Kỳ Lân Đại Trưởng Lão là một tôn Hỏa Kỳ Lân, vừa muốn nhắm vào Liễu Thi Cầm, Kỳ Lân Thánh Hỏa đã bùng cháy dữ dội như thiêu đốt không gian, sau đó ở sau lưng hắn hình thành một tôn Kỳ Lân khổng lồ đứng bằng hai chân, tay cầm Hỏa Kích…
Kỳ Lân Pháp Tướng!
Kỳ Lân Đại Trưởng Lão thống ngự Kỳ Lân Pháp Tướng, đạp lấy từng bước chân nặng nề nhưng cực kỳ nhanh chóng, thoáng chốc đã tiếp cận Liễu Thi Cầm, Hỏa Kích rực lửa hung hăng trấn xuống.
“Thần Thông – Dạ Lao Trăng Ngục!”
Liễu Thi Cầm sắc mặt nghiêm túc, hai tay kết ấn, hư ảnh Nguyệt Dạ Băng Lang sau lưng nàng thét dài, tiếng sói tru vang vọng trong đêm…
Lực lượng điều động, Dạ Phong mang theo Hàn Băng kéo về, hóa thành một ngọn gió bao phủ phạm vi trăm dặm, đem Kỳ Lân Đại Trưởng Lão và Pháp Tướng của hắn vây vào bên trong.
Khi ngọn gió đen tản đi, một mặt trăng tròn đen kịch được kết từ hàn băng lạnh lẽo có công dụng như lao ngục, đã vây nhốt mục tiêu vào bên trong.
“Hừ!” Kỳ Lân Đại Trưởng Lão phẫn nộ hừ một tiếng, Kỳ Lân Thánh Hỏa càng thêm bùng cháy, Kỳ Lân Pháp Tướng tàn phá bừa bãi, ý đồ đánh nát ngục giam.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Nhưng mặc kệ hắn tàn phá đến cỡ nào, sức mạnh từ các ánh trăng treo lơ lửng trên không vẫn luôn được Liễu Thi Cầm điều động, gia cố Dạ Lao Băng Ngục, vừa bị tàn phá một góc nào đó đã ngay lập tức chữa trị thành công.
Tưởng như có thể thành công vây nhốt một tên đại địch, Kỳ Lân Đại Trưởng Lão liền chứng minh nội tình của Thần Thú Tộc không hề đơn giản.
Chỉ thấy sắc mặt hắn đỏ lên, cười lạnh phất tay.
KENG!
Theo thanh âm ngân vang khắp trời, một thanh Trường Kích với toàn thân đầy vảy màu đỏ rực như lửa đỏ kết thành, mũi Kích là Niết Bàn Thánh Hỏa được cô đọng đến cực hạn, không ngừng đem hàn băng xung quanh thiêu đốt đến bóc hơi.
Đế Uy càn quét khắp bốn phương tám hướng…
Đế Binh – Thánh Lân Hỏa Kích!
“Để lão phu điều động đến Đế Binh, ngươi có bại cũng đủ tự hào!” Kỳ Lân Đại Trưởng Lão cười dài một tiếng.
Hư ảnh Kỳ Lân Pháp Tướng sau lưng ngửa đầu nộ hống.
Thánh Lân Hỏa Kích uy mãnh vũ động, Kỳ Lân Thánh Hỏa tàn phá khắp trời, Kích ảnh tầng tầng lớp lớp…
Mỗi một kích được nện ra là một phần Dạ Lao Băng Ngục bị nện nát.
RĂNG RẮC…
Rất nhanh, ngục giam hóa thành vô số băng tinh vỡ vụn, Kỳ Lân Đại Trưởng Lão khí thế đằng đằng lao vọt ra, Thánh Lân Hỏa Kích xuyên phá hư không, một Kích đâm thẳng vào trán Liễu Thi Cầm.
“Chuyển Trăng!”
Nhưng ngay khoảnh khắc đó, ấn ký hình mặt trăng trên trán Liễu Thi Cầm sáng lên.
Nàng biến mất tại chỗ, thay vào đó là một mặt trăng đầy lạnh giá thay thế vị trí xuất hiện.
Liễu Thi Cầm và một vầng trăng trên không hoán đổi vị trí cho nhau…
Khi Kỳ Lân Đại Trưởng Lão vừa công đến, vầng trăng ầm ầm bạo tạc.
ĐÙNG!
Băng hàn nổ tung, kèm theo đó là Dạ Phong ăn mòn dữ dội.
