Cố Ý Mê Hoặc - Thất Thải Mã Lệ Tô (Mary Sue Bảy Màu)

Chương 74: Trong mắt viết “Muốn đè tôi” (H)



Anh đề phòng cô đến mức này sao?

Hay là… anh còn có kế hoạch nào khác?

Tô Tâm Đường nghĩ đến những hành động dạo gần đây của Đồng Kinh Niên, càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng.

Cô hứng thú đánh giá người đàn ông ngồi đối diện. Sau khi đối phương cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của cô, anh liền nâng mắt nhìn cô cảnh cáo. Tô Tâm Đường chợt cười.



Làm không?”

Cho dù Tư Nam đã trở về thì Tô Tâm Đường vẫn đến dạy học cho nhóc mập Phương Chính, Đồng Kinh Niên cũng theo lý ngồi ở trong phòng khách. Sau khi dạy học xong, cô gái vươn mũi chân đá vào ống quần của người đàn ông, đưa ra lời mời táo bạo.

Đồng Kinh Niên buông cuốn tạp chí trong tay xuống, anh nhìn nụ cười của cô gái trước mặt sau đó lập tức đứng lên, dùng hành động để trả lời cô.

Anh trực tiếp bế bổng cô lên rồi bước thẳng lên tầng. Tô Tâm Đường bất ngờ kêu một tiếng, đôi tay ôm lấy cổ của người đàn ông.



Lần làm tình này, từ giây phút bắt đầu đã tràn ngập một loại cảm giác vội vàng.

Vừa mới vào phòng ngủ, người đàn ông liền đè Tô Tâm Đường lên cửa rồi bắt đầu cởi quần áo của cô. Thời điểm quần áo ở trên người còn chưa cởi hết hoàn toàn, anh liền vén váy cô lên rồi kéo thẳng quần lo̶t̶"̶ xuống. Ngón tay thon dài khuấy động bên trong tiểu huyệt, không chờ cho Tô Tâm Đường kịp thích ứng, anh liền dùng sức đưa côn thịt tiến vào.

Tiểu huyệt còn chưa đủ ướt mà đã bị người đàn ông mạnh mẽ đẩy nguyên cả căn khiến Tô Tâm Đường phải hít một hơi khí lạnh. Cô hùng hùng hổ hổ tặng cho anh thêm mấy vết cào chảy máu đầm đìa ở sau lưng.

Không có ai nói cho Tô Tâm Đường biết cô là người đầu tiên dám duỗi móng vuốt với Đồng Kinh Niên. Hơn nữa dù có nói thì cô cũng không thèm cảm ơn đâu.

Khiến cho cô không thoải mái, vậy thì phải ăn cào là đúng rồi. Cô chẳng quan tâm đối phương là ai, ngay cả lão Thiên Vương cũng đều phải chịu.



Đồng Kinh Niên yên lặng chịu đựng sự trả thù của cô, toàn bộ lực chú ý của anh bây giờ đều dồn đến vách thịt ấm áp đang bao chặt lấy côn thịt bên dưới. Anh ngừng thở, bàn tay bóp chặt eo nhỏ của cô gái, cũng cho cô thời gian để ổn định rồi mới bắt đầu đẩy hông vận động.

Thời điểm Đồng Kinh Niên đâm về phía trước, phần xương hông của hai người dán chặt không có một kẽ hở.

Tô Tâm Đường nhanh chóng cảm thấy sung s͙ư͙ớ͙n͙g͙, cô nhíu mày, gương mặt nhỏ ngẩng lên, ánh mắt mê ly không nói thành lời, môi đỏ khẽ nhếch phát ra tiếng rên hừ hừ.

Sự kháng cự đã hoàn toàn biến mất. Thậm chí lúc động tác của Đồng Kinh Niên hơi chậm lại, cô còn chủ động nâng lên âm hộ hồng hào trơn bóng, không chờ nổi mà muốn được côn thịt của anh chơi.

Đồng Kinh Niên nhìn người con gái phóng đãng nằm bên dưới, anh cũng không nói gì mà chỉ càng gia tăng thêm sức lực. Một bên vừa ôm cô vừa duy trì động tác thọc vào rút ra, một bên đưa cô đến chiếc giường đôi rộng rãi mềm mại.

Đương nhiên là côn thịt vẫn không tách ra, cũng theo cô ngã xuống giường đệm. Vì đột nhiên cùng nhau ngã xuống nên côn thịt lại càng tiến sâu hơn vào trong.

