Con Dâu Thơm Ngọt Mềm Mại

Chương 43: Hoan ái trên thuyền



Lâm Kiều KIều từng bước một tới gần ba chồng, sau đó ngồi xổm xuống sau lưng Trương Quốc Dương, tay nhỏ cởi lưng quần ông.


Trương Quốc Dương lắp bắp kinh hãi. Lá gan của Kiều Kiều thật không nhỏ, tuy có chút hoảng loạn, nhưng ông không ngăn cản.


Vì vậy, Lâm Kiều Kiều thuận lợi kéo quần ông xuống. Từ bên ngoài nhìn vào chỉ có thể thấy một người đàn ông tầm 50 tuổi đang nghiêm túc chèo thuyền, mà bên trong có một thiếu nữ xinh đẹp động lòng người ngồi trên khoang thuyền, thân mình dựa trên đài điều khiển.


Gương mặt tinh xảo đối diện với hạ thân ông, miệng nhỏ hàm chứa một cây côn thịt ngăm đen. Người đàn ông thoải mái cầm chặt mái chèo, mông thong thả kích thích.


Lúc này thuyền đã chèo đến chân núi nhỏ, Trương Quốc Dương thả chậm tốc độ, sau đó chuyển sang hướng khác. Hồ này ông rất quen thuộc, ông nhớ rõ phía Đông có hai ngọn núi lớn, ở giữa là khe núi. Nơi cho thuyền tạm dừng ở sâu bên trong tương đối hẻo lánh, cứ như không có ai đi sâu vào đó.


Lâm Kiều Kiều thưởng thức gậy thịt của ba chồng, lúc thì liếm vài cái, lúc thì đùa bỡn hai viên trứng làm Trương Quốc Dương kêu khổ không ngừng chỉ muốn nhanh chóng đến đó thu thập tiểu yêu tinh này.


Trong suốt quãng đường, khoang thuyền thường truyền ra tiếng cười của phụ nữ cùng thanh âm rên rỉ của đàn ông.


Lúc Trương Quốc Dương cho thuyền dừng lại, sắc trời đã tối đen, bốn phía không còn con thuyền nào xuất hiện


Trương Quốc Dương không mặc quần, cứ như vậy để mặc cho gậy thịt chống lên ra khỏi khoang thuyền, tìm một cọc gỗ cột chắc thuyền lại.


Ông trở lại khoang thuyền, đóng cửa lại, đèn lớn trước thuyền đã tắt, chỉ để lại bên trong ánh đèn nhỏ. Lâm Kiều Kiều cũng không sợ ba chồng, an tĩnh ngồi chờ ông lại đây.


Trương Quốc Dương ôm lấy mỹ nhân, không nhịn được hôn cái miệng nhỏ sau đó thuần thục cởi váy cô ra.


Vào những lúc như thế này, hai người vô cùng ăn ý, sớm đã không còn cố kỵ và ngại ngùng như trước kia, chỉ có cho nhau theo bản năng.


Váy vóc rơi xuống, da thịt như ngọc của mỹ nhân bại lộ trong mắt ông.


Trong hai tháng qua, ông và cô thường hoan ái, ngoại trừ những ngày Lâm Kiều Kiều tới ngày kinh nguyệt.


Trương Quốc Dương không hiểu sao mình lại có tinh lực nhiều đến vậy, đến tối không thao con dâu bắn tinh vài lần ông sẽ khó chịu. Mà cơ thể kiều nộn của con dâu mặc cho ông thao lộng thế nào vẫn khôi phục như cũ làm ông muốn dừng nhưng không dừng được.


Trong khoang thuyền không có giường nên không thể nằm, Trương Quốc Dương đành ôm cơ thể trơn bóng của con dâu lên người mình.


Lâm Kiều Kiều ngồi đối mặt với ông, hai vú bị ông nhào nặn, tiểu huyệt đã sớm bị ‘lão gậy thịt’ quen thuộc xâm lấn vào từng chút một.


“Tiểu yêu tinh, bị ba thao mấy tháng rồi mà sao còn chặt vậy hả? Một ngày nào đó ba sẽ chết trên người con.”


“Lão xấu xa…Đừng nói bậy..Ba chậm một chút…”


“Được..Ba không nói….Huyệt con làm ba sướng chết được…..Cả đời không muốn rút ra….”


“Tiểu yêu tinh của ba thật đẹp, huyệt con vừa chặt vừa nhiều nước. Trời sinh còn không phải cho ba thao? Còn kêu dâm đãng như vậy, để người ngoài nghe được họ cũng muốn thao con.”


Lâm Kiều Kiều cắn chặt môi, hai người cuồng nhiệt hoan ái, thuyền nhỏ trên mặt hồ lắc lưu mạnh mẽ. Nếu như có người trên hồ, họ sẽ biết hai người đang giao hợp trong khoang thuyền.


Lâm Kiều Kiều vừa hưng phấn vừa kích thích, thật mau đã lên cao triều.