Kỳ Lân Đại Trưởng Lão rên rỉ một tiếng, Kỳ Lân Giáp trên thân chấn động che chở, nhưng vẫn bị phản chấn liên tục lùi bước, chật vật nộ hống:
“Đám mặt trăng khốn kiếp này, các ngươi giúp lão phu dẹp bỏ chúng nó!"
Hiển nhiên hắn đã nhận ra, khi nào đêm đen và mặt trăng vẫn còn, đó là lúc chiến lực của Quảng Hàn Tộc và Nguyệt Dạ Băng Lang tăng mạnh.
Chiến trường ưa thích của các nàng là chiến đấu dưới trăng, chỉ cần loại bỏ các mặt trăng, các nàng sẽ tự động suy yếu.
“Hahaha, chuyện rất đơn giản, giao cho chúng ta đi!”
Ba vị Trưởng Lão còn lại của Kim Ô Tộc phá lên cười đầy cuồng ngạo.
Nếu nói ai có thể khắc chế mặt trăng, ở hiện trường Kim Ô Tộc là lựa chọn số một.
Bởi vì Kim Ô là chủng tộc Thần Thú đại diện cho ánh mặt trời, ngay cả Kim Ô Thiên Hoàng Giới mà bọn hắn đang sinh tồn cũng là một vầng mặt trời cự đại.
GÁY!
Từng tiếng gáy vang kiêu căng khó thuần, ba vị Trưởng Lão hóa thành bản thể Kim Ô, ngửa đầu gầm thét:
“Kim Ô Chú Nhật!”
Cuồn cuộn Kim Ô Thánh Hỏa được điều động, cánh và vuốt của bọn hắn ôm về phía trước…ba vầng Mặt Trời to lớn cấp tốc ngưng tụ mà thành.
Ánh sáng hoàng kim xua tan đêm tối, nhiệt độ như lò lửa của Kim Ô Chú Nhật xua tan màn đêm, ngay cả các vầng mặt trăng do Liễu Thi Cầm tốn công tạo ra cũng đang bóc khói.
Hiển nhiên đúng như những gì bọn hắn kiêu ngạo, Kim Ô Tộc thật sự là khắc tinh của Quảng Hàn và Nguyệt Dạ Băng Lang.
Chỉ là…lực lượng bên phía Lạc Nam không chỉ có thế.
Khi ba vị Kim Ô Trưởng Lão hành động cũng là lúc Thục Phi tam nữ ngự không mà lên.
Ba nàng cùng lúc kết lấy một pháp ấn kỳ dị, vô cùng vô tận Băng và Thủy Thiên Thế Lực từ trong đan điền tiến ra, ở trước mặt đồng loạt xuất hiện những ký tự kỳ dị, đem lực lượng của cả ba người dung hợp.
Một cái Đại Ấn khổng lồ như băng sơn giang hải hiện lên giữa trời, vạn dặm không gian hóa thành hàn băng lạnh lẽo, nhiệt độ vừa mới lên cao một lần nữa đột ngột hạ thấp.
Động tác của Thục Phi ba nữ hầu như cùng một nhịp thở, từng đôi tay ngọc ngà dùng sức đẩy ra, lạnh lùng quát lên:
“Tam Hợp Ấn!”
Đây là môn Vũ Kỹ mà Văn Lang lấy được từ bảo khố của Săn Ma Điện, đòi hỏi ba người phải là phân thân hoặc sinh ba để thi triển, uy lực mạnh mẽ gấp chín lần Vũ Kỹ trong cùng cấp.
Bởi vì màn kịch Lạc Nam và Văn Lang đại chiến diễn ra công khai, Lạc Nam có thể lấy cớ mình đã cướp được Nhẫn Trữ Vật của Văn Lang trong lúc chiến đấu, nhờ đó sở hữu những vật phẩm bên trong bảo khố Săn Ma Điện.
Đương nhiên hắn vẫn còn cách khác, ví dụ như dùng thân phận Văn Lang bán hết vật phẩm cho Thiên Địa Hội, sau đó Lạc Nam đứng ra mua lại là xong.
Nhưng làm thế lại tốn thời gian, hắn cũng lười…
Đã cùng Săn Ma Điện trở mặt, tùy tiện lấy cớ là được, dù sao thù hận cũng đã kết rồi, Văn Lang hay Lạc Nam cũng chẳng quá khác biệt.
Lúc này, khi Tam Hợp Ấn được đẩy ra, mức độ nguy hiểm mà nó mang lại khiến ba vị Kim Ô Trưởng Lão biến sắc.
Bọn hắn vội vàng chưởng ra vầng mặt trời vừa mới tạo thành, hung hăng đối kháng.
ẦM ẦM ẦM…
Tam Hợp Ấn va chạm trực diện cùng tam đại thái dương chẳng khác nào tận thế, vụ nổ khủng khiếp, băng hỏa đan xen nối liền không dứt, oanh tạc khắp bốn phương tám hướng, nghiền nát mọi thứ trong phạm vi.
PHỐC…
Trong ánh mắt khó tin của toàn trường, ba vị Kim Ô Trưởng Lão phun máu, như diều đứt dây bị đánh bay giữa không trung.
“Sao có thể mạnh như vậy?”
Kim Ô Đại Trưởng Lão thốt lên đầy khó tin.
Tu vi bằng nhau, lại có ưu thế từ Kim Ô Thánh Hỏa, nhưng ba người bọn hắn liên thủ ra tay lại thua kém Thục Phi, Thục Thục và Phi Phi…làm sao có thể tin tưởng?
Bọn hắn không biết đó là sự lợi hại của Tam Hợp Ấn.
Một môn Vũ Kỹ mà khi thi triển đòi hỏi ba người đồng lòng xuất thủ so với ba loại Vũ Kỹ rời rạc không có sự liên kết, đương nhiên sẽ tạo thành chênh lệch về sức mạnh.
Tam Hợp Ấn mạnh gấp chín lần so với Vũ Kỹ ngang cấp, một mình nó nghiền nát ba vầng Kim Ô Chú Nhật chẳng có gì đáng kinh ngạc.
Mà khi những vầng mặt trời bị phá hủy, mặt trăng của mấy nữ Thường Nga không bị ảnh hưởng đã phục hồi như cũ, tiếp tục kịch chiến với đám Kỳ Lân Trưởng Lão.
Được nước lấn tới, Thục Phi tam nữ một lần nữa triển khai Tam Hợp Ấn, kiên quyết không để mặt trời của Kim Ô được hình thành.
“Khốn nạn, các ngươi còn không mau lên?”
Thấy vẫn còn một đám Thần Thú chưa xuất thủ, Kim Ô, Kỳ Lân đám người nổi giận mắng to.
Bọn hắn đang chiến đấu hết sức chật vật, đồng đội lại đứng bên ngoài xem náo nhiệt, có thể không giận sao?
Côn Hải Uy nhẹ gật đầu, ra hiệu cho các vị trưởng lão dưới trướng mình xuất thủ.
Nhận được mệnh lệnh, năm vị Côn Bằng Trưởng Lão bùng nổ sức mạnh.
Trong khoảnh khắc, Phong Thuộc Tính và Thủy Thuộc Tính trong trời đất cuồn cuộn kéo về, hình thành những xoáy nước dữ dội như vòi rồng vây quanh…
Bọn hắn vận chuyển thôn phệ chi lực, há ra từng cái mồm rộng hướng về ba nữ Thục Phi điên cuồng hút lấy.
Muốn kéo các nàng vào trong vòi rồng nghiền nát.
Năm vị Côn Bằng Trưởng Lão cùng lúc phát động Thôn Phệ chi lực, uy thế thật sự khủng bố vô cùng, như muốn đem toàn bộ vạn vật trong thế gian hút vào vậy.
Chúng nữ đứng tại hiện trường thân thể lảo đảo, khó mà ổn định thân mình trước thế công như vậy.
Lạc Nam nhếch miệng cười xấu xa, bất chợt ngưng tụ một quả Bom Bá Lực, hướng về mấy cái miệng của đám Côn Bằng ném vào.
“Con mẹ nó!”
Côn Bằng Trưởng Lão cả đám ngửa đầu mắng to, xém chút phải ngậm miệng lại.
Cũng may Long Ngạo Hải vẫn luôn chú ý đến động tĩnh của Lạc Nam, thấy hắn vừa ném bom Bá Lực ra, liền triển khai một chiêu Long Tức, đem Bom Bá Lực thổi bay ra ngoài.
ĐÙNG!
Kinh thiên động địa, một vùng thời không hóa thành hư ảo, vô số Bá Lực gào thét tàn sát bừa bãi, lực công phá khiến vô số người giật giật khóe miệng.
“Hừ, ngươi đừng hòng xen vào!” Long Ngạo Hải nhìn chằm chằm Lạc Nam trầm giọng nói.
Lạc Nam nhún nhún vai, chẳng qua hắn vừa nổi hứng trêu chọc đám Côn Bằng mà thôi, chúng nữ thừa sức đối phó.
“Thành Không Gian!”
Thân ảnh Bảo Kiều từ trong không gian bước ra, Không Gian Tổ Phù được sử dụng, tầng tầng Không Gian kiên cố kết tụ như những bức tường thành, đem đám Côn Bằng Trưởng Lão vây nhốt vào bên trong, ngăn cản lực thôn phệ của bọn hắn làm ảnh hưởng đến các tỷ muội.
Bất quá một mình Bảo Kiều là chưa đủ, bởi vì năm vị Thiên Yêu Đế hoàn toàn có thể phá nát không gian của nàng.
Tứ Đại Cung Nữ nhanh chóng bước lên, triển khai Khống Chiếu, Thiên Đế Chi Lực đan xen tầng tầng lớp lớp như lưới trời, gia cố xung quanh các bức tường thành không gian một cách triệt để, đem năm vị Côn Bằng làm thành cá đóng hộp.
“Hừ, Phong Thủy Nộ Pháo!”
Côn Bằng Trưởng Lão phẫn nộ, cả đám ngưng tụ lực lượng một cách điên cuồng, hóa thành từng viên đạn pháo khổng lồ bắn ra, Thủy Thiên Đế Lực và Thổ Thiên Đế Lực cực kỳ mạnh mẽ.
Hơn nữa cả đám vô cùng ăn ý, chỉ bắn vào một vách duy nhất của tường thành không gian, ý đồ dồn lực phá nát giam giữ.
Nhưng không đợi bọn hắn phá nát, Bảo Kiều đã chủ động hé mở một cái khe…
Nhân cơ hội đó, Phiêu Tử Hàm, Tử Yên, Đại Trưởng Lão và Lão Cung Chủ của Phiêu Miểu Tiên Cung đã nhanh chóng hành động.
Tử Vong Chi Lực thấm đẫm mùi vị chết chóc, vô số xương cốt được các nàng phóng thích, hòa quyện cùng tử vong, từng kiện Khô Lâu sánh ngang Thiên Đế đã được tái tạo.
Thoáng chốc, bốn cổ Khô Lâu đã tiến vào bên trong không gian tường thành, cơ thể kiên cố nghênh đón sức tàn phá của vòi rồng thủy phong, xách theo từng thanh cốt khí chiến đấu.
Khô Lâu của Tử Yên mạnh mẽ phi thường, bởi vì trên thân có thiêu đốt Tịch Dịch Thánh Viêm, mỗi một nhánh xương cốt đều mang theo khí tức nguy hiểm, sẳn sàng tước đoạt sinh mệnh của bất kỳ chướng ngại vật nào.
Bảo Kiều lại đem cái khe không gian khép lại, để đám Côn Bằng Trưởng Lão đại chiến cùng Khô Lâu bên trong, không thể thoát khốn.
“Khốn nạn, mau dừng lại thôn phệ!” Côn Bằng Nhị Trưởng Lão rống to.
Bởi vì hắn nhận ra, khi hắn đem Tử Vong Chi Lực bên trên Khô Lâu hút vào, tuổi thọ của hắn đang nhanh chóng bị suy giảm.
Tử Vong Chi Lực chẳng khác nào khắc tinh của những người sở hữu khả năng thôn phệ lực lượng như bọn hắn.
Năm vị Thiên Yêu Côn Bằng vội vàng ngậm miệng, mất đi ưu thế về lực thôn phệ, bọn hắn chỉ có thể vận dụng Thiên Đế Lực chiến đấu một cách thuần túy.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Đại chiến liên tục nổ ra trong không gian tường thành, cảnh tượng diễn ra bên trong như một chiến trường bị ngăn cách với bên ngoài thế giới.
“Sở trường của bọn hắn thật đa dạng…” Sắc mặt Long Ngạo Hải ngày càng âm trầm đến đáng sợ.
Hắn không nghĩ đến nội tình của lực lượng dưới trướng Lạc Nam lại phong phú đến như vậy, bất kỳ thủ đoạn nào gần như cũng bị khắc chế.
Tuy không quá mức áp đảo để có thể phân định thắng bại trong thời gian ngắn, nhưng việc không thể tận dụng ưu thế đột phá Thiên Yêu Đế lâu năm để chiếm thế thượng phong, ngược lại còn bị khắc chế đủ chỗ khiến hắn không thể nào hài lòng.
“Các vị tộc trưởng, nhờ đến các ngươi!” Long Ngạo Hải quay sang nói với bốn vị Thiên Long Đế phía sau lưng mình.
Bọn hắn lần lượt là Lôi Long Tộc Trưởng, Thủy Long Tộc Trưởng, Kim Long Tộc Trưởng và Phong Long Tộc Trưởng của thế hệ này.
Đều là Thiên Yêu Đế cấp cường giả.
NGAO!
Tiếng Long Ngâm vang vọng thương khung, bốn vị Thiên Long Đế giẫm nát không gian dưới chân lao vụt ra.
Long Uy hàng thế, hư ảnh bốn con rồng với bốn loại thuộc tính khác nhau quét ngang đất trời…
Lôi Long Thiên Đế tay cầm Lôi Long Chiến Chùy, Kim Long Thiên Đế xách theo Cốt Kim Long Đao, Thủy Long Thiên Đế cầm Đại Hải Long Kích, Phong Long Thiên Đế chấp chưởng Phong Thanh Long Thương.
Cả bốn người đều sở hữu Chiến Vực và Sát Vực, cho thấy kinh nghiệm lão luyện kinh qua vô vàn trận chiến.
Mà đối mặt với nhân vật cấp Thiên Long Đế, những nữ nhân có phong thái đại tướng bên cạnh Lạc Nam cũng hừng hừng chiến ý.
Thiên Vô Ảnh kích hoạt Tiên Ma Cửu Chuyển tầng cuối cùng, Ma Lực cấp tốc chuyển hóa thành Thiên Lôi Đế Lực, Dạ Xoa Mâu đã được nâng cấp tiệm cận Đế Binh rít gào, Hồng Hoang Ma Văn lấy hình thái Lôi Văn xuất hiện, hướng về Lôi Long Thiên Đế nghênh chiến.
KENG!
Lôi Long Chiến Chùy va chạm trực diện Dạ Xoa Mâu, Lôi Đình nổ tung chấn động màn nhĩ, ánh sáng chói mắt của sấm lấp lóe khắp không gian.
ẦM!
Lại có thanh âm của sấm đầy phẫn nộ, Cửu Sắc Đế Lôi giáng xuống đầy trời.
Kiều Tố Tố ngự không mà lên, trong lòng bàn tay là Ngạo Lôi Tháp đang lơ lửng.
Nàng hé mở đôi môi: “Lôi xuống!”
Cửu Sắc Đế Lôi giáng xuống, vài chục đường Kinh Lôi vận chuyển, Ngạo Lôi Tháp hấp thu tất cả sức mạnh, dữ dội trấn xuống đầu Kim Long Thiên Đế.
“Kim Long Trảo – Kim Long Trảm!”
Kim Long Thiên Đế giận dữ gầm lên, một tay xách Cốt Kim Long Đao trảm ra, một tay hóa thành Long Trảo hoàng kim sắt lẹm, cùng lúc oanh kích Ngạo Lôi Tháp.
Kinh thiên động địa là những gì có thể miêu tả cho cuộc va chạm…
Thiên Đế đại chiến, nghiền nát triệu dặm tinh không.
Chào đón Thủy Long Thiên Đế và Phong Long Thiên Đế là Võ Tam Nương và Địa Ngọc Huyền.
Võ Tam Nương với sự tinh thông các tầng Vực gần như tuyệt đối, không cần sử dụng đến lực lượng, chỉ riêng sức mạnh Thể Tu kết hợp với Vực đã đánh cho Thủy Long Thiên Đế liên tục kêu cha gọi mẹ, áp đảo gần như tuyệt đối.
Ở phía bên cạnh, Địa Ngọc Huyền lấy tĩnh chế động.
Nàng không có tốc độ sánh bằng người sở hữu Phong Hệ như Phong Long Thiên Đế, nhưng lại có khả năng phòng ngự kinh người của Thổ Hệ.
Bằng vào Địa Hoàng Hộ Thể phòng thân, Địa Ngọc Huyền phản lại hầu hết thế công của Phong Long Thiên Đế, đôi chân dài không kém Côn Minh Nguyệt liên tục đạp ra những cước nặng nề phản kích lại khi tìm ra sơ hở của đối thủ, cũng khiến Phong Long Thiên Đế hận đến nghiến răng.
Đám trưởng lão Sư Bằng Tộc, Băng Diễm Hoàng Điểu Tộc, Khổng Tước Tộc lần lượt xuất thủ, cũng đều bị Quái Nhãn, Quái Ảnh, Quái Diện và các vị nữ nhân bên cạnh Lạc Nam nghênh đón, đại triển nổ ra kinh động khắp một vùng vũ trụ.
Nhận ra nhân vật cấp Trưởng Lão đã lực bất tòng tâm, Long Ngạo Hải và các vị Thần Thú Tộc Trưởng chính thức bước lên.
Hiển nhiên bọn hắn đã không nhịn được, muốn đích thân xuất thủ…
Vô số người rùng mình khi thấy các đại nhân vật đứng đầu có ý định tham chiến…
Bọn hắn hiểu rằng, đại chiến thật sự mới chính thức bắt đầu.