Con Đường Bá Chủ

Chương 2002: Bị nhắm vào



Đại Lâm Phái bởi vì không còn Phái Chủ là Tô Thần Y dẫn dắt nên chủ động xin rút khỏi Thú Thần Chiến lần này.

 

Nguyên nhân bởi vì vị tân nhiệm Phái Chủ thực lực còn chưa đủ để tham gia Thú Thần Chiến, cần phải tiếp tục rèn luyện thêm.

 

Hợp Hoan Gia không tham dự, Đại Lâm Phái không tham dự.

 

Trong lúc nhất thời chỉ còn lại sáu trong số tám thế lực lớn là Phần Thiên Tông, Ma Thú Tông, Nghê Thần Sơn Trang, Ngự Hồn Điện, Chiến Yêu Các và Hồ Điệp Cốc.

 

Đối với việc này toàn trường đều kinh ngạc không thôi, phải biết rằng từ khi Ngự Thú Liên Minh được thành lập, mỗi lần Thú Thần Chiến tổ chức đều có đầy đủ tám thế lực tham dự.

 

Hiện tại thiếu mất hai thế lực, Hợp Hoan Gia đã bị Hồ Điệp Cốc tiêu diệt thì không nói, mà ngay cả Đại Phâm Phái cũng rút lui, Tô Thần Y càng là từ chức ngôi vị Phái Chủ.

 

Thú Thần Chiến còn chưa bắt đầu mà đám đông đã phải kinh ngạc vì những tin tức quan trọng liên tiếp kéo đến rồi.

 

Chưa kể dựa theo lời của hai vị đồ đệ của Tô Thần Y là Tô Thanh và Tô Ngọc thì việc Tô Thần Y giả từ vị trí Phái Chủ hình như cũng là do tên nam tử thần bí được gọi Lạc Nam kia.

 

Hắn rốt cuộc là thần thánh phương nào? vậy mà có thể tác động đến hai phương thế lực lớn?

 

Lạc Nam cũng không để ý đến ánh mắt dò xét của toàn trường, hắn chỉ đang âm thầm vui vẻ vì Điểm Danh Vọng đang liên tục đề thăng.

 

Hiển nhiên danh tiếng ở Bách Thú Vũ Trụ của hắn đang dần lan truyền, bắt đầu thu về Điểm Danh Vọng nối liền không dứt.

 

Đây cũng xem như một loại thu hoạch rồi.

 

NGAO!

 

Vô cùng đột ngột, thanh âm gầm rống động thiên vang vọng thương khung, một tiếng gầm thét bá đạo âm trầm không gì tả nổi hàng lâm mà xuống.

 

Thân ảnh Ma Long to lớn vạn trượng, sở hữu lớp vảy đen kịch như hắc sát chiến giáp, mắt rồng đỏ ngầu to lớn như hai vầng hắc nguyệt, toàn thân dũng mãnh, uy thế lẫm nhiên.

 

Ma Long hàng thế, ở trên lưng nó đứng đấy một tên nam tử trung niên thân khoác Đế Bào, cao cao tại thượng chắp tay mà đứng.

 

Chứng kiến thân ảnh này xuất hiện, đại đa số người trong mắt hiện lên vẻ kinh sợ.

 

Ngự Thú Minh Chủ - Ma Vĩnh.

 

Từng là Ma Thú Tông Chủ, bằng vào chiến lực siêu cường áp đảo các thế lực để trở thành Minh Chủ trong mười vạn năm qua, thân phận siêu nhiên có thể tưởng tượng.

 

Mà hiện tại Ma Vĩnh xuất hiện chính là với tư cách người chủ trì Thú Thần Chiến.

 

Đây là phong tục lưu truyền từ trước đến nay, người đang đảm nhiệm chức vụ Minh Chủ sẽ đứng ra chủ trì Thú Thần Chiến để chọn ra vị Minh Chủ kế tiếp.

 

Các đời Minh Chủ trước Ma Vĩnh có người lánh đời mai danh ẩn tích, có người thành công phi thăng, cũng có người hao hết tuổi thọ vẫn lạc, nhưng quy tắc của Ngự Thú Liên Minh là tre già măng mọc là không thể thay đổi.

 

“Tham kiến Minh Chủ!” Toàn trường đồng thanh quát lớn.

