Xung quanh Thiên Cơ Lâu vẫn tụ tập không ít khách nhân như thường lệ.
Có người đến muốn cầu tin tức, cũng có người đơn thuần là đến xem náo nhiệt, nhưng bởi vì tọa lạc ở ven bờ Hằng La Đại Hải, nơi giao thương tấp nập nên nơi đây chưa từng vắng người.
ẦM ẦM…
Đột nhiên có thanh âm chấn động khiến đám đông chú ý.
Cả đám theo bản năng đưa mắt nhìn, phát hiện khối bia đá to lớn bên ngoài Thiên Cơ Lâu vừa mới lắc lư.
Theo sau đó, từng dòng chữ chẳng biết do một cổ lực lượng vô hình nào được khắc thẳng lên bia đá.
“Càn Quân Thánh Đế lòng dạ nham hiểm, chấp niệm đột phá Chí Tôn đến phát cuồng đến mức hãm hại trung lương, hủy diệt công thần, hành vi tiểu nhân đê hèn không thể kể hết…”
Đám đông theo bản năng đọc lấy, sau đó sắc mặt chấn kinh.
Thiên Cơ Lâu từng công bố tội ác của Càn Nguyên Thái Tử khi tu luyện một môn Bí Hồn Thuật mà hãm hại vô số gia cảnh cửa nát nhà tang, chuyện này chưa lắng xuống được bao lâu thì nay Thiên Cơ Lâu lại vạch trần chuyện ác của Càn Quân Thánh Đế sao?
Thông thường ở một thế giới mạnh được yếu thua này, người mạnh có quyền định đoạt tất cả, nên dù bọn hắn có làm bao nhiêu việc ác thì người đời cũng không quá để tâm.
Nhưng với thân phận Thánh Đế của một Đế Quốc thì lại khác, ngươi có thể bất chấp thủ đoạn đối phó với kẻ địch bên ngoài, nhưng nếu ngay cả người trong một quốc mà cũng mưu kế hãm hại, vậy ai còn dám ở lại Đế Quốc của ngươi? Ai còn tin tưởng vào người đứng đầu như ngươi? Ai còn dám vì ngươi cống hiến?
“Muốn đoạn diệt hương hỏa Lạc Gia, cố tình bày mưu đặt kế, đưa nam nhân Lạc Gia vào chỗ chết để chiếm đoạt Quốc Vận.”
“Muốn lật đổ mọi công lao của Lạc Gia, xóa bỏ sự tồn tại của Lạc Gia khỏi Càn Quân Đế Quốc.”
“Tính kế Lạc Gia Thiếu Chủ đến Tửu Sơn, không tiếc để nữ nhân mình ái mộ đến mức điên cuồng mang danh nghĩa Hoàng Phi là Quân Tư Tình tiếp cận, sử dụng mỹ nhân kế nhằm trừng trị Lạc Nam và Lạc Gia.”
“Cử nhi tử Càn Trọng tham gia đấu giá tại Hải Long Cung, ý đồ sở hữu Lập Quốc Hội Vận Trận để cướp sạch Quốc Vận của Lạc Gia và toàn bộ thiên hạ.”
“Lạm dụng quyền lực, ban bố Thánh Chỉ dồn ép Lạc Gia vào đường cùng…”
Rất nhanh, hàng loạt hành vi bẩn thỉu và mưu đồ bất chính của Càn Quân Đế Quốc đã hiện diện trên bia đá bên ngoài Thiên Cơ Lâu.
Mà không chỉ những hành vi nhắm vào Lạc Gia, rất nhiều chuyện mờ ám mà Càn Quân âm thầm làm cũng bị phơi bày.
Điển hình như chứng kiến một vị thê thiếp của thuộc hạ có nhan sắc hợp mắt, liền lạm dụng uy quyền giết phu đoạt thê.
Lại điển hình như âm thầm ủng hộ Càn Nguyên tu luyện Bí Hồn Thuật tà ác, bản thân hắn cũng có tu luyện.
Đối với kẻ tiểu nhân như Càn Quân, đương nhiên là có quá nhiều vấn đề để phơi bày.
Mà khi chứng kiến nhân vật đứng đầu Đế Quốc là kẻ âm hiểm tiểu nhân đến như vậy, toàn bộ hiện trường lập tức chấn kinh.
Theo sau đó, tin tức ở Thiên Cơ Lâu như một làn sóng dư luận khủng khiếp cấp tốc lan tràn đến tất cả thế lực lân cận.
