Con Đường Bá Chủ

Chương 2050: Làm khách Thú Nhân Thành



“Lạc tiểu hữu, hơn nửa tháng trôi qua rồi…”

Nhìn thấy Lạc Nam rốt cuộc chịu xuất hiện, Nhàn Văn Đạo Sĩ nhàn nhạt nói, trong giọng điệu rõ ràng có chút không vui.

“Haha lượng thứ, có chút việc làm trễ nãi thời gian.” Lạc Nam xấu hổ cười cười.

Ngoài việc xem vài trận đấu của mấy nữ nhân, hắn còn bận rộn làm một số chuyện, mặc dù có Gia Tốc Trận nhưng vẫn kéo dài khá lâu.

Đầu tiên là cùng U Cơ song tu, luyện hóa loại Dị Ám do hai tên Sát Long Vệ giao dịch với Vũ Lăng Phi ở Thiên Cơ Lâu không lâu trước đó.

Đây là Dị Ám có tên gọi Hải Vực Hắc Ám, khi sử dụng sẽ tạo thành một vùng biển đen được ngưng tụ từ hắc ám thuộc tính bao phủ phạm vi chiến trường, gia tăng sức chiến đấu cho những nhân vật có Ám Hệ Linh Căn, làm suy yếu những thuộc tính khác trong cùng cấp bậc.

Tuy rằng Dị Ám này có chút tác dụng, nhưng nếu so sánh với Hắc Ám Vĩnh Kiếp hay thậm chí là Tỏa Thiên Hắc Ám thì Hải Vực Hắc Ám còn thua kém quá nhiều.

Hơn nữa với tu vi hiện tại của Lạc Nam, các loại Thiên Địa Dị Vật đối với hắn như muối bỏ biển, hoàn toàn không mang lại quá nhiều tác dụng.

Vậy tại sao Lạc Nam vẫn yêu cầu Thiên Cơ Lâu đòi hỏi các loại Thiên Địa Dị Vật để giao dịch?

Câu trả lời rất đơn giản, bởi vì Lôi Giai Nghi là vị hôn thê của hắn.

Lạc Nam suy tính ở trong tương lai, Vĩnh Hằng Cổ Thể của nàng sẽ giúp hắn đem tất cả thiên địa dị vật lần lượt nâng cấp thành Vĩnh Hằng Thuộc Tính.

Như vậy chẳng phải nên gom góp càng nhiều Thiên Địa Dị Vật càng tốt sao? sau khi tất cả chúng nó trở thành Vĩnh Hằng Thuộc Tính, chiến lực của hắn sẽ kinh khủng đến mức nào?

Ngoài việc luyện hóa Hải Vực Hắc Ám, Lạc Nam cũng chuẩn bị một số thứ để có thể an tâm thám hiểm châu lúc mới,

Đầu tiên là hắn đã tu luyện thành công môn Chí Tôn Phật Kỹ khảm trên cái yếm sau khi đáp ứng đủ điều kiện sở hữu 1000 đường Phật Văn, Thiên Văn Quy Hoa Quyết cũng luyện thành công đến tầng thứ ba.

Mà khi đã lĩnh ngộ Thiên Văn Quy Hoa Quyết tầng thứ ba, hắn liền tiêu thụ hai loại tài nguyên quan trọng là Băng Long Châu và Hỏa Long Châu đạt được từ hai tên Sát Long Vệ.

Lạc Nam đã cùng với Long Khuynh Thành, Tô Nhan, Á Liên Nga và Liễu Mộng Mộng thông qua Long Tiên Thánh Điển song tu luyện hóa chúng nó, gia tăng số lượng Long Văn.

Nhờ lực lượng khổng lồ từ hai viên Long Châu của một vị Yêu Thánh Đế Hậu Kỳ và một vị Yêu Thánh Đế Viên Mãn, số Long Văn của chúng nữ đều được tăng mạnh, mỗi người có thêm đến tận 300 đường Long Văn.

Về phần Lạc Nam chỉ tăng được 100, từ 1000 đường Long Văn lên đến 1100 đường.

Khi số lượng Long Văn mà người sở hữu càng nhiều thì quá trình khai mở sẽ càng tiêu hao nguyên liệu, với tình hình như vậy, Lạc Nam không biết phải bỏ ra cái giá kinh khủng như thế nào để mình có thể sở hữu hàng vạn đường Long Văn nữa.

Bất quá tuy hắn không tiến bộ nhiều, nhưng các thê tử được đề thăng chiến lực cũng cảm thấy vui lòng.

Chưa dừng lại ở đó, Lạc Nam lại tiếp tục chuẩn bị ác chủ bài, sử dụng tấm Thăng Bảo Chí Tôn Phù mà Bồ Ma Thụ giao tặng lên Bá Vũ Điện.

Không sai, chính là dùng lên Bá Vũ Điện mặc dù Bồ Ma Thụ lúc đầu yêu cầu hắn dùng lên Thất Tinh Nhẫn.

Mục đích của Bồ Ma Thụ là để đảm bảo quả trứng kia có nơi trú ngụ an toàn, Lạc Nam liền đem nó đặt song song cùng trứng quỷ tộc trên đỉnh Cung Đình Thụ trong Linh Giới Châu, làm gì còn nơi nào khác an toàn hơn? Xem như đã đáp ứng kỳ vọng của lão.

Bá Vũ Điện vừa công vừa thủ, vừa có thể hành tẩu nghênh ngang, cao quý và khí phách, ngu gì không thăng cấp nó trở thành Chí Bảo?

Chỉ bất quá thời gian nâng cấp này không phải một sớm một chiều là có thể hoàn thành, Bá Vũ Điện vẫn đang được vô số Phù Văn bao trùm, từng bước cải tiến và nâng cấp bên trong Linh Giới Châu.

Việc cuối cùng Lạc Nam chuẩn bị là mở ra Cửa Hàng May Mắn, tìm mua một số vật phẩm thích hợp với Vũ Lăng Phi, Đại Kiều và Tiểu Kiều, để các nàng có thể chuyên tâm tu luyện.

Hắn cũng đã định hướng rõ ràng cho từng người.

Vũ Lăng Phi là một vị Thánh Vương, tuy nhiên nàng lại là tán tu không có bối cảnh, công pháp và các thủ đoạn trước đây mà nàng tu luyện đều là hàng cấp thấp vô giá trị, lại thêm thời gian dài bị Ô Nhiễm Hỏa tàn phá, căn cơ bị ảnh hưởng rất nghiêm trọng, cho dù sở hữu nhiều tài nguyên thì chắc chắn cũng không thể có thành tựu cao.

Vậy nên thay vì tìm cách gia tăng thực lực vào lúc này, Lạc Nam lại mua một số vật phẩm có thể giúp nàng cải thiện căn cơ, ổn định trạng thái, thay da đổi thịt.

Đợi khi nào căn cơ trở nên hoàn mỹ không kém gì các nữ nhân khác rồi chuyển sang tăng cường chiến lực mới phải đạo.

Đại Kiều và Tiểu Kiều càng không cần phải nói, các nàng tính cách ôn nhu lương thiện, dịu dàng như nước, chăm sóc và hầu hạ hắn thì được, kêu các nàng chiến đấu thật sự quá khó cho các nàng.

Bởi vì hai nữ từ nhỏ đã được bồi dưỡng theo hướng trở thành thị thiếp cho các nhân vật quyền quý, sau đó mới được tặng vào Lạc Gia trở thành thị nữ của Lạc Nam.

Vậy nên hắn cũng không hề miễn cưỡng, ép buộc các nàng phải biết chiến đấu như những nữ nhân khác làm gì.

Sau một phen suy nghĩ, hắn liền cân nhắc để Đại Kiều và Tiểu Kiều tu luyện đa dạng các loại thủ đoạn phụ trợ, thuộc dạng hậu cần.

Chiêu Quân sau khi biết được ý đồ của Lạc Nam, liền ngỏ ý thu nhận Đại Kiều và Tiểu Kiều làm trợ thủ, truyền thụ Trù Nghệ để hai nàng trở thành Trù Sư.

Theo lời của Chiêu Quân, lượng ăn của Cự Mỹ Anh ngày càng lớn, các tỷ muội khác cũng có nhu cầu thưởng thức món ăn ngon đẩy mạnh tốc độ tu luyện, một mình Chiêu Quân nấu nướng thật sự có phần quá sức, dù sao thì nàng cũng là một Đao Tu, vẫn muốn giành thời gian tu luyện và chiến đấu ngoài lúc nấu ăn nữa.

Vì vậy mới cần Đại Kiều và Tiểu Kiều giúp đỡ, tương lai đảm nhiệm việc Trù Nghệ của Lạc Gia.

Lạc Nam không nói hai lời liền đáp ứng, hắn vừa lấy thịt của hai con rồng Sát Long Vệ đưa ra làm nguyên liệu nấu ăn, Chiêu Quân chắc chắn sẽ rất vất vả.

Đại Kiều và Tiểu Kiều cũng rất vui sướng sẳn lòng trước vai trò mới.

Chỉ cần có thể trợ giúp cho thiếu chủ và các vị thiếu phu nhân, hai nàng cảm thấy vô cùng vinh hạnh.



Sau một phen sắp xếp đủ thứ chuyện như vậy, Lạc Nam mới chịu ló mặt ra, chẳng trách Nhàn Văn Đạo Sĩ bất mãn trừng mắt nhìn hắn.

“Hiện tại lập tức lên đường.” Lạc Nam thoải mái hăng hái nói:

“Đến Thú Nhân Thành nào!”

“Không tệ, đó là tòa thành lớn đầu tiên chúng ta cần truyền tống đến trên đường đi Kiếm Châu.” Nhàn Văn Đạo Sĩ gật gù:

“Kiếm Châu giáp ở phía bắc của Tây Châu, nếu không dùng Truyền Tống Trận đến các thành trì thì cần phải trải qua hàng nghìn địa vực khác nhau, cực kỳ mất thời gian và nguy hiểm.”

“Bên trong Linh Vũ Thành giáp bờ biển Hằng La cũng có chi nhánh Trân Bảo Lâu, chúng ta sẽ từ nơi đó truyền tống thẳng đến Thú Nhân Thành!” Lạc Nam đề nghị, nở nụ cười lạnh lẽo:

“Nhân tiện ta cũng có việc cần giải quyết ở nơi đó.”

“Không thành vấn đề.” Nhàn Văn Đạo Sĩ hài lòng vuốt cằm.

“Nàng có ý kiến gì không?” Lạc Nam nhìn sang Lạc Hà từ đầu đến cuối vẫn im lặng cười hỏi.

“Không, tất cả đều nghe theo thiếu chủ phân phó.” Lạc Hà nghiêm túc nói.

Nàng lúc này có đội một cái mũ rộng vành che phủ tuyệt mỹ dung nhan, người khoác đấu bồng rộng thùng thình, tay cầm Bạch Kiếm trắng nõn trong như một vị kiếm khách bí ẩn, đảm nhiệm vai trò hộ vệ của Lạc Nam vậy.

Đạt thành ăn ý, ba người lập tức hướng Linh Vũ Thành xuất phát.



“Tạm biệt quý khách…”

Theo thanh âm cung kính đưa tiễn của tổng quản Hùm Xám tại chi nhánh Trân Bảo Lâu thuộc Thú Nhân Thành, ba thân ảnh phân biệt đi ra.

Trong đó có một lão đạo sĩ vừa mới xuất hiện liền tan biến mất dạng, dường như cùng hai người kia không có quen biết chút nào cả.

Mà hai người kia lại có lối ăn mặc cực kỳ quái dị, trực tiếp trở thành tiêu điểm của rất nhiều nhân vật trong thành.

Chỉ thấy bọn hắn thân khoác áo choàng màu trắng, bên trên áo có thêu lấy từng cái đầu rồng bị chém thấm đẫm máu me, vô cùng dữ tợn.

Chính là Sát Long Vệ.

Trong ánh mắt kiêng kỵ của đám đông, hai kẻ này nhắm thẳng đến phủ thành chủ, thản nhiên cất bước.

Vừa mới bước đến đại môn, Thú Nhân Thành Chủ - Lân Mạnh đã sớm được tai mắt báo tin chờ sẳn, hoan hỉ đến cực điểm chắp tay nói:

“Rồng đến nhà tôm, hai vị Sát Long đại nhân có gì chỉ bảo?”

“Cũng không có gì.” Một người giọng điệu âm trầm cất lên:

“Nhờ có nhi tử của ngươi chỉ điểm, hai người chúng ta mới săn được một con mồi béo bở, hiện tại tiện đường quay trở về, liền quyết định ghé ngang một chuyến.”

“Thì ra là có chuyện như vậy?” Lân Mạnh giật mình, trong đầu nhớ lại lần trước nhi tử Lân Chấn quả thật từng về phủ khi có hai vị Sát Long Vệ đang làm khách.

Không ngờ tên nhóc này lại lập công trước mặt Sát Long Vệ, nghĩ đến đây liền âm thầm tán thưởng, cung kính chắp tay:

“Mời các vị vào phủ!”

Hai vị Sát Long Vệ nhàn nhạt gật đầu, cất bước đi vào trong phủ.

“Người đâu, mau dâng lên hảo tửu và thánh quả mời hai vị đại nhân thưởng thức.” Lân Mạnh cao hứng lớn tiếng nói.

“Cũng không cần, chúng ta đang rất bận rộn.” Một vị Sát Long Vệ cắt ngang:

“Lân Chấn có ở đây không? chúng ta muốn ban thưởng cho hắn!”