 

Ma Vĩnh đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, ánh mắt như có chút đùa cợt nghiền ngẫm đánh giá Lạc Nam và Tây Thi, rồi cao giọng tuyên bố:

 

“Bổn tọa cũng không nhiều lời, mười vạn năm đã qua cũng là thời điểm mà ta nên để ngôi vị Minh Chủ lại cho một người khác, người có đủ thực tài và bản lĩnh kế thừa vị trí trụ cột của toàn bộ Bách Thú Vũ Trụ này.”

 

“Vậy nên ngày hôm nay Thú Thần Chiến chính thức bắt đầu, tất cả cường giả thuộc Bát Đại Thế Lực đều có thể tham chiến, sinh tử tự chịu…”

 

“Mời người tham gia Thú Thần Chiến bước ra.”

 

Lạc Nam híp mắt, con hàng này trong lòng không biết đang suy tính cái gì, từ đầu đến cuối vậy mà chưa từng đề cập đến ân oán với Tây Thi, cũng làm ngơ việc Hợp Hoan Gia bị diệt và hai tên Sứ Giả bị làm thịt.

 

Bất quá lời của Ngự Thú Minh Chủ vùa dứt, từ hàng ngũ đứng trên bệ đá của sáu đại thế lực lần lượt có người bước lên phía trước.

 

Phần Thiên Tông đại diện là tông chủ Phần Cường và đại trưởng lão Phần Liệt.

 

Ma Thú Tông không thể nghi ngờ sẽ cử đại diện là Ma Du và Ma Mặc.

 

Ngự Hồn Điện cũng là hai nhân vật cường đại nhất lần lượt Hồn Từ và Hồn Trần.

 

Nghê Thần Sơn Trang do cặp phụ tử Nghê Cửu cùng Nghê Bát xuất động.

 

Hai tên cường giả Vạn Chiến và Hiếu Chiến cũng từ đội ngũ Chiến Yêu Các bước lên một bước.

 

Tất cả đều là Ngự Tôn Viên Mãn cấp cường giả, những nhân vật trưởng lão là Ngự Tôn Hậu Kỳ trở xuống đều không hề tham gia dù đủ điều kiện, bởi ai cũng biết bản thân mình không đủ tư cách để đứng ra tranh đoạt vị trí Minh Chủ với Ngự Tôn Viên Mãn cả.

 

Đến phía Hồ Điệp Cốc, Lạc Nam và Tây Thi nắm tay cùng nhau bước lên.

 

Không đợi người khác thắc mắc, Tây Thi đã mở miệng nói:

 

“Lạc Nam là phu quân của ta, đồng thời cũng là vị nam chủ nhân duy nhất của Hồ Điệp Cốc, hắn đủ tư cách tham dự trận chiến này.”

 

Mặc dù đã sớm nghe nói nhưng khi Tây Thi chính miệng xác nhận cũng khiến một đám nam nhân tại đương trường đau thấu tim gan, cả đám hung tợn nhìn chằm chằm Lạc Nam hận không thể lao lên cắn hắn.

 

Lão Cốc Chủ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, vốn bà ta cũng muốn tham gia trận chiến này nhưng Tây Thi luôn miệng nói mẹ già rồi nên nghỉ ngơi, để phu thê bọn trẻ cùng nhau dẹp loạn.

 

Lão Cốc Chủ chỉ có thể nuông chiều nữ nhi, đồng thời chờ xem Lạc Nam sẽ biểu hiện như thế nào trong trận chiến lần này.

 

Thế là như đạt thành ăn ý, mỗi thế lực chỉ cử ra 2 vị cường giả đại diện, tổng cộng là 12 người.

 

Nghiêm nghị đưa mắt nhìn nhau, 12 thân ảnh cùng lúc phóng xuống Thú Thần Thành.

 

Ma Vĩnh ngồi trên lưng Ma Long giữa không trung, dùng ánh mắt xem kịch vui nhìn lấy một màn này, biểu lộ giống như người lớn chuẩn bị nhìn lấy đám trẻ con đùa giỡn vậy.

 

“Bổn tọa tuyên bố, Thú Thần Chiến chính thức bắt đầu!”

 

Trong sự cổ vũ cuồng nhiệt của đám đông, Ma Vĩnh lớn giọng tuyên bố.

 

Xoẹt xoẹt xoẹt.

 

Hắn vừa dứt lời, một cảnh tượng bất khả tư nghị khiến toàn trường trợn tròn mắt hiện ra.

 

“Đáng hận, đám người này muốn làm cái gì?” Lam Mục Đại Trưởng Lão khẩn trương siết chặt nắm tay.

 

“Sao có thể vô liêm sĩ như vậy?” Các vị Trưởng Lão của Hồ Điệp Cốc nổi giận.