Chỉ sau vài ngày thời gian, Thiên Phong Đế Quốc, Càn Quân Đế Quốc, Hằng La Đại Hải khắp nơi đều nhận diện rõ bộ mặt thật của Càn Quân Thánh Đế.
Nếu là trước đây, Thiên Cơ Lâu công bố những thông tin này chưa chắc sẽ có người tin tưởng.
Nhưng sau thời gian hoạt động không ngắn, những tin tức mà Thiên Cơ Lâu đưa ra đều được xác thực, mức độ uy tín thậm chí còn vượt qua Trân Bảo Lâu về phương diện tình báo.
Vậy nên lúc này không có ai là không tin những tội lỗi của Càn Quân.
Vô số người âm thầm tiếc thương cho số phận của Lạc Gia, cảm thấy căm giận bất bình.
Rõ ràng thiên hạ là do công lao lớn của Lạc Gia đánh xuống, Càn Quân Thánh Đế vô liêm sĩ lại muốn cướp sạch, còn báo hại Lạc Gia chỉ còn lại một đám cô nhi quả mẫu, ngay cả tiểu thiếu chủ Lạc Nam cũng chưa biết tung tích đang ở nơi nào.
Hành vi như vậy thật sự khiến người ta giận sôi.
Mà Lạc Gia sau nhiều lần bị phản bội, không ngờ vẫn trung thành với hoàng thất Càn Quân Thánh Đế, quả thật là trung can nghĩa đảm.
Thoáng chốc, toàn bộ dư luận đều đứng về phía Lạc Gia.
Quốc Vận của Càn Quân hoàng thất cuồn cuộn tách rời, tất cả đổ dồn về phía Lạc Gia.
…
“Bệ hạ, bệ hạ, không hay, không hay rồi!”
Âm thanh hoảng sợ, hớt ha hớt hãi của Hoàng Thái Phó từ bên ngoài truyền đến.
“Có chuyện gì?” Càn Quân nhíu mày, cất đi bức tranh trong tay hỏi.
Nếu có người nhìn thấy, sẽ phát hiện trong tranh vẽ Quân Tư Tình, cẩu Thánh Đế này vẫn rất chung tình với mỹ nhân khiến hắn ngày nhớ đêm mong.
Hoàng Thái Phó quỳ rạp xuống đất, cao giọng nói:
“Ngoài kia đang lan truyền tất cả chuyện xấu, à không…tất cả bí mật của ngươi đã làm, bao gồm hãm hại Lạc Gia và rất nhiều vấn đề tư ẩn khác.”
“Chính là Thiên Cơ Lâu, cũng không biết là ai thuê thế lực này vạch trần hết tất cả, hiện tại toàn bộ Đế Quốc đều đã nghe tin.” Hoàng Thái Phó hốt hoảng nói.
Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, dường như có một thế lực nào đó ẩn trong bóng tối cố tình thúc đẩy tin tức, chưa kịp phong tỏa thì toàn bộ Đế Quốc đều đã biết chuyện.
Càn Quân không nói thêm tiếng nào, Thần Thức của Thánh Đế Viên Mãn toàn diện bạo phát.
Rất nhanh, tất cả tình huống trên khắp Đế Quốc đều bị hắn thu vào tầm mắt.
Lạc Sương đang dẫn quân thì bị một tên nam tử Thánh Đế thực lực cường đại ngăn cản dọc đường, đang chiến đấu hết sức kịch liệt.
“Khốn nạn, kẻ này là ai?” Càn Quân sắc mặt âm trầm, hận không thể nghiền chết tên nam tử Thánh Đế thành cặn bả.
Ở một bên khác, Càn Nguyên đã thành công đón Ninh Huyền Tâm vào kiệu, đang trên đường trở về.
“Làm sao chậm trễ như vậy?” Càn Quân bất mãn mắng chửi, tốc độ đón dâu của Càn Nguyên quá chậm, hiện tại còn chưa đến Thánh Cung?
“Ngô Dụng ở đâu?” Càn Quân lập tức chú ý đến tình huống của Ngô Gia, chứng kiến Ngô Gia vừa thành công bắt giữ gần chục tên Dạ Linh Tộc, nhưng cục diện hỗn loạn tưng bừng.
“Lôi gia vì sao không thấy? bọn chúng đi đâu hết rồi? làm phản hết rồi sao?”