Lân Mạnh nghe vậy âm thầm vui mừng, bất quá lại ra vẻ tiếc nuối thở dài:

“Thật đáng tiếc, tiểu tử đó lại vừa được sư phụ của hắn gọi trở về rồi.”

“Vậy sao…” Sát Long Vệ chẳng nói thêm lời nào, liền đứng dậy muốn rời đi.

Lân Mạnh hoảng hốt, lo lắng sẽ bị mất phần thưởng, nhanh chân đứng lên nói:

“Nhi tử ta là đồ đệ của Ngục Phật Thánh Đế, đó là nhân vật sắp đột phá Chí Tôn, hiện đang bế quan tu luyện tại Tứ Luyện Sơn, chỉ cần băng qua Thiên Yết Sa Mạc là đến.”

Một vị Sát Long Vệ ánh mắt sau lớp áo choàng lấp lóe, trong đầu nhớ lại cảnh tượng ngày đó bị một đội quân Hắc Thiên Yết tấn công.

“Tứ Luyện Sơn không phải nơi chúng ta muốn đến!” Hai vị Sát Long Vệ mất kiên nhẫn nói:

“Như vậy đi, chúng ta đem phần thưởng giao cho ngươi, khi nào có cơ hội ngươi liền đưa cho tiểu tử kia.”

“Nếu vậy thì quá tốt!” Lân Mạnh nghe vậy liền mừng rỡ, chắp tay nói lời cảm tạ:

“Vậy tại hạ cung kính không bằng tuân mệnh, tiếp nhận khen thưởng của hai vị Sát Long đại nhân.”

“Ừm.” Sát Long Vệ hài lòng, lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật bình thường đưa đến.

Lân Mạnh quan sát không cảm giác có gì bất thường, chỉ là một chiếc Nhẫn Trữ Vật mà thôi, liền đưa tay tiếp nhận.

OÀNH!

Vô cùng đột ngột, Nhẫn Trữ Vật như bom nguyên tử bạo nổ, một cổ lực lượng khủng bố tàn phá mà ra.

Mười đóa Bỉ Ngạn Hoa diễm lệ nở rộ phô thiên cái địa, vụ nổ bao trùm toàn thân Lân Mạnh.

NGAO!

Theo một tiếng thú rống đầy phẫn nộ, toàn thân Lân Mạnh đã được trang bị lớp Kim Lân Giáp kiên cố bất phàm, sắc mặt bất thiện nhìn chằm chằm hai kẻ Sát Long Vệ:

“Các vị có ý gì?”

Vụ nổ vừa rồi quá mức bất ngờ, tuy rằng không tạo nên nhiều tổn thương cho hắn nhưng cũng làm khí huyết toàn thân sôi sục.

“Không có ý gì cả, chỉ muốn mượn linh hồn ngươi dùng một chút!” Hai người nở nụ cười lạnh.

NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…

Oán Long Áo Choàng kích hoạt, vô số linh hồn căm phẫn của bầy rồng gào thét mà ra, phô thiên cái địa lao đến Lân Mạnh như muốn ăn tươi nuốt sống.

Sắc mặt Lân Mạnh đại biến, đối mặt với hai kiện Pháp Bảo khủng khiếp như vậy hắn không dám xem thường, liền cất tiếng gầm thét:

“Các vị trưởng lão giúp ta!”

Đáng tiếc mặc kệ Lân Mạnh kêu cứu cỡ nào, không ai lên tiếng hồi đáp lại hắn.

“Chuyện gì xảy ra? người đâu cả rồi?” Đáy lòng Lân Mạnh lạnh lẽo, chẳng biết vì sao động tĩnh nơi này lớn như vậy mà thuộc hạ còn chưa có mặt.

Nhưng rất nhanh hắn đã hiểu được nguyên nhân.

Chỉ thấy từ phía ngoài, một vị Mỹ Nhân Ngư ung dung ngự không bay vào, trong tay nàng là Linh Hồn của đám trưởng lão của Thú Nhân Thành đang giãy giụa.

Thú Nhân Thành chỉ có Lân Mạnh là Thánh Đế Hậu Kỳ, những trưởng lão đều có tu vi kém hơn trở xuống, làm sao có thể là đối thủ của Hồn Thánh Hậu Kỳ như Thủy Triều Tịch khi nàng bất ngờ đột kích?

KENG!

Kiếm ngân vang vọng, Quang Minh chiếu rọi, Bạch Kiếm trong tay một vị Sát Long Vệ sáng lên, Kiếm Thế cuồn cuộn như hồng chém ra với tốc độ của ánh sáng.

Nếu là thời điểm bình thường, đối mặt với công kích của một Kiếm Tu vừa đột phá Kiếm Đế, Lân Mạnh sẽ rất là xem thường.

Nhưng hiện tại hắn đang bị vô số Oán Long Hồn trong Oán Long Áo Choàng quấy phá, một vị Thánh Đế đứng bên ngoài công kích liền trở thành đại phiền toái.

Người có huyết mạch Kim Lân như hắn chỉ nổi danh về khả năng phòng ngự của nhục thân, Linh Hồn là yếu điểm.

Vậy nên sau khi quyết định, Lân Mạnh cắn răng mặc cho nhát kiếm kia trảm thẳng lên cơ thể mình, chỉ tập trung đối kháng với đám Oán Long Hồn.

Toàn thân hắn ngưng tụ ra một tầng Sát Thế, cố gắng ngăn cản Oán Long Hồn xâm nhập.

KENG!

Kiếm Đế chém xuống, thành công xé rách lớp vảy Kim Lân, tạo ra vết cắt sắt lẹm rướm máu trên cơ thể Lân Mạnh khiến sắc mặt hắn vặn vẹo vì đau đớn.

“Chúng ta không thù không oán, cớ sao các vị làm như vậy?” Lân Mạnh vẫn cho rằng Lạc Nam và Lạc Hà là Sát Long Vệ.

“Con không dạy là lỗi của cha, nhi tử ngươi muốn dồn ta vào chỗ chết, hôm nay ta tìm ngươi tính sổ.” Lạc Nam một mặt lãnh khốc.

Thủy Triều Tịch cũng rất tức giận hành vi của Lân Chấn, vì vậy ra tay không hề hạ thủ lưu tình.

Nàng lấy ra đàn tỳ bà, vận chuyển Hồn Thánh Đế Lực đánh ra Hồn Kỹ, tiếng đàn hóa thành tầng tầng lớp lớp làn sóng hủy diệt oanh tạc trực diện tinh thần của Lân Mạnh.

Chưa dừng lại ở đó, nàng còn điều động đám Linh Hồn vừa cướp được của các Trưởng Lão trong Thú Nhân Thành ném về hướng Lân Mạnh bạo nổ.

Vừa bị vô số Oán Long Hồn công kích, vừa gặp phải Lạc Hà và Thủy Triều Tịch bên ngoài tấn công, Lân Mạnh linh hồn như bị nghiền nát.

Hồn Tu lợi hại chính là khắc tinh của hắn.

Đám Oán Long Hồn quấy nhiễu tinh thần quá mức dữ dội, chúng nó khiến Lân Mạnh không thể tập trung để thi triển các loại thủ đoạn trong lúc chiến đấu, bất lực vô cùng.

Nhưng bằng vào chiến lực của một vị Thánh Đế Hậu Kỳ, hắn vẫn cố gắng chèo chống, nhiều lần thành công ngăn cản Oán Long Hồn và hai nữ nhân tấn công.

Lạc Nam mở ra Yêu Đạo, khí thế uy nghiêm trấn áp lên cơ thể hắn.

PHỐC!

Huyết mạch Kim Lân rú lên kinh sợ, lần này chiến lực bị suy giảm trực tiếp, Lân Mạnh rốt cuộc không chèo chống nổi nữa, ngã nhào xuống đất, thất khiếu chảy máu, sinh cơ điêu tàn.

Lạc Nam mặt không biểu tình, Thú Nhân Thành chỉ là một Đế Cấp Thế Lực tầm thường, nội tình còn thua cả Lạc Gia, vậy mà Thiếu Thành Chủ Lân Chấn liền ngoan độc muốn mượn đao giết người, tính kế hãm hại hắn.

Nếu vậy Lạc Nam quyết định trước tiên giải tán tòa thành này, hắn vẫn luôn là kẻ thù dai, có thù tất báo.

Lân Mạnh sợ hai tên Sát Long Vệ đến cực điểm, mà Lạc Nam ngay cả hai tên Sát Long Vệ cũng dám liên thủ làm thịt, hắn ngại gì mà không xử Lân Mạnh?

Đặt tay lên đỉnh đầu Lân Mạnh, trước khi Linh Hồn đối phương tiêu tan, Lạc Nam thản nhiên nói:

“Nô Hồn Thuật!”



Chúc cả nhà chiều vui vẻ &LT3

///

Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ:

- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU

- Momo và viettelpay: 0942973261

- Paypal: [email protected]

E chân thành cảm ơn &LT3