 

Mà thông qua Trận Pháp phát trực tiếp về Hồ Điệp Cốc, hàng nghìn nữ đệ tử cũng nhao nhao mắng to, âm thầm lo lắng đến cực điểm.

 

Chỉ thấy cường giả của cả năm thế lực còn lại đột nhiên vây quanh Lạc Nam và Tây Thi vào bên trong ngay khi Thú Thần Chiến vừa bắt đầu, thái độ cực kỳ bất thiện như thợ săn nhắm đến con mồi, rõ ràng đã có chuẩn bị từ trước nên mới thống nhất với nhau đến như vậy.

 

“Các ngươi muốn làm gì?” Tây Thi nhướn mày.

 

Vốn nàng cho rằng cục diện của Thú Thần Chiến sẽ trở thành Nghê Thần Sơn Trang và Phần Thiên Tông là một phe, Ngự Hồn Điện và Ma Thú Tông là một phe, Hồ Điệp Cốc cùng Chiến Yêu Các là thế lực đơn độc.

 

Như vậy cục diện chiến đấu cũng tương đối hỗn loạn, tạo thành thế giằng co, phương nào bản lĩnh nhất sẽ chiến thắng sau cùng.

 

Nhưng không nghĩ đến tất cả năm thế lực cùng lúc nhắm vào nàng và Lạc Nam theo cách như vậy.

 

“Haha, kịch vui chỉ vừa bắt đầu…” Ma Vĩnh nở nụ cười đắc ý, âm thầm rung đùi, chờ đợi sự tuyệt vọng của con mồi, nhắm nháp cảm giác mọi thứ được mình chưởng khống trong lòng bàn tay.

 

Trước khi Thú Thần Chiến diễn ra chỉ vài ngày, hắn đã cường hoành hàng lâm lần lượt đến Phần Thiên Tông, Nghê Thần Sơn Trang và Chiến Yêu Các.

 

Bằng vào thực lực tuyệt đối dưới sự trợ giúp của đại nhân, Ma Vĩnh chỉ cho mấy thế lực này hai sự lựa chọn, một là ngoan ngoãn làm theo lời hắn liên thủ chống lại Hồ Điệp Cốc, hai là hủy diệt.

 

Đối với sự bá đạo và hành vi độc tài của Ma Vĩnh, các thế lực tuy giận dữ nhưng không dám làm càn, dù sao thì không ai lựa chọn cái chết cả.

 

Chiến Yêu Các thì không cần phải nói, bọn hắn tôn sùng thực lực, đề cao cường giả nên cam tâm tình nguyện thuần phục Ma Vĩnh.

 

Tất cả đã tạo nên một cục diện như lúc này.

 

“Haha, cũng tốt…đỡ phải phiền toái, dù sao sớm muộn cũng phải giải quyết toàn bộ.” Lạc Nam lại là nhàn nhạt mỉm cười.

 

Tây Thi thấy hắn tự tin như vậy cũng tạm an tâm lại, nàng liên tưởng lại chiến lực của Hải Mạn Sa mà ánh mắt lóe lên một tia hưng phấn.

 

“Được rồi, vây công thì vây công…có thủ đoạn nào lấy ra đi!” Lạc Nam nhìn một đám địch nhân bình thản nói.

 

Hắn vừa dứt lời đã thấy Nghê Bát giận dữ gầm lên một tiếng:

 

“Cuồng vọng!”

 

Dường như cay mắt Lạc Nam đã lâu, Nghê Bát là kẻ đầu tiên xuất thủ.

 

Chỉ thấy trước mặt hắn xuất hiện một sinh vật hình dáng khổng lồ, có hình thể như đại cẩu, đầu lại là của kỳ lân, tứ chi như chân ngựa có móng vuốt sắt lẹm, diện mục hung tợn, toàn thân bao phủ trong ánh kim quang vàng rực.

 

Chính là Thần Thú Toan Nghê, chiến thú mạnh nhất của Nghê Bát.

 

“Sát Thế kết hợp Trấn Tà Trảo xé tan hắn.” Nghê Bát trầm giọng nói.

 

Toan Nghê không nói lời nào nhưng thân ảnh đã biến mất tại nguyên chỗ.

 

Khi xuất hiện một lần nữa nó đã bạo phát 30 tầng Sát Vực ngưng thành Sát Thế, một đôi móng vuốt lóe sáng như kim đao, vồ nát đại địa nện thẳng xuống đầu Lạc Nam.

