Còn Chưa Đủ

Chương 58



Nam nhân đối diện vừa nghe Phong Hỏa Hỏa nói Từ tổng, hắn thanh thanh tiếng nói, nghiêm trang nói: "Đúng vậy, có chuyện gì tôi có thể chuyển lời thay ngài."
"Nga, không có việc gì...." Phong Hỏa Hỏa thất hồn lạc phách treo điện thoại, nàng không muốn nghĩ lung tung, nhưng trong đầu luôn sinh ra đủ loại hình ảnh. Nàng rất hiểu Từ tổng, nếu như là phi thường người phi thường thân mật, điện thoại của nàng kiên quyết sẽ không để trên bàn mà rời khỏi, nghe giọng nói của nam nhân này tuổi tác tựa hồ cũng xấp xỉ nàng, hắn rốt cuộc là đang làm gì? Dựa vào cái gì có thể cầm điện thoại di động của Từ tổng?
Phong Hỏa Hỏa đang thất thần suy nghĩ, Phong Uyển Nhu cùng Dương Tiểu Thảo chắp tay đi ra, khuôn mặt của Tiểu Thảo đỏ bừng, cúi đầu xấu hổ nhìn Phong Hỏa Hỏa. Phong Uyển Nhu nhìn thoáng qua Phong Hỏa Hỏa, nhíu mày: "Hỏa Hỏa, phát sinh chuyện gì rồi?"
Phong Hỏa Hỏa lắc đầu, có chút suy yếu nói: "Không có việc gì."
"Không có việc gì khuôn mặt con sao lại trắng như vậy?" Phong Uyển Nhu rõ ràng không tin lời nàng nói, Dương Tiểu Thảo cũng hiếu kỳ nhìn sang, vừa rồi nhìn Phong Hỏa Hỏa vẫn còn thần thanh khí sảng, hiện tại thế nào biến thành như vậy? Lẽ nào cãi nhau cùng Từ tổng?
Phong Hỏa Hỏa hiển nhiên không muốn tiếp tục vấn đề này, nàng kéo đông kéo tây, miễn cưỡng cười xấu xa trêu chọc Phong Uyển Nhu: "Tiểu di, nhanh như vậy đã đi ra rồi?"
Khuôn mặt Dương Tiểu Thảo đỏ như cà chua, cúi đầu nhìn gót chân của bản thân, dù sao lúc trước nàng đã lời thề son sắt nói với Phong Hỏa Hỏa sẽ không tha thứ Phong Uyển Nhu, kết quả hiện tại....
Phong Uyển Nhu trái lại rất bình tĩnh, nàng chăm chú nhìn Phong Hỏa Hỏa nói: "Đêm nay ta và tiểu di mẹ của con ra bên ngoài ngủ, không quấy rầy con nghỉ ngơi."
Phong Hỏa Hỏa lắc đầu cười khẽ, quấy rầy nàng nghỉ ngơi? Chỉ sợ là hai người muốn trắng đêm lãng mạn đi? Phong Hỏa Hỏa thậm chí vô cùng tà ác nhìn chằm chằm vào chân của Dương Tiểu Thảo, Dương Tiểu Thảo tựa hồ, Dương Tiểu Thảo tựa hồ biết nàng đang suy nghĩ gì, đỏ mặt căm tức Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa thè lưỡi, xem ra nguyên khí không sai còn có thể bước đi.
Phong Uyển Nhu nhìn sắc mặt của Phong Hỏa Hỏa, lơ đãng hỏi: "Là chỗ Từ tổng có chuyện?"
Phong Hỏa Hỏa có vẻ không muốn trả lời: "Nga, vừa rồi gọi điện thoại cho chị ấy, là một người nào tiếp."
Dương Tiểu Thảo nhìn dáng vẻ phiền muộn của Phong Hỏa Hỏa đang muốn an ủi, tay lại bị Phong Uyển Nhu cố sức nhéo một cái, Phong Uyển Nhu cho nàng một ánh mắt, như có như không nói: "Thật ra rất bình thường, Từ tổng ưu tú như vậy, theo ta được biết từ lúc con đi thì có không ít người theo đuổi."
"Thực sự?" Phong Hỏa Hỏa khẩn trương nhìn Phong Uyển Nhu, vẻ mặt xấu xí như ăn phải phân.
Nghiêm trang nghiêm trang gật đầu: "Còn không phải sao, tiểu di có khi nào lừa con không?"
Dương Tiểu Thảo bị nắm tay thật muốn lau mồ hôi, nàng chỉ nhìn cũng nhìn ra Phong Uyển Nhu đây là trắng trợn trả thù, nàng tuy rằng muốn nghĩ cách cứu viện Phong Hỏa Hỏa nhưng với lập trường hiện tại nhảy ra sợ là sẽ chết rất thảm... Quên đi, vẫn là tự lo giữ thân quan trọng hơn.
Tâm tình của Phong Hỏa Hỏa lại càng không tốt rồi, nàng cau mày không vui nói: "Đều tại người quyết đem con sung quân đến bên này, con ngay cả chiến trường cũng không thể tham gia, nếu như Từ tổng chạy theo người khác con sẽ không sống nữa, trước khi chết cũng phải cầm súng bắn người cùng tiểu di mẹ."
Dương Tiểu Thảo: "...."
Phong Uyển Nhu: "...."
Trí tưởng tượng của Phong Hỏa Hỏa không giống với người bình thường, Phong Uyển Nhu có chút bất đắc dĩ nhìn nàng: "Được rồi, con cũng đừng phát giận nữa, cùng Tiêu tổng hợp tác Phong Đằng chỉnh thể phải có điều chỉnh lớn, con về tổng công ty trước đi."
"Thực sự?" Phong Hỏa Hỏa kinh hỉ nhìn Phong Uyển Nhu, Phong Uyển Nhu gật đầu: "Ân, ở đây trước giao cho ta, coi như là cảm tạ con giúp ta tìm được tiểu di mẹ của con."
Phía sau lưng Phong Hỏa Hỏa bắt đầu mơ hồ sấm mồ hôi lạnh, nàng âm thầm nhìn Dương Tiểu Thảo, được, nói cái gì cách mạng chiến hữu, lúc này đã sớm cúi đầu trở mặt, luận đến hèn nhát thì tuyệt đối là thiên hạ đệ nhất.
"Sáng mai con lên máy bay trở về, con muốn về đột kích kiểm tra." Phong Hỏa Hỏa xiết nắm tay, nàng tuy rằng tin tưởng Từ tổng nhưng vừa nghĩ đến có người khác tiếp cận Từ tổng, vô luận là nam nhân là nữ trong lòng nàng đều khó chịu.
Phong Uyển Nhu mím môi, đánh giá: "Không nên biến thành kinh hách là tốt rồi."
Phong Hỏa Hỏa: "...."
Dương Tiểu Thảo còn kém lau mồ hôi, nàng hiểu rõ Phong Uyển Nhu, ân oán này đã kết cùng Phong Hỏa Hỏa cho dù là thân nhân nhất định cũng sẽ tính toán rõ ràng.
Vài người đang nói chuyện, Tiêu tổng ôm phu nhân đi ra, nàng rất đường hoàng cả người đều dán trên người phu nhân, giống như bị thoái hóa xương khớp, mị đến làm cho người ta hận không thể đá nàng một cước.
"Yêu, đều ở đây sao? Đúng lúc thành một bàn mạt chược, chơi không?" Tiêu tổng cười hài lòng, Phong Hỏa Hỏa trợn trắng mắt, nàng hiện tại nào có tâm tình chơi đùa? Phong Uyển Nhu nhìn Dương Tiểu Thảo một chút, nhàn nhạt nói: "Không được, tôi còn có chuyện quan trọng."
"Chuyện quan trọng gì?" Tiêu tổng vung tay lên: "Mà thôi, tôi biết Phong tổng lửa lớn, hiện tại cần cấp bách phát tiết, nhưng Tiểu Thảo dù sao cũng là một hài tử, cô như vậy thực sự được sao? Tiêu tổng không chịu nổi."
Hạ Linh Doanh nhéo thắt lưng Tiêu tổng, khuôn mặt phiếm hồng: "Chị nói bậy gì vậy?"
Tiêu tổng ăn đau, vẫn cười khanh khách nhìn phu nhân: "Chị nào có nói bậy? Ai chẳng biết chứ? Ân?" Lời này như là đang hỏi phu nhân, nhưng càng giống như yên lặng của khiêu khích, mang theo ám chỉ cùng tình sắc, Phong Hỏa Hỏa ở bên cạnh thở dài: "Tiêu tổng, tôi còn là một hài tử, chị mỗi ngày như vậy thực sự được sao?"
"Hài tử cái gì? Lần này trở lại em sẽ không còn là hài tử nữa. Từ tổng rất gian xảo, còn có thể cho em làm hài tử bao lâu?" Tiêu tổng mở miệng nói lời vàng ngọc, Phong Hỏa Hỏa đỏ mặt, Dương Tiểu Thảo cũng rất xấu hổ, trái lại là Phong Uyển Nhu vô cùng trấn định nhìn Tiêu Mạc Ngôn, không chút keo kiệt mà khích lệ: "Tiêu tổng thực sự là thân kinh bách chiến, vất vả cho phu nhân."
Tiêu tổng: "...."
Hạ Linh Doanh: "...."
Phong Hỏa Hỏa cùng Dương Tiểu Thảo còn kém vỗ tay trầm trồ khen ngợi, nhìn chuẩn then chốt của vấn đề, hạ thủ với Hạ Linh Doanh đây mới là nhân tố then chốt chiến thắng Tiêu tổng, Phong tổng cân nhắc rất tốt.
Tâm tình của Phong Hỏa Hỏa dù sao cũng không tốt, nàng lại cùng mọi người nói vài câu, nhìn điện thoại cũng không có cuộc gọi của Từ tổng, liền tâm phiền ý loạn mà tạm biệt: "Các người hoặc là chơi mạt chược hoặc là ăn cơm đi, tôi muốn lập tức trở lại nghỉ ngơi, ngày mai trở về, chú ý đóng cửa."
Mọi người: "....."
* * * * * *
Sáng sớm hôm sau, Phong Hỏa Hỏa mua vé máy bay khoan hạng nhất, khẩn cấp trở về.
Đêm qua Từ tổng khác thường không gọi điện thoại cho nàng, điều này làm cho nàng khó chịu đồng thời trong lòng cũng là bất an, tuy rằng nàng tin tưởng tình yêu của Từ tổng sẽ không thay đổi, nhưng phần dị thường này lại dằn vặt nàng gần như trắng đêm chưa ngủ, Phong Hỏa Hỏa cảm thấy nàng không còn phóng khoáng như trước kia nữa, rời khỏi Từ tổng liền giống như người bệnh thần kinh, mà Từ tổng chính là thuốc của nàng.
Một đường bôn ba, Phong Hỏa Hỏa căn bản không nói cho Từ tổng biết nàng trở về, xuống máy bay liền trực tiếp bắt xe chạy tới nhà Từ tổng.
Lúc đến cửa nhà Từ tổng đã là hơn mười một giờ trưa, nàng đứng trước cửa thật sâu hít một hơi, từ trong túi xách móc ra chìa khóa.
Rất thong thả rất cẩn thận mở cửa, Phong Hỏa Hỏa chậm rãi vào nhà, vẫn chưa đến phòng ngủ nàng đã ngửi thấy một cổ mùi rượu dày đặc, nàng nhíu mày. Từ tổng tuy rằng bình thường xã giao không thể thiếu uống rượu, nhưng ở nhà nàng là rất có tiết chế, nhất là sau khi cùng với Phong Hỏa Hỏa, trên cơ bản đều là cuộc sống lành mạnh, ở nhà mua say đây là tuyệt đối không có khả năng, nhất định là xảy ra chuyện gì.
Phong Hỏa Hỏa từng bước đi vào trong phòng, nội tâm thấp thỏm bất an giống như bắt gian , một góc phòng khách, một đôi giày nam hấp dẫn chú ý của nàng.
Nàng đi tiếp, chỉ thấy trên sô pha ngủ một nam nhân đầu tóc lộn xộn, chỉ nhìn khuôn mặt vẫn rất anh tuấn, trong nháy mắt, Phong Hỏa Hỏa chỉ cảm thấy một ngọn lửa từ trong mắt thẳng thâm nhập vào ngực.
Nàng xiết chặt nắm tay, thật sâu hít một hơi nỗ lực khống chế được tâm tình, giờ khắc này nàng không nổi giận như trong tưởng tượng, ngược lại chính là trấn định một cách không ngờ.
Phong Hỏa Hỏa nhìn kỹ nam nhân kia, xem ra quả thật là bạn cùng lứa tuổi, rất trẻ tuổi, ngoại trừ tóc ngủ đến có chút hỗn loạn thì hắn cũng là một mỹ nam tử, vai lộ ra bên ngoài, vô cùng to lớn, dáng người này rất có thể hấp dẫn nữ nhân, hắn ngủ rất trầm, xung quanh có dày đặc mùi rượu, xem ra là uống không ít.
Phong Hỏa Hỏa nhìn một lúc, nàng bất động thanh sắc đi vào phòng ngủ, đẩy cửa phòng ngủ ra, trên giường lớn nàng thấy được Từ tổng.
Từ tổng hẳn là cũng là uống say, nàng gắt gao nhắm mắt lại, mái tóc như lụa trải trên gối đầu, dáng người gầy đi không ít so với trước khi Phong Hỏa Hỏa rời khỏi, nàng mặc kiện áo ngủ bạch sắc mà Phong Hỏa Hỏa thích nhất.
Hai người không có ngủ cùng một chỗ... Hiển nhiên chỉ là khách hoặc là bạn tốt của Từ tổng...
Nhưng lửa giận trong lòng Phong Hỏa Hỏa nhân thể không thể khống chế cuồn cuộn dâng lên. Nàng tức giận phi thường, Từ tổng cũng đã trưởng thành sao lại lỗ mãng mang một người nam nhân về nhà? Còn có, mặc kệ nam nhân kia ăn mặc như thế nào, nhưng nàng mặc câu người như vậy là muốn làm gì?
Phong Hỏa Hỏa phẫn hận nhìn Từ tổng, nhưng người trên giường không hề hay biết, tựa hồ vô cùng uể oải, ngủ say sưa.
Phong Hỏa Hỏa chăm chú nhìn nàng một lúc, một ý nghĩ âm u mọc lên, nàng trước tiên là trở lại khóa trái cửa phòng ngủ, sau đó nàng từng bước đến gần Từ tổng. Đi đến bên giường, nàng nhẹ nhàng mở tủ đầu giường, không ngoài dự đoán tầng thứ nhất trong ngăn tủ chiếc khăn choàng ngày đó Phong Hỏa Hỏa cột vào trên đùi nàng lúc bị rắn cắn ngay ngắn đặt trong đó, Phong Hỏa Hỏa bất động thanh sắc lấy nó ra, trời biết Từ tổng rốt cuộc uống bao nhiêu rượu, Phong Hỏa Hỏa trên cao nhìn xuống, nàng cư nhiên một chút phản ứng cũng không, thậm chí còn ôm gối đầu khả ái cọ cọ.
Phong Hỏa Hỏa cắn môi, nàng cởi áo khoác của mình ra, nằm bên cạnh Từ tổng.
Giường bên cạnh hãm xuống phía dưới, Từ tổng khó chịu trở mình, cái này đúng ý Phong Hỏa Hỏa, Từ tổng nghiêng người đối diện Phong Hỏa Hỏa, Phong Hỏa Hỏa cười tà ác, nàng muốn nhìn xem Từ tổng rốt cuộc là có cỡ nào yên tâm đối với người bên ngoài.
Phong Hỏa Hỏa nghĩ đến là làm, nàng nghiêng người, bàn tay chậm rãi di động trên mặt Từ tổng, nàng tận lực để nhẹ tay chân đem khăn quàng cổ vô cùng có kỹ xảo cột vào trên đôi mắt Từ tổng Từ tổng.
Từ tổng có phản ứng, cau mày muốn mở mắt, Phong Hỏa Hỏa cũng không cho nàng thời gian, cúi đầu một ngụm ngậm lấy vành tai của nàng.
"Ân...."
Từ tổng dường như nỉ non một tiếng, Phong Hỏa Hỏa biết nàng muốn tỉnh nên động tác nhanh hơn hai tay chế trụ hai tay của nàng, chân đặt ở trên đùi nàng, hàm răng vô cùng có kỹ xảo cắn gặm xương quai xanh của Từ tổng, Từ tổng cả người run rẩy, thoáng chốc thanh tỉnh.