Con Báo Nhỏ, Em Là Của Anh

Chương 26: Chỗ ngủ của anh.



Đến tối Anh Thư tỉnh dậy lần nữa cô mở mắt ra nhìn thấy Minh Anh, hiện tại anh ấy đã ăn mặc chỉnh tề và nằm nghiêng trên giường nhìn cô, thấy cô tỉnh dậy rồi anh hỏi:

-Em ngủ có ngon không bé cưng.

Anh Thư liền kéo mền lên đến che cả nữa gương mặt, cô chỉ chừa mỗi đôi mắt ra nhìn anh.

Minh Anh mỉm cười đưa tay sờ lên đầu cô nói:

Em ngại ngùng cái gì? Cơ thể của em có chỗ nào mà anh chưa nhìn qua chưa chạm qua đâu chứ?Chi luu manh.Anh mỉm cười nói:

-Không hề, đây là chuyện bình thường giữa vợ chồng với nhau mà, đôi vợ chồng nào cũng làm thế có chỗ nào không đúng đâu nè!

-Nhưng mà chúng ta...

Chụt...

Không để cô nói thêm Minh Anh liền kéo mền xuống và hôn lên môi cô một cái, anh nói:

-Được rồi, cả ngày hôm nay em đã không ăn gì rồi, anh đã cho người mua đồ ăn mà em yêu thích về rồi nè! Ngồi dậy ăn cho có sức.

Nhưng mà Anh Thư lắc đầu anh không hiểu lắm hỏi:

Em không muốn ăn à?Không phái.Chứ em muốn thế nào hả bé cưng?Anh Thư ngại ngùng nhìn sang hướng khác nói:

-Tôi đói, nhưng mà...tôi... tôi ngồi dậy không nổi.

Lúc này Minh Anh mới hiểu được vấn đề anh mỉm cười nói:

-Được rồi để anh đỡ em ngồi dậy ăn.

Tiếp đến anh đỡ cô ngồi dậy tựa vào người mình, rồi Minh Anh giúp cô ăn tối sau đó anh giúp cô thay quần áo mà anh đã cho người đem đến.



Minh Anh ẩm cô lên để bước ra ngoài Anh Thư liền kéo áo anh nói:

Chú...chú thả tôi xuống, chúng ta đi đâu vậy?Anh đưa em về nhà cả ngày hôm nay em đã mệt rồi, anh đưa em về nhà nghỉ ngơi.Vậy chú thả tôi xuống đi không thôi người khác nhìn thấy sẽ không ổn đâu.Minh Anh mỉm cười nói:

-Em yên tâm anh đi thang máy riêng sẽ không ai nhìn thấy đâu.

Và thật sự là như vậy, Minh Anh có một thang máy riêng ở gần phòng làm việc của anh, nó đi thăng xuống nhà xe và muốn vào thang máy đó phải có dấu vân tay của anh.

Sau khi thay quần áo cho Anh Thư xong, anh ẩm cô vào trong thang máy cẩn thận và đi xuống nhà xe đưa cô về

Dương gia, còn Anh Thư bởi vì quá mệt mỏi nên cứ tựa vào vai anh mà ngủ thiếp đi thôi.

****************

Khi về đến Dương gia thì Anh Thư đã ngủ mất rồi, Minh Anh nhẹ nhàng ẩm cô lên đi vào nhà, mới vừa bước vào phòng khách đã thấy bà mẹ Dương ngồi ở sofa rồi.

Mẹ Dương thấy Anh Thư được anh ẩm vào nhà, bà lo lắng không biết lại xảy ra chuyện gì rồi, mẹ Dương chạy riết lại hỏi:

-Con bé lại gặp chuyện gì nữa rồi hả?

Minh Anh lắc đầu nói nhỏ:

-Mẹ nhỏ tiếng thôi cô ấy đang ngủ.

Nghe anh nói như vậy mẹ Dương thì thầm:

Vậy con bé bị gì mà con ẩm về thế?Vì hôm nay cô ấy làm việc nhiều quá nên mệt ngủ thôi, không có chuyện gì xảy ra hết mẹ đừng lo lắng quá, bây giờ con xin phép lên phòng đây.Mẹ Dương nghe anh nói như vậy thì bà nói:

-Nếu không có chuyện gì vậy mẹ yên tâm rồi, hai đứa nghỉ ngơi đi.

Minh Anh gật đầu chào ba mẹ Dương rồi đi lên phòng ngủ của mình, đặt Anh Thư lên giường đắp chăn cho cô xong anh đi tắm.

Đến khi trở ra anh đem theo khăn nóng để lau người cho cô, sau đó anh thay đồ ngủ cho Anh Thư và nhẹ nhàng lên giường ngủ với cô, lúc này cô mở mắt ra hỏi:



-Chú...chúng ta về nhà rồi à?

Anh cúi xuống hôn lên môi cô một cái nói:

-Um, chúng ta ngủ thôi.

Cô gật đầu định nhắm mắt ngủ nhưng nhớ ra gì đó cô ngước mắt lên nhìn anh nói:

-Nhưng mà giường này là của tôi, chỗ của chú ở đằng kia mà?

Anh Thư chỉ về hướng sofa ở gian phòng làm việc của anh, nhưng Minh Anh kéo tay cô về nói:

Sofa ngủ rất đau lưng em nở để cho chồng mình ngủ ở đó à?Nhưng mà ban đầu chúng ta đã....Minh Anh cúi xuống hôn lên môi cô nói:

-Anh ngủ ở đó không quen rất đau lưng, em đừng đuổi anh đi nữa mà? Không lẽ em không thương chồng em sao?

Cô lắc đầu nói:

Không phải ngay từ đầu chú đã ngủ ở đó rồi à, có sao đâu? Chú kiếm chuyện với tôi nữa à?Nhưng bây giờ anh không thích ngủ ở đó nữa, anh muốn ngủ ở đây với lại từ đầu đến cuối căn phòng này là của anh mà, tất cả mọi thứ ở đây đều là của anh.Cúi xuống ngậm nhẹ vành tai mẩn cảm của cô anh nói:

-Kể cả em cũng là của anh.

Anh Thư cảm thấy ngứa ngáy cô đẩy anh ra nói:

Nhưng mà...Không nói nhiều nữa một là anh ôm em ngủ, hai là anh sẽ tiếp tục làm chuyện hôm nay chúng ta làm đến khi em mệt, rồi em sẽ ngủ ở đây với anh em chọn đi?Anh Thư tức giận hét lên:

-Á...chú quá đáng.

Rồi sau đó cô quay lưng lại với anh nhắm mắt ngủ, còn anh mỉm cười ôm cô từ phía sau cũng nhắm mắt ngủ.

Thật ra anh chỉ muốn dọa cô để ôm cô ngủ thôi, chứ cả ngày hôm nay cô gái nhỏ của anh đã mệt mỏi lắm rồi, làm sao anh nỡ lòng làm tiếp được chứ?