Cũng đã lâu Lạc Nam chưa sử dụng Vòng Quay Danh Vọng, bởi lẽ hắn và chúng nữ tạm thời đang không thiếu thủ đoạn chiến đấu, các nàng cũng chỉ cần tập trung tăng tiến tu vi nhanh chóng mà không để ảnh hưởng đến căn cơ mà thôi.
Đối với chúng nữ, vấn đề của các nàng hiện tại là tu vi quá thấp nên khó thể tham gia vào các trận chiến lớn, nhưng nếu chỉ xét về mặt thiên phú, bất kỳ người nào cũng chẳng thua kém những thiên tài hàng đầu đến từ các Thánh Đế Thế Lực, thậm chí là Chí Tôn Thế Lực.
Hy vọng sau thời gian dài không dùng đến, vận khí lần này sẽ tốt một chút, Vòng Quay Danh Vọng xuất hiện những thứ giá trị.
“KENG, Vòng Quay Danh Vọng mở ra, Điểm Danh Vọng còn lại gần 80 vạn.”
Rất nhanh, bảy cái ô quen thuộc đã hiện lên trước mặt Lạc Nam.
Ô thứ nhất: Điểm Danh Vọng trừ hoặc cộng.
Ô thứ hai: Mất lượt hoặc thêm lượt quay.
Ô thứ ba: Một lần triệu hoán ngẫu nhiên bất kỳ loại vật phẩm nào, đẳng cấp nào.
Ô thứ tư: Một lần Thánh Tôn Quán Đỉnh, giúp Thánh Vương trực tiếp đột phá Thánh Tôn mà không có bất kỳ di chứng nào.
Ô thứ năm: Một tấm Chí Tôn Phá Trận Phù, có thể phá vỡ Trận Pháp cấp độ Chí Tôn.
Ô thứ sáu: Một lần chỉ định mở ra Vạn Vũ Môn, có thể mở ra Vạn Vũ Môn ở bất kỳ cấp độ nào, hoàn cảnh ra sao dựa theo ý muốn.
Ô thứ bảy: Chí Bảo – Thăng Lực Tháp, là tòa tháp gồm bảy tầng, mỗi một tầng sẽ hỗ trợ đẩy nhanh việc chuyển hóa từng cấp độ lực lượng khác nhau, ứng với từ Tiểu Thánh đến Chí Tôn.
Lạc Nam liền có hứng thú ngồi thẳng lưng.
Lần trước từ Vòng Quay Danh Vọng đạt được Hư Tử Chiến Trường, đây có thể xem là kiện Chí Bảo được chúng nữ tận dụng nhiều nhất suốt thời gian qua.
Hiện tại cũng từ Vòng Quay Danh Vọng xuất hiện Thăng Lực Tháp, vừa xem công dụng liền biết đây cũng là một kiện Chí Bảo dạng kiến trúc, phụ trợ tu luyện vô cùng bất phàm.
Mà những vật phẩm khác trong Vòng Quay Danh Vọng cũng là rất có giá trị.
“Quay!” Lạc Nam hào phóng phất tay.
Hiện tại ta chính là phú ông, quay tất cả bảy vòng cũng chẳng tiêu tốn bao nhiêu Điểm Danh Vọng.
Lần quay thứ nhất mất lượt, lần quay thứ hai bị trừ ba vạn Điểm Danh Vọng…
Lạc Nam khóe miệng hơi giật, tuy rằng đang giàu nhưng cũng có cảm thấy hơi nhói lòng nha.
Những lần quay sau không còn gì để mất nữa, toàn bộ vật phẩm rốt cuộc đã xuất hiện bên trong Không Gian Hệ Thống.
Ánh mắt Lạc Nam liền chú ý đến một kiến trúc hình dạng tòa tháp cao đến bảy tầng, xung quanh có mây mù che phủ, Thánh Khí lượn lờ ở mỗi tầng khác nhau, mang đến cảm giác cổ xưa và huyền ảo, công dụng của nó cũng truyền vào đầu hắn một cách rõ ràng và cụ thể hơn.
Tầng đầu tiên trợ giúp Tiểu Thánh tối đỉnh chuyển hóa Tiểu Thánh Lực đến Đại Thánh Lực, đẩy nhanh tốc độ đột phá Đại Thánh.
Tầng thứ hai trợ giúp Đại Thánh tối đỉnh chuyển hóa Đại Thánh Lực lên đến Thánh Tướng Lực, đẩy nhanh tốc độ đột phá Thánh Tướng.
Tầng thứ ba tương tự, giúp Thánh Tướng Lực chuyển hóa Thánh Vương Lực.
Tầng thứ tư giúp Thánh Vương Lực chuyển hóa Thánh Tôn Lực.
Tầng thứ năm giúp Thánh Tôn Lực chuyển hóa Thánh Hoàng Lực.
Tầng thứ sáu giúp Thánh Hoàng Lực chuyển hóa Thánh Đế Lực.
Tầng thứ bảy giúp Thánh Đế tối đỉnh chuyển hóa toàn bộ Thánh Đế Lực thành Chí Tôn Lực, về phần có thể đột phá Chí Tôn hay không còn phải dựa vào việc rèn đúc Chí Tôn Pháp Tướng.
Tất cả tu sĩ đều biết, công đoạn quan trọng khi tu sĩ đột phá một đại cảnh giới chính là việc chuyển hóa và nâng cấp lực lượng.
Quá trình này sẽ tiêu tốn tài nguyên, cụ thể là Nguyên Thạch, nhưng thời gian cũng thường diễn ra khá dài tùy vào thiên phú cũng như tài nguyên mà từng người sử dụng, nhanh thì vài năm, chậm có thể lên đến hàng vạn năm.
Giống như Lạc Hà, trước đây khi còn làm đại trưởng lão Lạc Gia, nàng cũng mất đến vài chục năm để đem toàn bộ Thánh Hoàng Lực chuyển hóa lên Thánh Đế Lực, khi Lạc Nam mất tích cho đến lúc trở về, nàng mới đủ điều kiện từ Thánh Hoàng Viên Mãn độ kiếp đột phá Thánh Đế, đó là tính luôn có Gia Tốc Trận hỗ trợ.
Nhưng Thăng Lực Tháp sẽ giải quyết toàn bộ vấn đề về thời gian, chỉ cần cung cấp đầy đủ Nguyên Thạch cho nó hoạt động, nó sẽ giúp tu sĩ chuyển hóa nâng cấp lực lượng chỉ trong vài tháng ngắn ngũi mà thôi.
Đối với các cảnh giới thấp như Tiểu Thánh lên Đại Thánh, e rằng chỉ mất vài ngày.
“Không tệ chút nào.”
Hài lòng gật đầu, Lạc Nam liền điều khiển Thăng Lực Tháp xuất hiện bên trong Linh Giới Châu, tọa lạc bên cạnh Cung Đình Thụ, đồng thời đem công dụng của nó phổ biến cho chúng nữ.
“Thật tốt quá…”
Vài tiểu nữ nhân tu vi vẫn còn đang kẹt lại ở Đại Thánh Viên Mãn mừng rỡ như điên, giống như mấy người các nàng Á Nhi, Vương Thiên Ảnh, Hồ Ngọc Nghiên, Mộc Linh Nhu, Bạch Liên Hoa liền không hề do dự bay vào tầng thứ hai của Thăng Lực Tháp, lấy ra các mỏ Nguyên Thạch cung cấp lực lượng.
Trong ánh mắt chăm chú quan sát của Lạc Nam, chỉ riêng tầng thứ hai Thăng Lực Tháp sáng rực lên.
Không lâu sau, mấy tiểu nữ nhân tiến ra, sau lưng mỗi người đều hiện lên một tôn Pháp Tướng khổng lồ, hiển nhiên đã đột phá thành công từ Đại Thánh Tối Đỉnh lên đến Thánh Tướng nhờ đẩy nhanh quá trình chuyển hóa lực lượng.
“Đồ tốt…” Không ít nữ nhân khác thấy vậy cũng sáng rực lên đôi mắt.
Có những nữ nhân vẫn đang bận rộn chuyển hóa Thánh Tướng Lực nhằm đột phá Thánh Vương, nhìn thấy Thăng Lực Tháp liền không chút do dự bay vào tầng thứ ba.
Viêm Miên Châu, Luyện Mộng Tình, Ngọc La Yên, Mộng Thải Vân, Thất Đại Hoa Khôi Song Tu Lâu, Tứ Đại Cung Nữ Côn Lôn Giới.
Các nàng đều tranh thủ cơ hội đột phá Thánh Vương, đuổi kịp các tỷ muội khác.
Bởi vì Thăng Lực Tháp không giới hạn số lượng người đi vào, kết quả là tất cả mấy nữ đều thành công, trở thành Thánh Vương cường giả.
Đương nhiên có người muốn đột phá Thánh Vương thì cũng có người khác muốn trở thành Thánh Tôn.
Tiêu biểu nhất là Giao Linh Công Chúa, nàng vốn dậm chân ở Thánh Vương Viên Mãn đã lâu cũng vì chưa chuyển hóa lực lượng hoàn tất, liền không nhịn được nữa bay vào tầng tháp thứ tư của Thăng Lực Tháp.
Không để mọi người thất vọng, khi Giao Linh cùng với hình xăm rồng Liễu Mộng Mộng uốn quanh cơ thể rời khỏi tòa tháp, tu vi của nàng đã chính thức đạt đến Thánh Tôn, hàng thật giá thật.
“Thăng Lực Tháp quá thần kỳ.” Chúng nữ thán phục không ngớt, ngay cả Lạc Nam cũng hài lòng gật đầu.
Người kế tiếp hưởng lợi cũng là nữ nhân cùng Lạc Nam phát sinh tình cảm gần thời điểm với Giao Linh, chính là Lạc Tư Tình.
Tu luyện Quỷ Thần Bí Điển trong thời gian qua, tu vi của nàng đang là Thánh Vương tối đỉnh, lúc này cũng rất dễ dàng vận dụng đến Thăng Lực Tháp mà đột phá Thánh Tôn.
Chỉ trong thời gian ngắn, những nữ nhân đang kẹt ở bình cảnh, tưởng chừng phải mất đến chục năm trong Gia Tốc Trận chuyển hóa lực lượng đều dễ dàng đột phá đại cảnh giới, tiến vào tầng thứ tiếp theo.
Kế đến lại là Tây Thi, Bạch Long và Hồ Điệp Hoàng.
Khi còn ở Bách Thú Vũ Trụ, các nàng vốn đã là Thánh Tôn và Yêu Thánh Tôn Viên Mãn.
Nay lại có được chí bảo thần kỳ như Thăng Lực Tháp, làm sao bỏ qua cơ hội đột phá lên Thánh Hoàng?
Chỉ bất quá thời gian để chuyển hóa Thánh Tôn Lực đến Thánh Hoàng Lực ước tính khoảng một tháng, Lạc Nam liền không tiếp tục dùng ý niệm quan sát.
Hiệu quả của Thăng Lực Tháp đã được kiểm chứng, có sự tồn tại của nó, tốc độ thăng tiến tu vi của chúng nữ sẽ được đẩy nhanh lên rất nhiều.
Sự xuất hiện của Thăng Lực Tháp như liều thuốc kích thích tinh thần của các nàng, nỗ lực tu luyện đến tối đỉnh của một cảnh giới là có thể đột phá, không cần tốn thời gian và công sức chuyển hóa lực lượng.
Bố trí xong Thăng Lực Tháp, vẫn còn những đồ vật khác đạt được từ Vòng Quay Danh Vọng cần Lạc Nam quan tâm.
Một lần triệu hoán vật phẩm ngẫu nhiên, một lần Thánh Tôn Quán Đỉnh, một lần chỉ định mở ra Vạn Vũ Môn, một tấm Phá Trận Chí Tôn Phù.
Lạc Nam quyết định sử dụng Thánh Tôn Quán Đỉnh đầu tiên.
Chỉ cần là Thánh Vương, cho dù chỉ là Thánh Vương Sơ Kỳ, Thánh Tôn Quán Đỉnh vẫn giúp lập tức đột phá Thánh Tôn mà không để lại bất kỳ di chứng nào, đương nhiên chỉ là Thánh Tôn Sơ Kỳ mà thôi.
Trong các nữ nhân hiện nay của hắn, rất nhiều người vừa đột phá Thánh Vương, cũng có những người vốn đã là Thánh Vương từ trước và đang tiếp tục nỗ lực tu luyện.
Lạc Nam đau cả đầu, có quá nhiều nhân tuyển thích hợp để sử dụng Thánh Tôn Quán Đỉnh.
Nếu chỉ để một người đứng ra tiếp nhận dẫn đầu đột phá Thánh Tôn, sẽ có phần thiếu công bằng với những người còn lại, mà hắn thì vẫn luôn muốn đối xử công bằng với các mỹ kiều thê.
Phải chọn ra một người ngoại lệ.
Ánh mắt sáng lên, khóe miệng Lạc Nam nở nụ cười tà, hắn biết mình nên chọn ai.
…
Ý niệm vừa động, một thiếu nữ hiện ra…
Chỉ thấy nàng da trắng như trăng rằm, mắt sáng như tinh tú, mày liễu kẻ cong, tóc dài đen tuyền óng ả phủ xuống đến tận eo thon, lông mi cong cong, ngũ quan sắc sảo.
Như hoa như ngọc, mười phân vẹn mười, không chê vào đâu được…
“Hừ!” Vừa nhìn thấy hắn, thiếu nữ liền khoanh tay hừ lạnh, quay mặt sang nơi khác không thèm để ý đến.
“Tiểu Tiểu, ngươi còn giận sư phụ?” Lạc Nam cười khổ nhìn lấy nàng.
“Khanh khách.” Tiểu Tiểu quay mặt lại nhìn hắn, như ma nữ cười đến run rẩy bộ ngực sữa đã có quy mô, trong nụ cười là tràn ngập u oán và tức giận:
“Nghe nói ngươi ở bên ngoài lại trêu hoa ghẹo nguyệt không ít, tìm kiếm sư mẫu cho ta ngày càng nhiều nha…”
Lạc Nam vuốt vuốt mũi, có chút xấu hổ ho khan một tiếng: “Ngươi cũng biết sư phụ vốn phong lưu.”
Tiểu Tiểu khoanh tay trước ngục lạnh lùng xem lấy hắn, bĩu lấy đôi môi mộng: “Ngươi luôn tự hào vỗ ngực đa tình nhưng không vô tình, kết quả ngươi đang vô tình với ta!”
“Chúng ta là sư đồ.” Lạc Nam nghiêm mặt nói: “Sư phụ nuôi ngươi từ nhỏ đến lớn, làm sao sẽ sinh ra ý đồ khác với ngươi?”
“Khanh khách!” Tiểu Tiểu lại cười, nụ cười khinh thường: “Chẳng phải ngươi cũng nhìn Liễu Mộng Mộng từ nhỏ đến lớn, còn không phải cũng ăn nàng?”
“Khụ.” Lạc Nam ho sặc sụa: “Nhưng chúng ta là sư đồ, Mộng Mộng không phải.”
“Sư đồ? Ngươi và Võ Tam Nương, Hi Vũ sư mẫu các nàng không phải đều là sư đồ sao?” Tiểu Tiểu chống nạnh chất vấn:
“Ngươi trọng sư khinh đồ à?”
Lạc Nam cạn lời, không biết nên nói cái gì cho phải, cuối cùng chỉ có thể hung hăng nói: “Sư phụ nói ngươi phải nghe, đừng có cãi lời, đó là đại nghịch bất đạo.”
Tiểu Tiểu im lặng nhìn hắn hồi lâu, cuối cùng gật đầu đáp ứng: “Được thôi, chúng ta là sư đồ, nhưng nữ nhân đã lớn đều có nhu cầu thành gia lập thất, đều có mong muốn tìm trượng phu, vậy kính mong sư phụ để ta đi tìm kiếm nam nhân của đời mình.”
“Không thể, thân phận của ngươi tại Nguyên Giới còn hết sức bí ẩn, họa phúc khôn lường, vi sư không thể để ngươi mạo hiểm.” Lạc Nam nghiêm túc nói.
“Đáng ghét.” Tiểu Tiểu tức giận đến giậm chân: “Ngươi không làm nam nhân của ta, lại không cho ta đi tìm nam nhân, đúng là khinh người quá đáng mà.”
Lạc Nam mặc kệ, đánh trống lãng nói:
“Sư phụ đang muốn giúp ngươi đột phá Thánh Tôn, có muốn hay không?”
Tiểu Tiểu cũng đang là Thánh Vương, trợ giúp nàng đột phá Thánh Tôn là hợp lý, bởi vì nàng là đồ đệ duy nhất của hắn.
Lạc Nam không ngờ nàng đột nhiên tập kích, còn chưa kịp phản ứng đã bị hôn lên bờ môi.
Tiểu Tiểu nhón chân ghì chặt cổ hắn, tham lam dùng bờ môi ướt át, mềm mại và thơm tho của mình hôn lên môi nam nhân.
Nàng còn chủ động duỗi ra chiếc lưỡi đinh hương, đáng tiếc Lạc Nam ngậm chặt miệng không cho tiến vào.
Hắn dùng sức đem thiếu nữ đẩy ra, lật ngược nàng nằm sấp lại hung hăng đánh đòn.
Bốp…bốp…bốp…
“Càng lớn càng không nghe lời, vi sư giáo huấn ngươi một trận.” Lạc Nam hùng hổ nói, bàn tay liên tục đánh lên bờ mông tròn trịa.
Hắn không hề lưu tình, mỗi một lần đều đánh đến sóng thịt trận trận, bờ mông trắng nõn dưới lớp vảy ửng đỏ lên.
Tiểu Tiểu trong mắt xẹt qua một tia kiên quyết, đột ngột bạo phát lực lượng.
XOẸT.
Y phục toàn thân rách nát, nhất thời Tiểu Tiểu toàn thân trần truồng, lộ ra làn da so với tuyết còn trắng hơn, trắng hồng phơn phớt, từng chỗ lòi lõm tạo thành những đường cong mê người.
Bốp!
Vừa lúc tay Lạc Nam đánh xuống, bắt gọn mông thịt của nàng, xúc cảm đàn hồi và trơn mịn khiến hắn rùng mình, vô thức đem Tiểu Tiểu đẩy ra, nghiêng đầu sang một bên không nhìn.
Tiểu Tiểu dùng sức ôm chặt hắn, hai mắt lóng lánh lệ quang, nức nở nói: “Sư phụ, Tiểu Tiểu đã là nữ nhân chân chính rồi, không phải tiểu nha đầu năm đó nữa, Tiểu Tiểu chỉ yêu ngươi, đời này không phải ngươi không gả.”
Lạc Nam trong lòng rung động, hương thơm thiếu nữ tràn ngập xung quanh, xúc cảm da thịt của nàng ôm sát cơ thể mình, một cảm giác thật sự khó mô tả dâng lên trong đầu.
Lần đầu tiên hắn sinh ra cảm giác đồng cảm với Hi Vũ.
Có lẽ cảm giác của nàng trước đây khi bị hắn theo đuổi, tranh thủ chiếm tiện nghi cũng giống như cảm giác lúc này của hắn đối với Tiểu Tiểu.
Một mặt không muốn phá tan ranh giới sư đồ thuần túy giữa hai người, một mặt không muốn làm tổn thương đồ nhi sủng ái của mình, không nỡ phụ tấm chân tình như vậy.
Võ Tam Nương thì không đề cập, nàng là nữ nhân không sợ trời không sợ đất, thích hắn liền làm, lên giường cực kỳ nhiệt liệt, cũng chẳng giống như lúc hắn và Hi Vũ từng bước phát sinh quan hệ.
Hít sâu một hơi ổn định cảm xúc, Lạc Nam biết có những thứ không thể trốn tránh mãi được, cũng giống như Hi Vũ đã từng không thể trốn tránh hắn.
Nâng cằm nàng lên, hắn chủ động hôn lấy môi đào chín mộng.
“Ưm…” Tiểu Tiểu ánh mắt si mê, vòng tay ôm cổ nam nhân tận hưởng dư vị mà nàng ngày đem mong muốn.
Lạc Nam lần này chủ động tiến vào miệng nhỏ của nàng chiếm đoạt hương tân ngọc dịch, quấn lấy cái lưỡi đinh hương ngọt ngào của đồ nhi trong tiếng rên khe khẽ và lồng ngực phập phồng của Tiểu Tiểu.
Da thịt của nàng hồng lên, một nụ hôn kéo dài như trải qua hàng thế kỷ.
Mãi đến khi Tiểu Tiểu như sắp nghẹt thở, Lạc Nam mới chậm rãi buông tha chiếc môi xinh xắn đã sưng lên của nàng.
Tiểu Tiểu sắc mặt vẫn còn mê ly, chưa kịp định thần, Lạc Nam đã đem y phục khoác lên người nàng.
“Không muốn…” Tiểu Tiểu mím môi nói: “Người ta muốn gả cho sư phụ!”
“Ngoan, đó là nụ hôn khích lệ.” Lạc Nam véo véo gò má nàng:
“Không thể vội, chờ ngươi trở thành Nữ Thánh Đế, sư phụ liền cưới ngươi.”
Hắn quyết định dùng biện pháp mà Hi Vũ từng dùng với hắn để ứng đối với Tiểu Tiểu.
Đó là đặt ra mục tiêu cho nàng, khi nào nàng làm được thì hắn sẽ để nàng mãn nguyện.
Như vậy vừa không cô phụ tình cảm của nàng, vừa để nàng có động lực, mà hai người cũng có thêm thời gian phát triển tình cảm nam nữ trước khi bước qua ranh giới cuối cùng.
Hi Vũ có lẽ cũng từng suy nghĩ như vậy đối với hắn.
Tiểu Tiểu quả nhiên nở nụ cười rực rỡ như hoa, chỉ cần hắn chịu nhìn nhận nàng như một nữ nhân, không còn gò bó trong ranh giới sư đồ nữa thì nàng liền hài lòng.
Đời này của nàng thuộc về hắn, sớm muộn gì cũng được…
“Tán thành!” Tiểu Tiểu nhón chân hôn lên má Lạc Nam, ánh mắt mong đợi:
“Hiện tại đồ nhi muốn đột phá Thánh Tôn!”
…
Chúc cả nhà tối vui vẻ <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU