Đối mặt với sự khiêu khích của Lạc Nam, Quỷ Đỏ sắc mặt lạnh lùng hỏi ngược lại, không có ý định chấp nhận thử thách vô nghĩa với một kẻ mình chẳng quen biết.
Trước thái độ xa lạ của Quỷ Đỏ, trong lòng Lạc Nam cũng có chút cảm giác đắng chát, bất quá rất nhanh liền khôi phục bình thường, cất tiếng cười haha:
“Chỉ muốn xem thử chiến lực của Long Chí Tôn chi đồ đạt đến mức nào mà thôi, nếu Quỷ Đỏ ngươi không dám thì cứ việc rời khỏi, đám Tội Nguyền Sinh Vật này ta vẫn có thể một mình giải quyết được.”
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Ánh mắt Quỷ Đỏ trở nên nghiêm nghị, hiển nhiên đã bắt đầu xem trọng lời nói của đối phương.
Phải biết rằng việc y là đồ đệ của Long Chí Tôn thuộc thông tin bí mật nội bộ của Trụ Việt Tông, không hề lưu truyền rộng rãi, ngay cả những đại thế lực lân cận Thái Sơ Chi Địa và thuộc Bắc Châu cũng không biết.
Danh xưng Quỷ Đỏ cũng chẳng có tiếng tăm gì ở Nguyên Giới cả, bởi vì trước đây phần lớn thời gian y đều ở tại Tiểu Vũ Trụ, mới đặt chân lên Nguyên Giới vài chục năm ngắn ngũi, số người từng tiếp xúc càng là đếm trên đầu ngón tay.
Cũng không phải vì Trụ Việt Tông không muốn công khai thân phận Thiếu Chí Tôn của Lâm Tích và Quỷ Đỏ, chẳng qua một khi công khai thì sẽ khiến vô số ánh mắt đến từ khắp nơi chú ý đến, mà hai người này đều là nhân vật sở hữu Cấm Kỵ, chẳng may sự chú ý đó khiến việc mang Cấm Kỵ bại lộ thì sao đây?
Thế cho nên khi nghe một tên thanh niên trẻ tuổi có thể gọi thẳng danh xưng của mình, nhận thức được mình là đồ đệ của Long Chí Tôn, Quỷ Đỏ liền bắt đầu cảm thấy kẻ này không đơn giản.
RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
Trong lúc Quỷ Đỏ suy nghĩ, đám Tội Nguyền Sinh Vật ghê rợn đến cực điểm đã điên cuồng lao tới.
VÈO VÈO VÈO VÈO…
Vô số con giòi như đại xà hung ác bắn ra, mang theo chướng khí mù mịt và độc tố nguy hiểm hướng hai người oanh tạc.
Một số khác thì ngưng tụ thật nhiều con giòi trở thành đôi tay lớn có nắm đấm nhọn lúc nha lúc nhúc, như những mũi khoan điên cuồng công phá.
Lạc Nam nhếch mép cười gằn, Thiên Thủ Quan Âm được Bá Lực ngưng tụ hiện ra như một pho tượng sừng sững đội thiên đạp địa, Oanh Thiên Tổ Phù bạo phát sóng xung kích, Quyền Thế, Chiến Thế và Sát Thế gia trì vào vô vàn nắm đấm, phô thiên cái địa đấm ra như hàng vạn trụ cột chống trời hàng lâm.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Như một cái máy ép thịt, mười tôn Tội Nguyền Sinh Vật hung hăng lao đến trước tiên biến thành những miếng thịt vụn bị Thiên Thủ Quan Âm tàn phá bừa bãi, máu đen và thịt vụn văng tung tóe, giòi lớn liên tục nổ tung, cảnh tượng gay mắt cực kỳ.
“Hừ, trò mèo!”
Quỷ Đỏ nhìn cảnh này rốt cuộc bị kích phát chiến ý, 300 cái đan điền ầm ầm rung động, sức mạnh sáng ngang 300 vị cường giả có khả năng vượt cấp phát động thế công.
Cướp đoạt Nguyên Khí trong thiên địa, Quỷ Đỏ uy nghiêm mở miệng:
“Hư Ảnh Cổ Đế!”
