến đây theo chỉ thị của ngài ấy..."
Mạc Ái Ly gật đầu, cô không hề bày ra bất kì biểu cảm khác thường gì để người trước mặt có thể đoán được ý nghĩ trong đầu mình...
"Chào anh, tổng giám đốc Phong có chuyện gì cần truyền đạt đến tôi à...?"
Kỷ Minh Thành mỉm cười lịch sự, bây giờ cậu ta hiểu lý do tại sao Phong Cảnh Thần lại hứng thú với người phụ nữ này rồi...
"Để tránh làm mất thời gian của bác sĩ Mạc thì tôi xin phép được nói thẳng vào vấn đề. Tổng giám đốc của chúng tôi biết dạo này ngài ấy thường xuyên làm cô cảm thấy khó xử, nên nếu cô có thể dành chút thời gian quý báo của mình ra để nấu cho ngài ấy một bữa cơm thì ngài ấy sẽ không làm phiền đến cô nữa!"