Phong Cảnh Thần từ từ tiến lại, hắn không nói lời nào liền đè Mạc Ái Ly xuống dưới sàn, mạnh bạo giáng từng cái hôn nặng nhọc xuống cơ thể cô khiến Mạc Ái Ly liên tục vùng vẫy kêu đau...
"Anh bị điên à? Cút ra...!!"
Mạc Ái Ly ra sức vùng vẫy, cô dùng một tay đẩy Phong Cảnh Thần ra, tay còn lại cố gắng với lấy cái ống tiêm đang cách cô một khoảng không xa. Rõ ràng tình trạng này của Phong Cảnh Thần không phải do trúng độc, cái này là trúng xuân dược rồi...
Phong Cảnh Thần giữ chặt cái tay đang đánh hắn xuống nền đá, hắn không nói không rằng liền cởi áo của Mạc Ái Ly ra hít ngửi, cảm nhận hết thảy hương thơm tự nhiên ngọt ngào liên tục tỏa ra từ cơ thể cô khiến hắn say đắm...
Cô gái đang nấp ở trong góc cảm thấy mọi chuyện đang diễn ra theo hướng tệ hơn, cô ta cố gắng kìm nén nỗi sợ mà tiến lại phía hai người đang đè nhau trên nền đá, sau đó dùng chân đá ống tiêm lại gần tay Mạc Ái Ly rồi mới quay về vị trí cũ để trốn...
Mạc Ái Ly cầm được ống tiêm trong tay, cô dùng lực đâm nó lên người Phong Cảnh Thần, sau đó bóp chất lỏng bên trong ống tiêm vào cơ thể của hắn. Bây giờ cô phải đợi thêm mấy phút nữa thì thuốc an thần mới phát huy tác dụng...
Phong Cảnh Thần không cảm giác được vai hắn truyền đến cơn đau, hắn cứ thế hôn người phụ nữ trước mặt, cho đến khi cơn buồn ngủ ập đến khiến hắn ngã xuống người Mạc Ái Ly...
Mạc Ái Ly thở mạnh, cô ngoắc cô gái đang ngồi trong góc để cô ta giúp cô đẩy cái tên Phong Cảnh Thần này sang một bên. Mạc Ái Ly không vội báo cảnh sát ngay, cô lấy áo vest của Phong Cảnh Thần khoác vào người, sau đó lôi từ túi xách ra một ống tiêm khác liền tiến ra ngoài...
Mạc Ái Ly đứng phía sau Kỷ Minh Thành nhưng cậu ta mải nói chuyện điện thoại nên không phát hiện ra, cô mỉm cười một cái liền đâm mạnh ống tiêm lên người Kỷ Minh Thành khiến đẩy ta giật mình đẩy tay cô ra...
"Mẹ nó! Cô làm cái quái gì vậy hả?"
Mạc Ái Ly đứng khoanh tay nhìn Kỷ Minh Thành đang sờ sờ lên vết thương của mình, cậu ta định ra tay với Mạc Ái Ly thì cô lên tiếng trước...
"Nói đi, cậu đang muốn kiểm chứng cái gì?"
Kỷ Minh Thành hơi khựng lại, cậu ta không ngờ biểu cảm của Mạc Ái Ly lại có thể bình tĩnh như vậy. Rõ ràng đây không phải là khí chất mà một vị tiểu thư được dạy dỗ đàng hoàng nên có...
"Tôi không hiểu cô đang nói gì cả!"
Mạc Ái Ly vẫn nhìn chằm chằm về phía Kỷ Minh Thành, dường như cô đang đánh giá cả người cậu ta hết một lượt, sau đó mới nhẹ nhàng nói ra mấy câu...
"Cậu không phải trợ lý của Phong Cảnh Thần, nếu tôi đoán không lầm thì cậu chính là thuộc hạ thân tín của hắn ở thế giới ngầm, vì ngay tức khoảnh khắc cậu bước vào bệnh viện, tôi có thể ngửi thấy mùi thuốc súng phát ra từ cơ thể của cậu..."
"Hộp cơm tôi làm không hề có bất kì vấn đề gì, chỉ là cậu đã bỏ một chút aphrodisiac vào trong cơm, hay còn gọi là xuân dược..."
"Trước khi tôi đến đây, rõ ràng cậu đã gọi rất nhiều em gái xinh đẹp khác đến cho Phong Cảnh Thần phát tiết nhưng hắn lại không chạm vào bất kì ai, thậm chí còn phát điên mà ra tay tàn nhẫn với bọn họ. Cùng lúc đó cậu lại gọi tôi đến, nhưng hắn lại không ra tay với tôi..."
Mạc Ái Ly vừa nói, cô vừa tiến về phía Kỷ Minh Thành, sau đó mỉm cười đối mắt với cậu ta...
"Từ trước đến nay Phong Cảnh Thần không thể ngủ với phụ nữ đúng chứ? Tôi chính là người duy nhất mà hắn từng qua lại nên cậu mới muốn kiểm chứng xem tôi rốt cuộc là người như thế nào, phải không?"
Kỷ Minh Thành cảm thấy có chút ớn lạnh, cậu vẫn xem phụ nữ là một lũ người ngu dốt chỉ biết đến quyền lực và địa vị, nhưng không ngờ còn có một người khác hoàn toàn so với bọn họ...
"Cô thông minh thật đấy bác sĩ Mạc, vậy bây giờ cô muốn làm gì?"
Mạc Ái Ly ngoắc Kỷ Minh Thành bước vào văn phòng, cô liền ra lệnh cho cậu ta làm việc...
"Cậu tự mình dọn sạch chỗ này đi, tôi sẽ nói cho cậu biết là tôi muốn làm gì..."
Kỷ Minh Thành cười cười, bây giờ cậu ra mới lộ ra bộ mặt thật...
"Cô là cái thá gì mà dám ra lệnh cho tôi? Tôi nên giết cô theo kiểu nào đây?"
Mạc Ái Ly bày ra vẻ mệt mỏi liền ngồi xuống ghế sofa, cô chống cằm lên thành ghế khiêu khích Kỷ Minh Thành...
"Nếu cậu muốn biết có chuyện gì đang xảy ra với Phong Cảnh Thần thì hãy làm theo lời tôi nói, còn không thì cứ đứng nhìn ông chủ của cậu đến khi cậu chết đi...!"
Kỷ Minh Thành nhìn về phía Phong Cảnh Thần, cậu ta bắt đầu đi dọn dẹp lại căn phòng cho sạch sẽ đúng với ý nguyện của Mạc Ái Ly, nhưng chưa dọn được bao lâu thì cơ thể của cậu ta bắt đầu nổi mẩn đỏ rất ngứa, khiến tay cậu ta run lên nên tốc độc chậm hơn...
"Cô vừa tiêm cái quái gì vào người tôi?"
Mạc Ái Ly mỉm cười, cô chậm rãi trả lời câu hỏi của Kỷ Minh Thành...
"Tôi cũng không nhớ nữa, cậu cứ dọn dẹp sạch sẽ đâu đấy đi rồi tôi đưa thuốc cho cậu uống..."
Lần đầu tiên trong đời Kỷ Minh Thành tức điên mà không làm gì được, cậu ta thề lần sau chỉ chơi khăm Phong Cảnh Thần chứ không dám động vào con hồ ly tinh như Mạc Ái Ly nữa!