Chỉ thoáng chốc, 300 tôn Hư Ảnh Cổ Để mang theo đế uy có thể trấn áp thương khung, bình định vạn cổ hiên ngang xuất hiện.
Mỗi một tôn Hư Ảnh Cổ Đế đều có một tia chiến lực của Thánh Đế, kinh khủng đến tột cùng.
“Nguyên Lực của kẻ này vô tận sao?”
Chứng kiến thủ đoạn như vậy, Lạc Hà không dám tin bật thốt lên.
Thông thường Nguyên Lực của một vị Đại Thánh chỉ đủ triệu hoán một tôn Hư Ảnh Cổ Đế mà thôi, trong khi đó Quỷ Đỏ lại có thể triệu hoán cùng lúc 300 người, thật sự cực kỳ khó tin.
“Nát hết cho ta!”
Quỷ Đỏ cất tiếng thét dài, 300 vị Hư Ảnh Cổ Đế như có được linh tính nở nụ cười khát máu, điên cuồng thi triển thế công, muốn chưởng chết toàn bộ Tội Nguyền Sinh Vật còn sót lại.
Lạc Nam thấy cảnh này ánh mắt lấp lóe, chiến lực của Quỷ Đỏ thật sự tăng tiến vượt trội, ngay cả những thủ đoạn chiến đấu mà hắn từng quen thuộc như Hư Ảnh Cổ Đế cũng đã được cải thiện nâng cấp để theo kịp tu vi và tốc độ trưởng thành của Quỷ Đỏ.
Hư Ảnh Cổ Đế mà lần này Quỷ Đỏ triệu hoán không còn là một vị Cổ Đế của Chiến Mệnh Cung ở Tiểu Vũ Trụ nữa, mà đó là hư ảnh của một vị Cổ Đế thuộc Trụ Việt Tông, cường giả Thánh Đế hàng thật giá thật.
Bất quá muốn giành hết con mồi của hắn? thật là nằm mơ.
“Thiên Văn Quy Hoa Quyết!”
“Hoa Tàn Thế Vẫn!”
Lạc Nam hai tay kết ấn.
Trong khoảnh khắc, ấn ký một đóa Bỉ Ngạn Hoa yêu dị nở rộ giữa vầng trán.
Vô cùng vô tận Bá Lực điều động, ngưng kết thành Bỉ Ngạn Hoa khổng lồ mỹ lệ nở rộ giữa thiên địa trước mặt Lạc Nam.
Đóa Bỉ Ngạn Hoa này sở hữu vẻ đẹp tuyệt diễm mê hoặc lòng người, kích thước của nó càng là lớn hơn cả Thiên Thủ Quan Âm hay Hư Ảnh Cổ Đế.
Đối mặt với vô số tôn Tội Nguyền Sinh Vật, Lạc Nam cười dài chưởng ra:
“Đi!”
Bỉ Ngạn Hoa xoay tròn dữ dội, nhẹ như lông hồng trôi nổi, mang theo sức tàn phá kinh hồn bay về đám Tội Nguyền Sinh Vật.
Tưởng như đây sẽ là một cuộc tỷ thí để xem giữa Hư Ảnh Cổ Đế và Bỉ Ngạn Hoa, loại thủ đoạn nào sẽ hạ sát được nhiều Tội Nguyền Sinh Vật hơn nhưng mà không…
“Thần Thông - Vạn Long Triều Bái!”
Huyết mạch Nghịch Long đã được kích hoạt, từ thể nội Lạc Nam như có tiếng gầm thét đến từ thời đại hồng hoang vang vọng mà lên.
NGAO! NGAO! NGAO! NGAO! NGAO!
Hư ảnh hàng vạn tôn Long Tộc cường giả được hiệu triệu tái hiện thế gian, Long Uy kinh thiên xé toạc thương khung, hàng vạn cái đầu rồng cùng nhau hướng về Lạc Nam ở vị trí trung tâm cúi thấp đầu quỳ bái như nhìn thấy bậc đế vương của chúng.
“Nghịch Long? Làm áo có thể?” Đồng tử trong mắt Quỷ Đỏ co rút lại.