Mà lúc này trên khắp mọi thành trì, con phố, ngõ hẻm của Càn Quân Đế Quốc đều đang nghị luận về những chuyện Càn Quân đã làm, thái độ của vô số tu sĩ và dân chúng không thể nào tốt đẹp.
“Khốn kiếp!” Càn Quân một tay vỗ xuống, đại điện chấn động, hắn quét thần thức về phương hướng Lạc Gia.
Đáng tiếc thần thức của hắn vậy mà không thể xuyên vào bên trong quan sát tình huống.
Càn Quân nghiến răng nghiến lợi, đây là do Lạc Gia có Quốc Vận bảo vệ, dù hắn là người đứng đầu cũng không thể phá đi.
Trong khoảnh khắc, hắn ban bố hàng loạt mệnh lệnh:
“Hoàng Gia của ngươi lập tức viện trợ Ngô Gia xử lý Dạ Linh Tộc, truyền Ngô Dụng vào cung dò xét tình hình Quốc Vận cho trẫm!”
“Cử thêm một vị Thánh Đế Tướng Quân đuổi đến, bắt giữ Lạc Sương!”
“Tập hợp tất cả các cường giả dưới trướng từ Thánh Vương trở lên, bao vây xung quanh Lạc Gia.”
Làm xong tất cả, Càn Quân một tay xé rách không gian, tạo ra một thông đạo cự đại trước mặt đoàn người Càn Nguyên và Ninh Huyền Tâm ngồi trong cổ kiệu.
Trong phạm vi Quân Đô, Càn Quân Thánh Đế có thể xuyên qua không gian để định đoạt tất cả.
Nếu không phải vì khoảng cách với Lạc Sương quá xa, hắn cũng muốn bắt giữ nàng.
Hiển nhiên bản năng của một vị Thánh Đế đứng đầu Đế Quốc đã khiến hắn ngửi thấy mùi vị nguy hiểm có thể uy hiếp đến địa vị của mình, trước tiên quyết định bắt giữ người của Lạc Gia làm con tin.
KENG!
Đúng lúc này, một đạo kiếm minh xé rách trường không vang lên.
Càn Quân Thánh Đế ánh mắt co rút lại, theo bản năng đem tay thu trở về.
“Đường đường là Thánh Đế Viên Mãn, lại làm ra hành vi như vậy sao?” Nhàn Văn Đạo Sĩ cất tiếng cười khinh thường.
“Khốn kiếp, đạo sĩ thúi hết lần này lần khác xen vào đại sự của trẫm!” Càn Quân phẫn nộ lách mình.
Chỉ thoáng chốc hắn đã có mặt tại hiện trường, sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm Nhàn Văn Đạo Sĩ.
…
Bên dưới lòng đất Lạc Gia.
Giữa trung tâm Lập Quốc Hội Vận Trận, Ninh Vô Song đã ngồi giữa trung tâm trận pháp, tận hưởng vô cùng vô tận Quốc Vận không ngừng tiến vào cơ thể mình.
Khí tức của nàng đang bắt đầu kéo căng lên…
“Tiểu tử, ngươi đã làm cách nào?” Dạ Thanh Thu kinh ngạc đến ngây người nhìn Lạc Nam.
Không ngờ chỉ trong vài ngày ngắn ngũi, hắn đã khiến tốc độ thu nạp Quốc Vận gia tăng gấp hàng chục lần.
“Ta dùng Thiên Cơ Lâu vạch mặt Càn Quân, khiến thanh danh của hắn tại đế quốc mất hết.” Lạc Nam cười nói.
“Hiện tại Lập Quốc Hội Vận Trận đã có thể tự hoạt động, quá trình mẫu thân đột phá chỉ còn là vấn đề thời gian.” Hoa Ngọc Phượng nói:
“Phu quân ngươi có ý định đích thân ra mặt không?”
“Không!” Lạc Nam lắc đầu.
Hắn hiểu ý của nàng, nếu hiện tại Lạc Gia Thiếu Chủ - Lạc Nam ngang trời xuất thế, thể hiện ra sự thiên tài và chiến lực khủng bố, chắc chắn sẽ càng khiến danh vọng của Lạc Gia đại tăng, áp đảo Càn Quân Thánh Đế thêm một lần nữa.
Nhưng làm như vậy quá mức nguy hiểm, bởi vì kẻ thù của hắn không chỉ có Càn Quân Thánh Đế, mà còn có Vạn Linh Tộc – Vạn Ứng Khang.