Thậm chí Tô Tâm Đường còn có ảo giác côn thịt muốn phá tan miệng tử cung để tiến vào vùng đất mềm mại sâu bên trong.

Có lẽ đây không phải là ảo giác. Thời điểm bị đâm đến mức nước mắt lưng tròng, cô ngẩng đầu nhìn xuống bụng nhỏ liền thấy trên vùng bụng vốn bằng phẳng của mình lại có một khối nhô lên.

Cực kỳ giống với quy đầu của đàn ông.

Tô Tâm Đường không có sức lực để tiếp tục nghiên cứu về vấn đề này nữa. Vì Đồng Kinh Niên đã đem hai chân của cô ép thành hình chữ M, toàn bộ âm hộ đều mở rộng trước mắt của người đàn ông, khiến anh có thể làm tình mà không cần phải kiêng nể. Tô Tâm Đường có cảm giác dưới cái nhìn chăm chú của anh, cô không thể che dấu được một điều gì.

Đồng Kinh Niên áp dụng kỹ thuật chín nông một sâu. Cô ôm lấy bả vai rắn chắc của anh, không ngừng rên rỉ hừ hừ a a.

So với thời điểm hai người bắt đầu dây dưa thì kỹ năng làm tình của anh đã tiến bộ vượt bậc, Tô Tâm Đường cũng không biết anh làm cách nào để có thể đả thông được hai mạch nhâm đốc. Trước đây cô còn trêu chọc trình độ xử nam của đối phương, nhưng lúc này đây mà nói ra câu đó thì có vẻ hơi trái với lương tâm.

Nền tảng sẵn có vượt qua người thường kết hợp với kỹ năng hiện giờ của anh, đột nhiên làm cho Tô Tâm Đường được trải nghiệm khoái cảm bao dưỡng model nam.

Đã thế model này còn rất đẹp trai, rất giàu, rất giỏi, ngay cả khí chất cũng rất xuất sắc, trải qua năm tháng lắng đọng lại vừa trầm ổn vừa thành thục. So với mấy model kia thì anh còn sạch sẽ hơn, dù gì thì anh cũng có thói quen ở sạch.

Và một điều quan trọng nhất đó là anh không thiếu tiền.

Tô Tâm Đường càng nghĩ càng hăng, cô thấy bản thân mình có thể lăn lộn với một Đồng Kinh Niên “tró” tính trong thời gian dài như vậy, không chỉ vì mục đích chinh phục thần tiên hay kéo thần tiên xuống đài để đạt được khoái cảm thành tựu, mà lý do quan trọng nhất chính là vì điều kiện bên ngoài của anh.



Đàn ông thích phụ nữ đẹp và phụ nữ cũng thích đàn ông đẹp mà thôi.

Nếu anh không nói lời nào thì anh tuyệt đối là một người tình tốt đẹp nhất.

Chỉ khi anh không mở miệng.

Thời điểm Tô Tâm Đường bị cắm đến mức nhộn nhạo cả về thể xác lẫn tinh thần, dưới thân nước chảy dầm dề, cả người mềm oặt, đầu óc lên mây thì Đồng Kinh Niên bỗng mở miệng.

Trước sau như một làm cô mất hứng.

“Tư Nam không thỏa mãn em sao?”

“Em…”

Anh liếc nhìn cô, đưa ra lời bình.

Tô Tâm Đường ngay lập tức đặt ngón tay mảnh khảnh dán lên đôi môi mỏng của người đàn ông. Cô khẽ cười, âm thanh vừa yêu kiều vừa quyến rũ, còn mang theo ý vị tình dụ̶c̶ nồng đậm.

“Tôi là người phụ nữ ngả ngớn, hạ tiện?”

“Vậy anh chính là kiểu đàn ông thích ra vẻ đạo mạo.”

“Vừa rồi lúc tôi đang dạy học cho Phương Chính, đôi mắt của anh vẫn luôn nhìn thẳng vào tôi, ở trong đó còn viết rõ là anh muốn đè tôi.”

“Chẳng phải anh cũng không từ chối hay sao… Không những không từ chối mà côn thịt của anh vẫn còn đang cắm vào bên trong 'em gái nhỏ' của người phụ nữ ngả ngớn, hạ tiện nữa đấy.”

Thân thể của Đồng Kinh Niên bỗng cứng đờ, anh vốn dĩ muốn phản bác lại lời nói vô cùng trần trụi và lớn mật của Tô Tâm Đường. Nhưng lời phản bác của anh lại cố tình mắc nghẹn ở bên trong cổ họng.

Bởi vì mỗi một câu cô nói đều là sự thật.