 

“Miêu Miêu trực tiếp triển khai Hắc Vân toàn diện, Sát Thế cùng Chiến Thế…U Ảnh Trảo!”

 

Đối mặt với thế công của Toan Nghê, Lạc Nam đã lập tức làm ra đối kháng.

 

RỐNG!

 

Theo một tiếng gầm như lâm sơn chi chủ khuếch tán, trong ánh mắt chăm chú của toàn trường, trước mặt Lạc Nam xuất hiện một tôn sinh vật.

 

Đó là một con hổ lớn dũng mãnh dị thường, hai mắt hừng hực ngập trời chiến ý, lớp lông trắng là chủ đạo toàn thân nhưng nổi mật ở chỗ có những hoa văn hình đám mây màu đen phủ khắp cơ thể, đang ầm ầm tỏa ra Sát Vực và Chiến Vực bao trùm một phiến thiên địa.

 

“Đó là Bạch Hổ Thần Thú?” Không ít người lên tiếng kinh hô.

 

“Không, không phải Bạch Hổ thông thường…” Có người kiến thức không tệ sắc mặt ngưng trọng nói:

 

“Nhìn những hoa vân trên lưng, đây là một tôn Bạch Hổ Biến Dị.”

 

“Hắc Vân Bạch Hổ…” Ma Vĩnh ngồi trên lưng Ma Long nhàn nhạt cười:

 

“Có chút thú vị, bất quá đẳng cấp chỉ là Đại Yêu Thánh Viên Mãn lại dám đối đầu trực tiếp với một Yêu Thánh Tôn Viên Mãn? Thật là muốn chết.”

 

Toàn trường rùng mình, quả nhiên nhận ra Hắc Vân Bạch Hổ chỉ là Đại Yêu Thánh, chênh lệch tận ba đại cảnh giới, làm sao có thể chống lại Toan Nghê cũng là Thần Thú?

 

Nhưng lúc này, vô số hoa vân màu đen trên cơ thể Hắc Vân Bạch Hổ điên cuồng hấp thụ thiên địa nguyên khí, tu vi cuồn cuộn đề thăng đạt đến Yêu Thánh Tướng, rút ngắn khoảng cách trong tạm thời.

 

Bạch Miêu Miêu hai mắt sáng rực khóa chặt Toan Nghê đang lao đến, mặc dù biết bản thân chắc chắn không thể là đối thủ, nhưng chỉ cần được chiến đấu vì nam nhân kia, mọi kẻ địch không là vấn đề.

 

Bằng tốc độ kinh người của Bạch Hổ Tộc, cơ thể nàng hóa thành một luồng hắc ảnh tan biến, U Ảnh Trảo nâng lên, sẳn sàng đối kháng chính diện kẻ địch chênh lệch mấy đại cảnh giới.

 

Lạc Nam nhếch miệng, Bí Tự Trận hiện lên trong ánh mắt.

 

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ.

 

Ngay khoảnh khắc liền có vô số Trận Văn phô thiên cái địa tiến ra bao trùm lấy thân thể Bạch Miêu Miêu.

 

Ba loại Trận Pháp cao cấp gia tăng tốc độ, gia tăng sức bền và gia tăng chiến lực.

 

Chưa dừng lại ở đó, Oanh Thiên Tổ Phù biến mất trong đan điền Lạc Nam, một lần nữa xuất hiện nó đã dung nhập vào cơ thể Bạch Miêu Miêu, bạo khởi phô thiên cái địa sóng xung kích dung hợp vào công pháp của nàng.

 

Ở khoảnh khắc ngắn ngũi, Bạch Miêu Miêu cảm thấy mình mạnh mẽ chưa từng có, mọi phương diện đều được đề thăng, đối thủ cường đại trước mặt trở nên chẳng có gì đáng sợ.

 

KENG!

 

Trấn Tà Trảo cùng U Ảnh Trảo như mười thanh đao va chạm dữ dội, tia lửa lóe lên ngập trời, khói bụi mù mịt để lại mười vết cắt đen kịch giữa không trung.

 

Cả Toan Nghê và Hắc Vân Bạch Hổ đều bắn ngược trở lại, ngưng trọng nhìn lấy nhau.

 

Ánh mắt Toan Nghê hiện lên vẻ phẫn nộ và nhục nhã, nó đường đường là Thần Thú lại bị vượt cấp chiến đấu, dù cho đối thủ có là Thần Thú Biến Dị cũng không được.

 

Trong khi đó Bạch Miêu Miêu thì lại hưng phấn đến run rẩy toàn thân, nàng vừa vượt cấp đến tận ba đại cảnh giới để đánh ngang tay đối thủ, chiến lực hừng hực như nóng bỏng dị thường như có thể thiêu đốt cả thiên địa.

 

“Thủ đoạn gia tăng chiến lực cho Chiến Thú thật khủng khiếp.”

 

Nhìn thấy Hắc Vân Bạch Hổ vậy mà có thể cùng Toan Nghê đánh ngang tay, toàn trường hít sâu một ngụm khí lạnh.

 

Trong giây phút vừa rồi, bọn hắn thấy Lạc Nam một lần làm ra rất nhiều thủ đoạn để đẩy mạnh chiến lực cho Chiến Thú của mình, đây chính là sự lợi hại và mục tiêu mà tất cả Ngự Thú Sư đều hướng tới.

 

“Hừ, chỉ mới làm nóng người mà thôi!” Nghê Bát sắc mặt không dễ nhìn, hai tay cấp tốc kết ấn:

 

“Bí Thuật – Nghê Thần Tiên Tổ.”

 

NGAO!

 

Một tiếng gào thét như đến từ thời đại khai thiên lập địa, khí tức toàn thân Toan Nghê thay đổi, trở nên cao quý hơn, uy nghiêm hơn, hung lệ hơn và đạt đến một trạng thái chiến đấu toàn diện.

 

Nghê Thần Tiên Tổ là Bí Thuật trợ giúp Toan Nghê tộc có được sức chiến đấu sánh ngang với tổ tiên của chủng tộc trong giây lát.

 

Đương nhiên chỉ là Tổ Tiên của Toan Nghê Tộc ở Bách Thú Vũ Trụ, tu vi cũng là Yêu Thánh Tôn Viên Mãn nhưng chiến lực trong cùng cấp vượt trội hơn rất nhiều.

 

Mà đối mặt với sự gia tăng chiến lực của Toan Nghê, Lạc Nam chỉ nhàn nhạt cười tà, lấy ra một kiện Cửu Tinh Chiến Giáp khoác lên người Hắc Vân Bạch Hổ.

 

“Vậy mà có được Cửu Tinh Thánh Bảo?” Một tiếng nói âm trầm vang lên trong đan điền Ma Vĩnh.

 

“Là sao hả tiền bối?” Ma Vĩnh nhíu mày hỏi.

 

PHỐC!

 

Hắn vừa dứt lời, chỉ thấy Toan Nghê trước ngực xuất hiện những vết sẹo dữ tợn, bóng dáng Bạch Miêu Miêu vừa lướt qua.

 

Trang bị Cửu Tinh Thánh Bảo khiến mọi phương diện của Bạch Miêu Miêu tăng lên trên diện rộng, khi Toan Nghê vừa được gia tăng sức mạnh cũng là lúc nó bị thương.

 

“Làm sao có thể?” Nghê Bát không dám tin bật thốt lên, sắc mặt vặn vẹo:

 

“Ngươi sẽ hối hận vì hành vi của mình, xuất sử Thất Tinh Thánh Kỹ - Nghê Thần Kim Trọng Kiếm”

 

“Đi chết!” Toan Nghê Thần Thú cũng là giận dữ vì bất ngờ bị tập kích, nó ngửa đầu thét dài, Thánh Tôn Kim Lực ở giữa thiên không ngưng kết thành một thanh Đại Kiếm khổng lồ, mang theo hư ảnh Toan Nghê gào thét từ trên cao trấn thẳng xuống đầu Bạch Miêu Miêu.

 

Một kiếm này vậy mà có thể khiến trọng lực xung quanh trở nên nặng nề gấp hàng vạn lần, làm lực trấn xuống của Nghê Thần Kim Trọng Kiếm mạnh mẽ chưa từng có, đủ để tạo nên thiên băng địa liệt.

 

Hơn thế nữa, trọng lực càng khiến tốc độ của đối thủ suy yếu vô số lần, không thể né tránh, chỉ có thể đón nhận trấn áp.

 

Nghê Bát cực kỳ tự tin với công kích này, một khi xuất động, mặc kệ ngươi được trang bị pháp bảo, cũng mặc kệ ngươi mạnh mẽ đến đâu cũng phải tan xương nát thịt.

 

Chỉ bất quá trái với vẻ đắc thắng của Nghê Bát, Lạc Nam chỉ ung dung mỉm cười:

 

“Miêu Miêu tránh nặng tìm nhẹ, Hóa Miêu Bộ Pháp!”

 

 

Chúc cả nhà tối vui vẻ <3