Có trời mới biết kẻ này có đang âm thầm theo dõi hay không.
Lấy thân phận Lạc Nam xuất hiện, chẳng may Vạn Ứng Khang đột ngột xen vào thì phiền toái lớn.
Vậy nên lần hành động này Lạc Nam tốt nhất ẩn phía sau, đợi mọi thứ vận hành theo kế hoạch.
Mà lúc này, tu vi Thánh Đế Hậu Kỳ của mẫu thân Ninh Vô Song sau khi được Quốc Vận tụ hội đã có dấu hiệu phá vỡ bình cảnh, số lượng Quốc Vận xung quanh vẫn còn lại quá nhiều.
“Quốc Vận của toàn bộ Đế Quốc có thể giúp Thánh Đế Viên Mãn đột phá Chí Tôn, hiện tại nó thừa sức giúp nàng đột phá từ Hậu Kỳ đến Viên Mãn.” Dạ Thanh Thu thấy cảnh này liền nghiêm túc nói:
“Quốc Vận vẫn còn thừa, nên tìm thêm người tiếp nhận nó, không thì uổng phí!”
“Sao mẫu thân không dùng đột phá Chí Tôn luôn?” Lạc Nam kích động hỏi.
“Ngu xuẩn, đột phá Chí Tôn nào có thể đột ngột như vậy? huống hồ nàng còn chưa có được Chí Tôn Pháp Tướng phù hợp.” Dạ Thanh Thu quát:
“Mau tìm người cùng nàng tiếp nhận Quốc Vận đi, nên nhớ phải là người sống tại Càn Quân Đế Quốc ít nhất trăm năm, bằng không Quốc Vận sẽ không công nhận.”
Không cần nói thêm, Lạc Nam cũng biết nhân tuyển thích hợp.
Ngân Ảnh Áo Choàng khoác lên cơ thể, Tam Nhãn Mặt Nạ đeo vào.
Thân ảnh của hắn lập tức biến mất.
…
“Mặc kệ ngươi là Kiếm Tu hay đạo sĩ, dám xen vào chuyện của trẫm, không thể tha thứ được!”
Càn Quân tóc dài tung bay, vài chục vạn Đại Quân dưới thân cùng hắn như hòa làm một thể, năng lực Thống Quân Sư cường đại ngưng ra Quân Thế khổng lồ che phủ bầu trời.
Càn Quân tay cầm Thánh Quân Đế Kiếm, Quân Thế gia thân, sắc mặt uy nghiêm lẫm liệt.
“Thiên Quân Vạn Mã Trảm!”
Một kiếm nặng nề trảm xuống như có thiên quân vạn mã gào thét mà theo, chiến lực khủng bố dị thường xé rách bầu trời, đem thiên khung vặn vẹo.
Nhàn Văn Đạo Sĩ ngưng trọng không dám xem thường, Kiếm Thế bao phủ toàn thân, một kiếm chém ra nghênh đón.
KENG!
Lưỡng kiếm va chạm, Càn Quân Thánh Đế bình ổn như sơn, vạn quân sau lưng nhao nhao đổ ngã, Nhàn Văn Đạo Sĩ liên tục lùi vài chục bước mới đứng vững thân hình.
Ánh mắt Nhàn Văn Đạo Sĩ híp lại, hắn đã nhận ra thủ đoạn của Càn Quân Thánh Đế, không thể không thừa nhận có chút vốn liếng.
Vừa rồi va chạm cả hai đều bị ảnh hưởng, nhưng Càn Quân Thánh Đế lại có khả năng thông qua một loại thủ đoạn nào đó truyền tất cả ảnh hưởng từ cơ thể mình vào quân đội trung thành sau lưng.
Vậy nên nếu muốn đánh bại hắn, trước tiên phải đánh bại vài chục vạn quân mới được.
Trong cùng cấp, Càn Quân Thánh Đế thật sự là nhân vật cường đại.
Bất quá Nhàn Văn Đạo Sĩ là Trưởng Lão của Chí Tôn Thế Lực, tuy cảm thán nhưng không có nghĩa là sẽ e ngại.
Chẳng qua Lạc Nam chỉ nhờ ông ta cầm chân Càn Quân một khoảng thời gian mà thôi, không có yêu cầu liều mạng, vì vậy ông ta cũng không vội vàng phải phân định thắng bại làm gì.