“Vạn Long Pháo!” Lạc Nam nhếch mép trầm thấp nói.
RỐNG!
Hư ảnh vạn long ngưng tụ Long Lực vào trong miệng, hung hăng bắn thẳng về phía 300 tôn Hư Ảnh Cổ Đế.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Vạn Long Triều Bái ngạnh kháng trực diện 300 Hư Ảnh Cổ Đế, ngăn cản bọn chúng công kích Tội Nguyền Sinh Vật, còn Hoa Tàn Thế Vẫn thì đã sắp kích nổ nghiền nát tất cả.
“Ngươi gian lận!” Quỷ Đỏ không phục gầm lên một tiếng.
“Hahaha, luật chơi không cấm ta ngăn cản đối thủ tiêu diệt mục tiêu.” Lạc Nam khoái trá cười rộ lên.
“Đừng vội đắc ý.” Quỷ Đỏ nở nụ cười gằn:
“Tuyệt Thế Thần Thông – Phân Thân Mô Phỏng!”
Khi thanh âm vừa dứt, hàng vạn tấm gương khổng lồ được dựng lên giữa chiến trường, chiếu rọi thẳng vào hư ảnh hàng vạn Long Tộc cường giả.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Theo sau đó, từ bên trong những tấm gương, một bầy Long Tộc đã được mô phỏng mà ra, hung tợn uy nghiêm không thua gì Vạn Long Triều Bái của Lạc Nam.
RỐNG RỐNG RỐNG…
Để cho Hư Ảnh Cổ Đế ngăn cản Vạn Long Triều Bái, còn bầy rồng đến từ Phân Thân Mô Phỏng thì lao thẳng về hướng Hoa Tàn Thế Vẫn, tranh đoạt con mồi.
Nào ngờ Lạc Nam đã sớm thông qua Dò Thám Tương Lai thấy trước tất cả.
Không Gian Đỉnh xuất hiện, Không Gian Chi Lực toàn diện phủ xuống, đem bầy rồng của Quỷ Đỏ dịch chuyển, thoáng chốc đã biến mất khỏi hiện trường.
Chưa dừng lại ở đó, Thời Gian Đỉnh cũng theo đó hàng lâm, Thời Gian Chi Lực tác động trực tiếp lên Quỷ Đỏ, khiến tốc độ của y chậm chạp như rùa bò.
BÙM!
Hoa Tàn Thế Vẫn triệt để nổ tung như một quả bom nguyên tử bạo tạc giữa chiến trường.
PHỐC…PHỐC…RỐNG…PHỐC…
Tiếng máu thịt nổ tung, thanh âm gầm rống phẫn nộ liên miên bất tuyệt.
Tất cả Tội Nguyền Sinh Vật đều đã tan thành tro bụi.
Trận đấu này phần thắng đã thuộc về hắn, giết 99 so với giết 0, áp đảo triệt để, Quỷ Đỏ ngay cả một tôn Tội Nguyền Sinh Vật cũng không thu được.
“Ngươi rốt cuộc là ai?” Quỷ Đỏ nghiến răng nghiến lợi nhìn lấy Lạc Nam.
“Không nói cho ngươi!” Lạc Nam nhún nhún vai.
“Không nói ta đánh cho ngươi nói!” Quỷ Đỏ nổi nóng, đột ngột tung ra một quyền.
Một quyền này nhìn thì cực kỳ đơn giản, không chứa đựng bất kỳ vũ kỹ nào nhưng lại khiến tròng mắt Lạc Nam híp lại.
Bởi vì bên trong đó ẩn chứa các loại Thế, sức mạnh Thể Tu và 300 cái đan điền đang hoạt động.
Không dám xem thường, Hóa Vũ Bá Thần Thể kích hoạt, 70 cái hành tinh điên cuồng xoay tròn, Oanh Thiên Tổ Phù và Bỉ Ngạn Hoa bạo phát lực lượng, Lạc Nam cũng tung ra một quyền đón đỡ.
Trong khoảnh khắc, 300 cái đan điền của y bỗng nhiên sức mạnh đại tăng, uy lực đạt đến gấp đôi so với trạng thái bình thường.
RĂNG RẮC…
Song quyền va chạm, Lạc Nam chỉ cảm thấy xương cánh tay như muốn vụn vỡ, toàn thân như một viên đạn pháo bay ngược ra ngoài, trong khi đó Quỷ Đỏ chỉ lùi lại vài bước chân.
“Thật mạnh!” Lạc Nam kinh ngạc đứng bật người lên, các loại Dị Thuộc Tính nhanh chóng làm lành cánh tay nát bấy.
“Hừ!” Quỷ Đỏ trong lòng cũng là dâng lên sóng to gió lớn, vừa rồi là loại tầng thứ cao nhất mà y mới lĩnh ngộ từ Cấm Kỵ, trong khoảnh khắc nhân đôi sức mạnh của tất cả đan điền, có thể xem như một trong các thủ đoạn mạnh nhất rồi.
Ấy thế mà công kích kiểu đó chỉ khiến Lạc Nam nát một cánh tay, Quỷ Đỏ liền biết tiếp tục đánh xuống cũng là vô nghĩa, trừ khi vận dụng đến một số ác chủ bài khi nguy cơ đến tính mạng.
Nhưng Lạc Nam lại không có địch ý, cũng không phải kẻ thù nên Quỷ Đỏ đương nhiên sẽ không chơi đến mức sống chết.
Nghĩ đến đây, Quỷ Đỏ không nói thêm lời nào, phất óng tay áo rời đi.
Lạc Nam nhìn theo tà áo choàng đỏ, bờ môi mấp máy như muốn nói điều gì, cuối cùng lại thở dài một hơi từ bỏ.
Ngàn vạn lời muốn thăm hỏi, đành phải nuốt vào trong bụng.
“Đó là bằng hữu cũ của thiếu chủ sao?” Lạc Hà tâm lý hỏi.
“Xem là thế đi, chỉ vì một số nguyên nhân mà tạm thời quên mất…” Lạc Nam khôi phục vẻ thản nhiên mỉm cười.
Tốc độ tăng trưởng tu vi và chiến lực của Quỷ Đỏ thật sự bất phàm, đúng là nhân vật sở hữu Cấm Kỵ, dù ở trong hoàn cảnh nào cũng có thể hỗn như cá gặp nước.
Quỷ Đỏ đã tiến bộ kinh người như vậy, cũng không biết đám người Hắc Trư, Hỗn Thế Tứ Hầu, Lâm Tích tiến bộ đến mức nào.
Long Liên, Long Lệ, Long Khinh, Thiên Hồ Nữ Đế…các nàng ra sao rồi.
Việt Long Đế Quốc, Làng Nhất Thế, Côn Lôn Đế Thiên, Phượng Hoàng Tộc phát triển thế nào?
“Rời đi thôi trước khi đám Tội Nguyền Sinh Vật lại kéo đến đông đảo.” Nhàn Văn Đạo Sĩ lên tiếng nhắc nhở cắt đứt mạch suy nghĩ của Lạc Nam.
Lạc Nam gật đầu nhảy lên Thủy Kiếm, quả nhiên đã chứng kiến mặt đất bên dưới ầm ầm chấn động, quy mô và thanh thế cực kỳ to lớn.
Hiển nhiên đám Tội Nguyền Sinh Vật bị tình hình chiến đấu vừa rồi kinh động, đang điên cuồng lao đến với số lượng khổng lồ.
Chỉ bất quá tốc độ của Nhàn Văn Đạo Sĩ càng nhanh hơn, như một tia lưu tinh biến mất tại chân trời.
…
Đúng như lời trưởng thôn trấn từng nói, khi băng qua Cao Xương Bình Nguyên, một tòa thành cổ kính đã dần hiện ra trong mắt mấy người.
Bên trên tường thành, ba chữ lớn được điêu khắc: “Nhạn Tây Thành”
Đây là một thành trì lớn nằm bên bờ đại hải, vùng biển này khác với Hằng La Đại Hải, hải vực bé hơn, bên trong cũng không có Chí Tôn Thế Lực tồn tại.
Nhìn từ xa xa, từng bầy chim nhạn tung cánh đua nhau bay lượn, đậu ở ven bờ biển, đậu trên tường thành kiên cố.
“Chim nhạn, xem ra đây cũng là nguồn gốc của cái tên Nhạn Tây…” Lạc Nam nhẹ giọng cười nói.
“Haha, không sai…Thành Chủ của Nhạn Tây Thành là một Yêu Tu, bản thể chỉ là chim nhạn biển!” Nhàn Văn Đạo Sĩ mỉm cười đáp.
“Chim nhạn cũng có thể trở thành cường giả?” Lạc Hà kinh ngạc.
“Vạn vật đều có linh tính, vạn vật đều có cơ duyên mà…” Nhàn Văn Đạo Sĩ gật gù đáp:
“Mặc dù bản thể chỉ là loài chim nhạn biển tầm thường, nhưng chiến lực của vị Nhàn Tây Thành Chủ này không hề đơn giản.”
“Có thể thành lập nên một trong 12 tòa thành lớn nhất Tây Châu, chiến lực chắc chắn rất mạnh.” Lạc Nam chép miệng.
Thủ tục vào Nhạn Tây Thành cũng khá đơn giản, chỉ cần giao nộp một số Nguyên Thạch xem như lộ phí là xong, cũng chẳng phân biệt người, yêu hay bán yêu như Thú Nhân Thành.
Lần này một đường tiến triển thuận lợi, cũng không xảy ra thêm bất cứ biến số nào.
Lạc Nam ba người dễ dàng tiến vào chi nhánh Trân Bảo Lâu, đề nghị sử dụng Truyền Tống Trận đến thành trì thứ tám.
Một đường thong dong và thuận lợi, không đến nửa năm thời gian, ba người đã từ thành trì thứ tám xuất hiện.
Lại tiếp tục từ tòa thành thứ tám truyền tống đến tòa thành thứ chín.
Khoảng cách giữa các tòa thành có xa có gần khác nhau, vì vậy thời gian Truyền Tống cũng khác nhau.
Liên tục truyền tống không ngừng…
Ba năm sau, thân ảnh ba người Lạc Nam đã xuất hiện ở chi nhánh Trân Bảo Lâu nằm tòa thành cuối cùng.
Kiếm Tây Thành.
Tên như ý nghĩa, Kiếm Tây Thành là tòa thành trì tiếp giáp giữa biên giới của Kiếm Châu và Tây Châu, chỉ cần đi xuyên tòa thành, vào từ cổng thành phía bắc và ra ở cổng thành phía nam liền thành công đặt chân sang châu lục mới.
Cổng thành phía bắc được xưng là Tây Môn, còn cổng thành phía nam được gọi là Kiếm Môn.
Bởi vì đã ở trong thành, nên chỉ cần Lạc Nam từ trong thành đi ra khỏi Kiếm Môn liền chính thức tiến vào châu thổ của Kiếm Châu rồi.
“Ở Kiếm Tây Thành này tuyệt đối đừng gây chuyện thị phi, bởi vì đây là một tòa thành có Chí Tôn tọa trấn.” Nhàn Văn Đạo Sĩ trịnh trọng nhắc nhở:
“Nên biết rằng ranh giới giữa Kiếm Châu và Tây Châu đa phần đều là hiểm địa vây quanh, Kiếm Tây Thành là một trong số những địa phương ít ỏi có thể an toàn để di chuyển qua lại giữa hai châu lục.”
“Một nơi có vị trí địa lý đắc địa như vậy chắc chắn là miếng mồi ngon của vô số người, nhưng Kiếm Tây Thành vẫn có thể sừng sững tồn tại qua nhiều thời đại, liền chứng minh sự bất phàm của nó.”
Lạc Nam cùng Lạc Hà nghe vậy cũng là trịnh trọng gật đầu, hai người đương nhiên không ngu xuẩn mà đi gây sự với Chí Tôn Thế Lực, nhất là khi còn đang ở địa bàn của người ta.
“KENG, Rương Đặc Biệt lại xuất hiện, vị trí tại phòng của Thành Chủ Kiếm Tây Thành!”
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU