Tôi nhẹ nhàng nghiêng người sang, hôn má anh một cái chụt.
"Em không biết, nhưng có thể học nha."
Thẩm Hiếu sững sờ, gương mặt trắng nõn hiện lên một rặng mây hồng, kéo dài xuống tận cổ. Tôi cảm thấy thú vị, lại ba ba liên tiếp hôn thêm mấy cái nữa.
"Thật xin lỗi, hôm đó em đến trễ, rất xin lỗi."
"Em đảm bảo sau này không như vậy nữa."
Trầm mặc một hồi, anh nhẹ nhàng chạm trán mình vào trán tôi, lông mi dày rậm nhẹ nhàng rung động.
"Đảm bảo như thế nào?"
Nhìn thấy anh lại có dấu hiệu lạnh nhạt, tôi cẩn thận hỏi: "Ừm, chuyện đó, chuyện em từng thích Chu Thiến, có phải anh rất để ý không?"
"Em hy vọng anh sẽ trả lời như thế nào?"
"Đương nhiên là suy nghĩ của anh!"
"Để ý."
"Được."
Trước mặt Thẩm Hiếu, tôi mở Wechat, dứt khoát kéo Chu Thiến vào danh sách đen. Cao thủ tình trường Khúc Nhược Khương dạy tôi, nếu không biết lấy lòng bạn trai hiện tại như thế nào thì cứ xử lý sạch sẽ bạn trai cũ đi là được, mặc dù Chu Thiến cũng chẳng phải bạn trai cũ...
Giờ phút này, mặt mày đối phương giãn ra, cả người lộ ra vẻ dịu dàng, nhẹ nhàng thoải mái.
"Muộn chút cũng không sao."
"Chỉ cần em tới là được."
Này này, trước sau cũng chênh lệch quá đấy!
"Còn nữa, nếu em muốn đền bù cho anh thì hãy đáp ứng một yêu cầu của anh."
"Yêu cầu gì cơ?"
Thẩm Hiếu không nói lời nào, cầm lấy điện thoại rồi thao tác một chút, tôi cũng nhận được vài thông báo.
Thẩm đại bảo - Thẩm Hiếu: Chúng ta có thể đặt tên thân mật cho nhau.
Thẩm đại bảo - Thẩm Hiếu: Em cảm thấy thế nào?
Thẩm đại bảo - Thẩm Hiếu: Lộ tiểu bảo?
Tôi cảm thấy ngón chân mình cũng rục rịch muốn chui thẳng lên để phản đối...