Phía bên dưới, Càn Nguyên và Ninh Huyền Tâm cũng đã đại chiến tung trời.
Đây là thời điểm Càn Quân Thánh Đế và Lạc Gia quyết định vạch mặt, mọi chuyện đã không thể cứu vãn.
Càn Nguyên làm sao buông tha Ninh Huyền Tâm thuận lợi trở về?
Mà Ninh Huyền Tâm cũng vì muốn kéo dài thời gian giúp mẫu thân tiếp nhận Quốc Vận, vì vậy sẳn sàng nghênh chiến Càn Nguyên mà không thông qua Lệnh Bài truyền tống về Cung Đình Thụ.
“Oanh Hận Vong Hồn!”
Càn Nguyên phát động môn Bí Hồn Thuật cường đại nhất của mình, từ cơ thể phóng thích ra vô số Linh Hồn Oán Hận với tâm tình thống khổ, oán hận và thê lương tập kích Ninh Huyền Tâm một cách trực diện.
Ninh Huyền Tâm cũng không phải nhân vật dễ trêu, Họa Công thi triển, Thánh Lực hóa thành một cây bút được nàng liên tục phát họa giữa thiên không, ngưng tụ thành vô số màn chắn linh hồn bảo vệ cơ thể.
Vừa công vừa thủ.
Ninh Huyền Tâm cũng giống như Nhàn Văn Đạo Sĩ, chỉ muốn kéo dài thời gian, chưa muốn liều mạng.
Không cần thiết…
…
“Tặc tử đi chết!”
Theo mệnh lệnh của Càn Quân, một vị Thánh Đế Tướng Quân khác đã kịp truy đến chiến trường.
Liên thủ cùng Lão Tướng Quân trước đó, lấy hai đánh một vây công Hận.
Lại thêm 10 vạn quân liên thủ phóng thích Quân Thế bao vây, Hận ngày càng rơi vào thế yếu, máu me đầm đìa, chỉ có ánh mắt vẫn thuần một màu căm hận ngút trời, bất chấp tất cả bảo vệ Lạc Sương.
“Huyết Chiến Cuồng Quyết – Lạc Gia Thương Pháp!”
Lạc Sương tóc dài tung bay, phát động Bí Pháp trở thành một vị Thánh Tôn, tay cầm trường thương tả xung hữu đột trước vòng vây của một đám quân lính.
Nàng chủ động đơn phương độc mã tấn công vào 10 vạn quân, ý đồ quấy rối và làm suy yếu Quân Thế của bọn chúng, trợ giúp cho Hận một lần lực lượng.
Nàng có thể tiến vào Cung Đình Thụ, nhưng một khi làm thế thì Hận chết chắc.
Bản tính của Lạc Sương hiên ngang bọc trược, Hận đã là thuộc hạ của Lạc Nam, hắn đã đến để hỗ trợ nàng cho nên nàng tuyệt đối không bỏ rơi hắn.
Chỉ bất quá hoàn cảnh ngày càng bất lợi, số lượng địch nhân quá đông, đây đều là những kẻ trung thành dưới trướng Càn Quân Thánh Đế.
Hận đã sắp nỏ mạnh hết đà, Lạc Sương trên người cũng xuất hiện đầy rẫy các vết thương.
“Chết!”
Mắt thấy Lạc Sương sắp suy yếu, một loạt Cung Tiễn đã được hàng ngàn binh lính kéo căng, hướng về phía nàng hung hăng bắn phá.
Lạc Sương ánh mắt hiện lên một tia bất nhẫn, tấm lệnh bài truyền tống về Cung Đình Thụ bị nàng cắn chặt trong miệng nhưng vẫn không sử dụng đến.
Trong mắt thoáng qua một tia do dự, Lạc Sương cắn chặt hàm răng thầm hận mình vô dụng, mệt mỏi và suy yếu…
Bất chợt một tia sáng lóe lên trong ánh mắt của nàng…
Áo choàng bạc, mặt nạ bạc từ thiên không hàng lâm mà xuống…
Tình cảnh ngày đó ở Mê Linh Sâm Lâm ùa về tâm trí, dường như mới xảy ra ngày hôm qua.
Trong bóng đêm vô tận, thân ảnh màu bạc ấy đã đem nàng trong tay địch nhân kéo trở về…
Ngày hôm nay, hắn ta lại xuất hiện.
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU