Đến một gian phòng, nữ đồ đệ của Tử Toàn Cơ làm động tác mời nói.
Lạc Nam gật gật đầu, nữ đồ đệ của Tử Toàn Cơ còn chưa đủ tư cách để biết bọn hắn thật ra là người của Tu La Giáo, vì vậy vẫn luôn cho rằng hắn và Dạ Thanh Thu là khách quý của sư phụ mình, gọi hai người là công tử và tiểu thư.
“Thanh Thu, ta đã đến.” Lạc Nam hướng cửa phòng nhẹ gõ.
“Ực, vào đi!” Bên trong truyền ra một tấc nấc cụt có phần say khướt của nàng.
Lạc Nam khóe miệng co giật, có chuyện quan trọng gì mà nàng say xỉn thế?
Đẩy nhẹ cửa ra, hắn lách mình tiến vào.
PHỐC!
Tình cảnh bên trong xém chút khiến lỗ mũi Lạc Nam phun máu.
Ở giữa căn phòng lớn, một suối nước nóng bóc làn khói trắng nghi ngút, hơi nóng ấm áp bao phủ cả căn bóng, một tình cảnh kiều diễm đủ hút hồn bất cứ nam nhân nào pha lẫn chút quen thuộc tái hiện trong tâm trí Lạc Nam.
Vẫn là ở dưới làn suối trong veo, vẫn là loáng thoáng bóng dáng của một thân ảnh trần truồng với đôi chân dài miên mang không chút tỳ vết trên da thịt, tấm lưng trơn trượt mê hoặc cùng vòng eo con kiến tạo ra đường cong ma quỷ xuống tới bờ mông căng tròn, bóng bẩy.
Cảm nhận được nam nhân tiến vào, giai nhân quay người đối mặt…
Thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc này, hô hấp của Lạc Nam nhất thời dồn dập lên, một chút lửa nóng bị Tiểu Tiểu nhen nhóm trước đó càng như sắp bùng cháy.
Khuôn mặt trái xoan trắng như trăng rằm, tóc dài đen tuyền thướt tha lã lướt vì hơi nước mà dính vào da thịt, ngũ quan vốn lãnh diễm tuyệt luân lúc này lại vì men say mà càng trở nên kiều diễm ướt át, sóng mắt mị mị ngập nước, mũi quỳnh thở ra hơi ấm, môi đỏ oánh nhuận hé mở, gò má đỏ hồng…dụ nhân không nói nên lời.
Nhìn xuống bên dưới chính là một đôi song phong đầy đặn ép sát vào nhau, tròn trịa vểnh lên cao vút, hai hạt nhũ hoa anh đào kiêu ngạo chỉ bằng đầu ngón tay lại tô điểm cho cảnh sắc càng thêm hoàn mỹ.
Chiếc rốn xinh xắn có khảm một viên hắc châu thần bí, nằm dưới bụng nhỏ là thẳm cỏ thơm đen tuyền hình tam giác, không rậm cũng chẳng quá thưa, đủ khiến nơi thần thánh tư mật nhất bị che đậy khiến lòng dạ người đối diện cồn cào, hận được tìm tòi và khám phá.
Lạc Nam nhìn không thể rời mắt, cổ họng vô thức nuốt một ngụm nước bọt.
“Chưa đủ…” Lạc Nam thành thật nói: “Nhìn cả đời cũng không đủ.”
“Có dám đến gần ngắm cho rõ hơn?” Nàng buông lơi hỏi, một bàn tay phủ lên bầu sữa, một tay khác hướng về phía hắn vẩy vẩy.
“Cái này…” Lạc Nam nhất thời do dự, không hiểu nữ nhân này rốt cuộc có ý đồ gì, chẳng may vừa mới tiến đến nàng lại vung ra Hắc Nguyệt Đao chém vào giữa chân hắn, hắn liền khóc không ra nước mắt.
“Nhát như chuột.” Dạ Thanh Thu bĩu lộ xem thường, nâng lên một bầu rượu ngửa đầu uống vào, từng giọt rơi vãi từ môi nàng xuống cổ, nhìn hắn nhếch mép:
“Có sắc tâm không có sắc đảm, ở Tửu Sơn ngươi nhìn trộm ta, hôm nay được cho phép lại không dám…”
“Nhìn trộm khi nào? Là nàng cố tình tắm rửa ở đó để câu dẫn ta.” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa:
“Nàng biết ta sắp lên núi mà còn trần truồng tắm rửa ở đó, rõ ràng thấy bổn công tử quá anh tuấn tiêu sái nên muốn tạo ấn tượng đây mà.”
“Nể mặt ngươi lần này biểu hiện xuất chúng giúp chúng ta hoàn thành nhiệm vụ sớm hơn dự kiến, vốn định thưởng cho ngươi một chút, nhưng ngươi không thích thì mau biến đi!”
“Còn có chuyện tốt như vậy?” Hai mắt Lạc Nam sáng lên.
Nghĩ lại cũng đúng, lần nhiệm vụ này hắn chỉ là một trong số các thành viên còn được nhận thưởng mười vạn Tu La Điểm, Dạ Thanh Thu thân là Thánh Nữ, còn là nhân vật chỉ huy, chắc chắn lượng Tu La Điểm của nàng sẽ cao hơn hắn gấp mấy lần, đổi được một mớ tài nguyên cao cấp.
Dạ Thanh Thu trong lúc say rượu cao hứng liền muốn thưởng hắn một phen…
Nghĩ đến đây Lạc Nam liền không do dự nữa, Bá Y giải trừ, thân thể cường tráng cân đối cùng tiểu huynh đệ đang ngẩng cao đầu triển lộ ra, ngang nhiên lao xuống suối nước nóng, nhanh chóng tiếp cận giai nhân.
“Phi!”
Nhìn thấy dáng vẻ hung hăng bặm trợn của hắn, Dạ Thanh Thu âm thầm xì một tiếng, hai mắt vô thức quét qua khúc côn kia liền nhịn không được toàn thân rùng mình, trong lòng thầm mắng:
“Ở gần như vậy nhìn nó không khác nào quái vật, cái tên này cũng không quá to con, làm sao nơi đó khủng bố như vậy?”
“Thanh Thu…” Lạc Nam hưng phấn gọi một tiếng, vòng tay ôm lấy vòng eo thon thả không xương như rắn nước của nàng.
Da thịt trơn tuột của hai người ma sát, hắn cảm giác như mình đang chạm vào chất liệu tuyệt hảo nhất thế giới này, quá mức nhục cảm.
Ngửi được hơi thở như u lan hòa cùng mùi rượu, nhìn ngắm bờ môi mê người đỏ thẳm, hắn nhịn không được muốn cúi đầu hôn xuống.
Nào ngờ Dạ Thanh Thu nghiêng đầu sang một bên né tránh, ánh mắt hiện lên vẻ trêu tức:
“Lần trước ngươi cưỡng ép cho ta uống rượu, lần này đến lượt ngươi uống.”
Nói xong từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra một bầu rượu, ngửa đầu ngậm vào trong miệng, chủ động nhón chân lên kéo cổ hắn xuống, môi đỏ hiến dâng.
Lạc Nam trong lòng rạo rực, đương nhiên thoải mái hé môi tiếp nhận hảo tửu hòa cùng hương tân ngọc dịch của nàng, chỉ cảm thấy thơm ngọt thấm đẫm ruột gan, đem toàn bộ nuốt vào trong bụng.
Đan điền nóng rực như lửa, hắn cũng nồng nhiệt không quan tâm, muốn quấn quít chiếc lưỡi đinh hương của nàng.
“Thưởng ngươi phải uống hết bầu rượu này!”
Nàng lại tách môi ngậm rượu vào miệng nhỏ, từng đợt mớm môi truyền sang cho hắn uống vào.
Lạc Nam đang cao hứng, mỹ tửu như thế này mấy khi có cơ hội thưởng thức, toàn bộ uống cạn.
HỪNG HỰC…
Cơ thể như có một vụ nổ lớn sánh ngang bom nguyên tử hình thành, tửu lượng quét khắp cơ thể, ngấm vào từng kinh mạch, từng tế bào, hỏa nhiệt thiêu cháy hừng hực.
Cơ thể Lạc Nam đỏ lên và nóng bừng bừng, côn thịt hiên ngang thẳng cao đầu, từng đường gân guốt dữ tợn.
“Rượu này thật mạnh, nàng tìm ở đâu ra thế?” Hắn hơi choáng lắc lắc đầu, thở ồ ồ hỏi.
Dạ Thanh Thu cười thần bí, nỉ non ở bên tai hắn: “Rượu này là Nữ Nhi Hồng bình thường, chỉ là bên trong có pha lấy Ngưu Công Sữa phiên bản cải tiến mà Dạ Ly vừa sáng chế, cộng thêm một giọt Dịch Thần Kỳ mà thôi…”
ONG!
Lạc Nam nghe mà đầu óc như muốn nổ tung, lúc này toàn thân hắn đã bắt đầu ngứa ngáy khó chịu, tiểu huynh đệ bên dưới to đến hết cỡ.
Không còn tâm trí để thăm dò ý đồ của Dạ Thanh Thu khi đột ngột kích dục mình, hắn lập tức điên cuồng điều động Quang Minh Đỉnh và Đế Độc Đỉnh hóa giải dâm tửu.
Đáng tiếc bị Dạ Thanh Thu mê đảo một phen, lúc này dâm tửu không còn tồn đọng trong đan điền để các đỉnh hóa giải, mà nó đã ngấm vào tất cả ngõ ngách khắp toàn thân hắn, hòa cả vào trong máu rồi.
“Có thêm một giọt Dịch Thần Kỳ khiến tác dụng của nó phóng đại quá mức tưởng tượng, nếu thiếp hấp thụ luyện hóa, e rằng ngay cả thiếp cũng sẽ trúng độc.”
“Phu quân, thiếp cũng thua…” Quang Nhi sắc mặt đỏ bừng, cố gắng hóa giải cho một mình nàng.
Ngưu Công Sữa của Dạ Ly vốn có tác dụng vượt cấp khiến cả những cường giả tu vi cao cường cũng không chống nổi, huống hồ hiện tại tu vi của nàng đang cao hơn Lạc Nam, chưa kể còn thêm Dịch Thần Kỳ mang hiệu ứng phóng đại.
Hắn sắp phát rồ, Long huyết trong cơ thể sục sôi, Nghịch Long vốn dâm nay còn bị kích phát dục vọng nguyên thủy nhất.
Lạc Nam hai mắt đỏ ngầu nhìn Dạ Thanh Thu, ngửa đầu gầm rống:
“Nàng gây ra, nàng phải chịu trách nhiệm!”
Hắn bất chấp tất cả vòng tay ra ôm lấy ngọc thể trần truồng trắng nõn trước mặt mình.
Nào ngờ Dạ Thanh Thu trêu tức hóa thành một luồng hắc ám tan biến, đồng thời Pháp Bảo Không Gian lóe lên, phóng xuất ra một thân ảnh trần truồng khác.
Đó là một mỹ ngọc thể đầy đặn thành thục như mật đào chín mộng, mái tóc màu tím rối loạn, đôi mắt màu tím ngập nước, ngay cả bờ môi tím oánh nhuận cũng đã sớm cắn chặt.
Đôi tay ngọc ngà liên tục ma sát, vuốt ve lên cơ thể để tìm kiếm khoái cảm, hai chân thon dài cọ quẹt vào nhau, làn da trắng lúc này cũng đỏ ửng như lửa, hơi thở dồn dập, vong tình nỉ non.
“Tử Toàn Cơ?” Một tia lý trí khiến Lạc Nam kịp nhận ra người vừa được Dạ Thanh Thu ném ra là ai.
Chính là bà chủ Liên Tâm Kỹ Viện, chỉ là lúc này biểu hiện của nàng rõ ràng cũng đang trúng phải dâm độc cực mạnh.
“Đến đây, để ta tác hợp cho hai người!” Dạ Thanh Thu nắm lấy Tử Toàn Cơ đẩy vào lòng Lạc Nam.
Tử Toàn Cơ gặp được nam nhân lúc này không khác nào gặp phải suối nguồn sinh mệnh, nàng còn trúng dâm độc trước cả hắn, linh hồn và thể xác đã sớm bị dục vọng chiếm cứ, ngay cả một tia linh trí cũng chẳng còn.
“Nam nhân…tiện thiếp muốn nam nhân!” Tử Toàn Cơ thở hổn hển, đầu lưỡi duỗi khỏi bờ môi, điên cuồng hôn liếm miệng của Lạc Nam, tân chân ôm chặt cơ thể cường tráng của hắn, hận không thể lập tức cùng hắn dung nhập làm một.
“Hít…” Lạc Nam ngay cả bản thân còn lo không xong, lúc này lại được mỹ nhân như mật đào chín mộng quấn chặt, con quái vật trong cơ thể triệt để lao ra.
Hắn gầm lên một tiếng, tham lam mút lấy chiếc lưỡi đinh thương của giai nhân trong ngực, bàn tay mạnh mẽ nắn bóp bầu sữa căng đầy nhựa sống, biến chúng thành vô số hình dạng.
Bên dưới thảm cỏ nhỏ màu tím, nụ hoa hồng đỏ của Tử Toàn Cơ đã sớm nở rộ kiều diễm, suối nguồn liên tục tuôn trào ướt đẫm.
Tiểu huynh đệ cứng rắn ma sát với thịt non mềm trơn trượt, Lạc Nam toàn thân đã sắp nổ tung, liền thô bạo cắm thẳng vào.
Ót…
Theo một thanh âm nhớp nháp lút cán, máu đào chảy ra, lớp màng trinh nguyên bị xuyên tạc, hai bộ phận tư mật đã gắt gao hợp cùng một chỗ.
Dục tình lấn át cả cơn đau, Tử Toàn Cơ lúc này đâu còn nhận thức được mình đã bị phá thân, nàng chỉ cảm nhận được khí tức dương cương nồng hậu, sự to lớn, cứng rắn và hùng mạnh lắp đầy cơ thể mình, thoải mái đến thét dài một tiếng:
“Sướng…mạnh nữa lên!”
Lạc Nam một tay ghị chặt eo nàng, một tay đem chân nàng gác lên vai mình, dập cật lực.
Bạch bạch bạch bạch bạch bạch…
Toàn bộ suối nước nóng dậy sóng, Tử Toàn Cơ lâng lâng như trên mây, vách hành lang huyệt động bên dưới mềm mại co rút từng đợt, vô số dây thần kinh khoái cảm được kéo căng, dục tiên dục tử.
Lạc Nam cũng sướng khoái như điên, bên dưới vừa nhấp, bên trên vừa khám khắp khắp từng tấc da thịt của mỹ nhân, cả hai như hòa vào nhau điên dại.
Dạ Thanh Thu khoanh tay đứng ở bên cạnh nhìn tình cảnh này, toàn thân cũng nhịn không được run rẩy, xúc sạch dâm tửu trong miệng.
Ánh mắt nàng xem lấy nơi tư mật của đôi nam nữ kết hợp, máu đào của Tử Toàn Cơ vẫn còn đọng lại, hài lòng gật đầu, lẩm bẩm nói:
“Có trách thì trách ngươi đã biết quá nhiều bí mật, mà hắn lại nhân từ không muốn giết ngươi, vậy thì ta sẽ biến ngươi thành người đàn bà của hắn.”
Không sai, đó là phương thức mà Dạ Thanh Thu đã sớm suy tính.
Lạc Nam có quá nhiều bí mật như Cổ Ngữ, Bí Tự, Chí Bảo…
Tất cả đều đã thể hiện ở trước mặt Tử Toàn Cơ hết rồi.
Tử Toàn Cơ lại là người hầu dưới trướng của Huyết Thánh Nữ, với dã tâm của Huyết Thánh Nữ, nếu như từ miệng Tử Toàn Cơ biết được những bí mật của Lạc Nam, nói không chừng sẽ tìm cách cướp đoạt, gây phiền phức cho hắn.
Dạ Thanh Thu hiển nhiên không thể để chuyện như vậy xảy ra, nàng làm sao để người nam nhân mình chọn rơi vào hiểm cảnh?
Nàng từng có ý định giết Tử Toàn Cơ diệt khẩu, nhưng Lạc Nam lại không tán thành, nếu như nàng vẫn kiên quyết động thủ, e rằng hắn sẽ đối với nàng cảm thấy bất mãn.
Nghĩ tới nghĩ lui, phương án cuối cùng chỉ còn cách kéo Tử Toàn Cơ lên giường của hắn, cùng nàng ngồi chung một thuyền, thờ chung một phu quân.
Để Lạc Nam đem thể xác và tinh thần của Tử Toàn Cơ chinh phục một cách nhanh nhất, nàng đã nghĩ ra phương án này.
Nàng cũng từng trị thương trong Linh Giới Châu một đoạn thời gian, có tiếp xúc qua với mấy nữ, trong đó có Dạ Ly.
Thế là nàng bí mật từ chỗ Dạ Ly lấy một bình dâm độc mạnh nhất, kết hợp với một giọt Dịch Thần Kỳ lần trước hắn đưa cả bình vào Linh Giới Châu để trị thương cho nàng, bày ra mưu kế ngày hôm nay.
Đầu tiên nàng lấy danh nghĩa Thánh Nữ mời rượu Tử Toàn Cơ, Tử Toàn Cơ đương nhiên không dám từ chối, lập tức trúng dâm độc.
Đến lượt Lạc Nam, biết bình thường qua mặt hắn không dễ, nàng đành dùng thân thể trần truồng của mình để hấp dẫn hắn, đánh lạc hướng sự chú ý của hắn, dẫn dụ hắn dùng môi mớm rượu.
Nam nhân này cũng không hề đề phòng đối với nàng, liền dễ dàng trúng kế.
Để đảm bảo kết quả mình mong muốn, Dạ Thanh Thu đích thân đứng bên cạnh quan sát.
Không biết qua bao lâu sau, dâm độc của Tử Toàn Cơ dần dần rút xuống, khôi phục một tia thanh minh trong ánh mắt.
Mặc dù cả cơ thể nàng vẫn còn sung sướng nằm dưới người Lạc Nam, để côn thịt của hắn đánh từng trận thật sâu vào tận cùng hoa tâm của mình, nhưng ánh mắt của nàng đã nhịn không được oán giận trừng lấy Dạ Thanh Thu.
Bị tính kế mất đi thân thể trong sạch, đổi lại là ai cũng không chịu nổi.
“Đừng oán giận ta!” Dạ Thanh Thu bình thản nói: “Nếu không phải hắn nhân từ, ta đã giết ngươi diệt khẩu…”
“Trở thành nữ nhân của hắn là vinh hạnh của ngươi, tương lai ngươi sẽ biết ơn ta.”
Tử Toàn Cơ nghiến răng, nhưng sau một khắc nàng liền hé miệng thở hổn hển:
“Sướng…nhẹ…Nam…ngươi nhẹ lại, chết mất…”
Dục vọng của Lạc Nam cao hơn nàng quá nhiều, khi nàng khôi phục chút lí trí còn hắn thì vẫn như dã thú thô bạo.
Hắn ôm chặt lấy nàng, đem nàng thay đổi vô vàn tư thế, khiến nàng nửa tỉnh nửa mê, lên đỉnh không biết bao nhiêu lần.
Mãi đến khi toàn thân nàng như muốn rách ra, cả người mềm như bùn, hắn vẫn không ngừng đánh chiếm, động tác chưa từng suy giảm.
“Chịu hết nổi...Á…cứu…”
Tử Toàn Cơ chỉ kịp rên một tiếng, cơn sướng khoái ập đến cùng đau đớn khắp toàn thân khiến nàng ngất đi.
Dạ Thanh Thu triệt để giật mình, Lạc Nam vẫn còn đang hùng hục thúc vào người Tử Toàn Cơ dù nàng đã hôn mê bất tỉnh.
“Làm sao dục vọng lớn như vậy?” Dạ Thanh Thu hít sâu một hơi, làm sao ngờ được một Thánh Tướng đem Thánh Đế chơi đến ngất đi nhưng vẫn còn chưa thấm thía?
Rơi vào đường cùng, Dạ Thanh Thu liền tiến vào Linh Giới Châu cầu cứu các tỷ muội, hy vọng các nàng tiến ra trợ giúp Tử Toàn Cơ.
Đáng tiếc toàn bộ Linh Giới Châu hiện nay gần như trống rỗng, chúng nữ Thánh Vương đều đi lịch luyện vắng mặt hết rồi.
Cũng may, Dạ Thanh Thu phát hiện một số nữ nhân vừa mới từ Thăng Lực Tháp đột phá Thánh Vương đi ra, còn chuẩn bị củng cố tu vi nên không đi lịch luyện.
Viêm Miên Châu, Luyện Mộng Tình, Ngọc La Yên, Mộng Thải Vân, còn có Thất Đại Hoa Khôi của Song Tu Lâu và chấp sự Thủy Nguyệt.
“Mau giúp ta, à không giúp Tiểu Nam!”
Dạ Thanh Thu dùng Thánh Đế Lực cuốn lấy các nàng.
Không kịp giải thích, các mỹ nhân đều đã được Linh Giới Châu phóng xuất…