Dạ Thanh Thu chỉ cảm thấy ngay cả đầu ngón tay của mình cũng không còn khí lực, toàn thân đầy rẫy các vết tích đỏ ửng, nằm sấp ở trên thân thể lực lưỡng săn chắc của nam nhân, bầu sữa ép vào ngực hắn đến mức biến dạng, hai mắt khép hờ, rên rỉ thở dốc…
Thật khó tin khi nàng vẫn bảo toàn thân thể trinh nguyên tại chỗ cần thiết sau khi xảy ra khoản thời gian mê muội như vậy.
Nói là làm, hắn thật sự nhắm vào cái chỗ nhỏ xíu hồng hồng với từng nếp gấp chật chội đó của nàng mà xâm nhập.
Ban đầu nàng còn đau đớn đến nghiến chặt răng, nhưng chẳng biết vì sau mọi thứ sau đó lại trở nên quá đỗi kỳ diệu.
Khi tất cả đã trót lọt rồi, nàng đành mặc cho hắn bày bố, trừng phạt.
Đến tận bây giờ khi đã lên đỉnh đến tận bảy lần, Dạ Thanh Thu vẫn vô pháp lý giải vì sao thanh hung khí to lớn của hắn lại có thể chen chút vào nơi không chính thống đó của nàng như vậy, dường như nơi đó của nàng cũng có sự co dãn nhất định.
Nhìn Dạ Thanh Thu kiều diễm mê người như đóa hoa hồng vừa bị vùi dập, Lạc Nam cũng thỏa mãn phần nào, dục vọng chẳng còn lại bao nhiêu, sự tức giận lúc đầu cũng phai nhạt.
Bất quá ngoài mặt hắn đương nhiên không dễ dàng bỏ qua như vậy, bàn tay hung hăng đánh lên cái mông màu mỡ để lại dấu bàn tay, cười lạnh nói:
“Thế nào? Sau này nàng còn dám?”
“Hừ…” Dạ Thanh Thu lấy sức yêu kiều hừ một tiếng quật cường.
“Haha.” Lạc Nam cười gằn, tiếp tục chuyển động thanh hung khí vẫn còn chưa rút ra khỏi hậu đình.
“Vậy mới ngoan.” Lạc Nam hài lòng kéo nàng lên hôn một ngụm, tiểu huynh đệ phía dưới chen chút chui ra, để lại từng giọt sinh mệnh trắng đục nóng rực.
“Bắn vào nơi đó có thai không nhỉ?” Dạ Thanh Thu nỉ non lí nhí.
“Phốc!” Lạc Nam nhịn không được bật cười ha hả.
“Khanh khách.” Chúng nữ ngồi ở một bên cũng che miệng cười khúc khích, vị Dạ Thánh Nữ này đôi lúc ngây thơ đến vô số tội nha.
“Các ngươi đều đáng giận.” Dạ Thanh Thu sắc mặt đỏ bừng, nhịn không được gắt giọng thì thào:
“Nhờ có lão nương tác hợp, bằng không các ngươi tiếp tục làm trinh nữ cả đời đi.”
“Đừng biện hộ cho tội trạng của mình.” Lạc Nam bất mãn đét mông nàng thêm một cái, hừ hừ nói:
“Các nàng ấy mỗi người lẽ ra sẽ có một đêm lần đầu mặn nồng với riêng ta, kết quả toàn bộ bị nàng phá cho không trọn vẹn.”
Hắn cũng bất đắc dĩ và áy náy với chúng nữ vô cùng, Dạ Thanh Thu dàn xếp muộn không muộn, sớm không sớm…lại vừa lúc các thê tử khác đi Tiểu Vũ Trụ lịch luyện, buộc những hồng nhan còn chưa động phòng của hắn phải gấp rút như vậy.
“Chàng không cần phải để tâm chuyện đó, lần đầu cùng với các tỷ muội cũng là chuyện thú vị, thời gian sau này còn dài, chàng tha hồ mà bù đắp cho từng người bọn thiếp.” Thủy Nguyệt ôn nhu nói.
Chúng nữ cũng nở nụ cười ngọt ngào, quả thật mọi thứ lần này diễn ra tương đối thô bạo, nhưng sau đó là hạnh phúc và mãn nguyện, âu cũng là kỷ niệm không thể nào quên được.
“Hì hì, Thanh Thu tỷ tỷ được thiếu chủ sủng ái quá rồi.” Dạ Ly chớp chớp đôi mắt bồ câu, cười trêu nói:
“Tất cả chúng ta đều đi cửa trước, có mình tỷ là được đi cửa sau.”
“Câm miệng.” Chúng nữ cùng nhau gắt giọng một tiếng, rất sợ Lạc Nam sẽ nổi hứng muốn đi cửa sau của tất cả.
Vừa rồi Dạ Thanh Thu cầu xin tha thứ trong sung sướng, các nàng cũng không muốn nhận nữa đâu.
“Xú nha đầu, tất cả là tại muội hư đốn hợp tác với Thanh Thu, phải thi hành gia pháp.” Lạc Nam hùng hùng hổ hổ kéo Dạ Ly đến, phạt nàng dùng miệng nhỏ làm sạch tiểu huynh đệ của mình.
Chúng nữ âm thầm xì một tiếng, phạt như thế này quá được lợi cho ngươi rồi.
“Lần này thật sự xin lỗi các tỷ muội, ta cũng không muốn làm liên lụy các ngươi.” Dạ Thanh Thu lúc này mới thật tâm hướng chúng nữ nói rằng:
“Chỉ tại cái tên này quá mức gia súc, ta không lường trước được.”
Vốn nàng định một mình Tử Toàn Cơ là được, nào ngờ cuối cùng thành một tràng nhất long quần phượng.
“Gia súc nhằm nhò gì? Hắn so với gia súc còn khỏe hơn.” Chúng nữ cùng nhau cười rộ lên, rốt cuộc cũng hiểu được nỗi niềm của các tỷ muội gả cho hắn từ sớm.
Mọi người cùng nhau trò chuyện vui vẻ, chỉ có một người là ở một góc phòng, ngồi ôm đùi thu mình lại.
Lạc Nam nhìn cảnh này cũng không đành lòng, vỗ vỗ cái đầu nhỏ của Dạ Ly ra hiệu cho nàng dừng động tác.
Hắn bước đến góc phòng ngồi xuống bên cạnh Tử Toàn Cơ, chân thành nói:
“Mặc dù chúng ta đều không lường được chuyện lần này, nhưng ta thật tâm muốn nàng trở thành nữ nhân của ta.”
Tử Toàn Cơ đưa mắt nhìn hắn, trong đôi mắt màu tím là sự phức tạp và cảm xúc khó thể diễn tả.
Đối với người nam nhân này, sau những biểu hiện thần kỳ của hắn, nói không ái mộ, không động tâm là giả.
Nhưng nàng dù sao cũng là một cường giả tiệm cận Chí Tôn, nàng có tâm cảnh cường đại, có lý trí.
Nàng hiểu rằng nàng thuộc phe Huyết Thánh Nữ, hắn thuộc về phe Dạ Thánh Nữ, tương lai nếu hai vị Thánh Nữ cạnh tranh lợi ích để giành quyền thừa kế ngôi vị Giáo Chủ của Tu La Giáo, nàng và hắn đều ở thế khó xử.
Vậy nên mặc dù đã kề vai chiến đấu, từng cùng nhau trải qua sinh tử, Tử Toàn Cơ cũng đã dặn lòng mình sẽ giữ khoảng cách với hắn, không để có bất kỳ mối quan hệ nào phát sinh ngoài cộng sự cùng một thế lực.
Nàng cũng đâu yêu hắn đến khắc cốt minh tâm, thời gian tiếp xúc cũng không quá dài, chỉ cần bảo trì lý trí không để cảm xúc tác động, nàng tự tin sau khi nhiệm vụ kết thúc, nàng và hắn lại chẳng còn liên quan gì đến nhau.
Nhưng hiện tại, Dạ Thanh Thu đã phá hỏng tất cả.
Tử Toàn Cơ là bà chủ của một kỹ viện, nhưng trong nội tâm nàng là một nữ nhân cực kỳ truyền thống, rất coi trọng danh tiết của bản thân.
Việc mắc bẫy của Dạ Thanh Thu sau đó cùng Lạc Nam hòa hợp quấn giao thật sự nằm ngoài tất cả dự tính và mạch suy nghĩ của nàng.
Đứng trên lập trường của Dạ Thanh Thu, Tử Toàn Cơ hiểu rằng Dạ Thanh Thu làm vậy là đúng.
Không muốn quá nhiều ác chủ bài của Lạc Nam lộ ra với Huyết Thánh Nữ, ngoại trừ giết nàng diệt khẩu chỉ còn cách khác đó là lôi kéo nàng về phía mình.
Chỉ là Tử Toàn Cơ nợ ân tình của Huyết Thánh Nữ, nàng làm sao có thể phản bội chủ nhân?
Như hiểu được nội tâm của Tử Toàn Cơ, Lạc Nam nắm lấy bàn tay nàng, nở nụ cười điềm tĩnh:
“Nàng sợ mình đứng ở giữa hai vị Thánh Nữ sẽ khó khăn đúng không?”
Tử Toàn Cơ thừa nhận gật đầu.
“Vậy nếu hai vị Thánh Nữ đều bị phương thứ ba chen vào, nàng còn khó xử nữa không?” Lạc Nam nhếch môi.
“Ý ngươi là…” Tử Toàn Cơ giật mình, mà Dạ Thanh Thu ở đằng xa cũng vểnh tai.
“Không sai, ta dự định sẽ chen vào cạnh tranh quyền hành tại Tu La Giáo, không phải cho bản thân ta, mà là cho mẫu thân của ta.” Lạc Nam cười ung dung:
“Đến lúc đó nàng chỉ cần đứng ở giữa là được, không cần trợ giúp bên nào, ngay cả Thanh Thu ta cũng sẽ đá đít.”
Tử Toàn Cơ sắc mặt nghiêm túc, mà Dạ Thanh Thu cũng bắt đầu suy nghĩ lời nói của Lạc Nam.
Đúng vậy, mặc dù hiện tại mẫu thân của hắn là Ninh Vô Song vẫn đang mang tiếng tội đồ, nhưng thân phận nữ nhi của Đại Trưởng Lão Tu La Giáo vĩnh viễn cũng không thể thay đổi.
Lạc Chiến Quốc đã chết, Ninh Vô Song không còn vướng bận.
Chỉ cần Lạc Nam lấy thân phận nhi tử của Ninh Vô Song biểu hiện xuất chúng, vì Tu La Giáo lập công lớn nào đó, được các vị cao tầng xem trọng, khả năng sẽ xem xét vì hắn mà phóng thích Ninh Vô Song, khôi phục tự do của nàng.
Tu La Giáo không phải thế lực cổ hủ và cứng ngắc, ngược lại nó vẫn luôn hoạt động vì lợi ích tối đa.
Thay vì ruồng bỏ một tên yêu nghiệt như Lạc Nam, giam cầm một vị Thánh Nữ thực lực cường đại, khiến Đại Trưởng Lão trong lòng không vui.
Vậy tại sao không lựa chọn phương thức hóa giải, từ đó thu được cả ba người?
Đến khi đó một nhà Lạc Nam tại Tu La Giáo có Đại Trưởng Lão, Thánh Nữ và một tên yêu nghiệt.
Căn cơ này vững chắc vô cùng, ngay cả Dạ Thanh Thu hay Huyết Thánh Nữ cũng không dám xem thường.
Dạ Thanh Thu cong cong bờ môi, nếu thật sự được như Lạc Nam dự tính, vậy nàng không thèm tranh đoạt quyền lực cũng được nha.
Bởi vì đã xác định sẽ làm nữ nhân của hắn, thành tựu của Lạc Nam chẳng phải cũng là của nàng sao?
Chỉ cần quyền lực Tu La Giáo không rơi vào tay người ngoài như Huyết Thánh Nữ là được.
Thần sắc trong mắt Tử Toàn Cơ rõ ràng hơi nhẹ nhõm một chút, nàng khẽ cắn bờ môi tím mê người:
“Ta cần thời gian để suy nghĩ.”
“Ta chờ được mà…” Lạc Nam ôn nhu nở nụ cười:
“Ta vẫn còn ở Kiếm Châu một đoạn thời gian, chúng ta từ từ tiếp xúc, bồi đắp cảm tình.”
Tử Toàn Cơ biết mọi sự đã rồi, nàng cũng chẳng thể làm gì được Dạ Thanh Thu, trước đó cũng trả thù, đành đứng lên cáo từ rời phòng.
“Nếu Huyết Thánh Nữ có trách tội nàng vì chuyện lần này, cứ nói mọi thứ là do ta.” Lạc Nam quan tâm nói với theo.
Tử Toàn Cơ hơi dừng lại bước chân, trong trẻo hồi đáp: “Yên tâm đi, đây là chuyện riêng tư của cá nhân mà không liên quan đến nhiệm vụ, Thánh Nữ sẽ không hỏi đến!”
Lạc Nam nhìn theo bóng lưng của nàng đến lúc khuất sau cánh cửa, trong lòng nặng nề thở ra.
Chỉ tại những kẻ địch lần này đụng độ đều quá mạnh, khiến hắn không thể không bại lộ những bí mật ở trước mặt Tử Toàn Cơ.
“Biểu hiện của nàng ấy làm ta an tâm phần nào rồi.” Dạ Thanh Thu hài lòng gật đầu nói:
“Trước khi bị ngươi ngủ, Tử Toàn Cơ chắc chắn sẽ chủ động đem tất cả bí mật của ngươi báo cáo với Huyết Thánh Nữ.”
“Nhưng hiện tại địa vị của ngươi đã xuất hiện ở trong lòng nàng, chỉ cần Huyết Thánh Nữ không hỏi đến, nàng sẽ không nói.”
Lạc Nam nhìn chằm chằm Dạ Thanh Thu, hắn muốn trách nàng nhưng không tài nào làm được, trái lại chỉ càng ưa thích nàng hơn.
Bởi vì suy cho cùng, tất cả những việc nàng làm đều vì an toàn của hắn.
“Thanh Thu tỷ, chẳng may Huyết Thánh Nữ gì đó cố ý ép Toàn Cơ tỷ phải khai báo thì sao?” Mấy nữ quan tâm lo lắng.
“Thì cũng chả sao cả, nếu con ả họ Huyết kia nảy sinh lòng tham, cùng lắm chúng ta có thêm một địch nhân mà thôi.” Dạ Thanh Thu cười hết sức thoải mái:
“Tên đàn ông của các ngươi hiện tại đã có Chí Tôn Thế Lực làm chỗ dựa, không còn là thằng nhãi phá gia chi tử vô hại của Lạc Gia nữa, dù con ả họ Huyết kia muốn động vào hắn cũng phải dè chừng.”
“Không sai.” Lạc Nam nở nụ cười tự tin: “Hiện tại ta là Nam Thiên Hộ Pháp, còn là đồng minh của Kiếm Đan Sơn Trang, trừ khi Huyết Thánh Nữ một tay che trời, có thể vận dụng lực lượng hùng hậu của Tu La Giáo, bằng không cũng không dám công khai nhắm vào ta.”
“Và đương nhiên đó chỉ là chúng ta lo xa nên đề phòng trước mà thôi, chưa chắc Huyết Thánh Nữ là loại người như vậy.”
“Hừ, ngươi thì biết cái gì.” Dạ Thanh Thu căm tức mắng một tiếng, trịnh trọng nói:
“Vĩnh viễn cũng đừng xem thường hay lơ là cảnh giới với nữ nhân đó, nàng mang đến cho ta một cảm giác cực kỳ đáng sợ.”
“Không sợ trời không sợ đất như nàng cũng thấy đáng sợ?” Lạc Nam có chút ngoài ý muốn.
“Đúng vậy.” Dạ Thanh Thu hít sâu một hơi: “Nàng cho ta cảm giác rằng, chỉ cần có thể trở nên mạnh hơn, dù phải huyết tẩy toàn thiên hạ, khiến ức vạn sinh linh vô tội đồ thán thì nàng cũng sẳn sàng mà không hề nháy mắt.”
Lạc Nam và chúng nữ biểu lộ ngưng trọng, có thể khiến Dạ Thanh Thu phải đánh giá đến mức như thế, rõ ràng Huyết Thánh Nữ là nhân vật khó lường.
“Chủ công, mạt tướng sắp đột phá Thánh Tôn, muốn trở về bế quan.” Viêm Miên Châu lúc này mở miệng.
Nàng đã không nhịn được muốn tiến vào Thăng Lực Tháp, tiếp nhận 16 loại Dị Hỏa từ Lạc Nam khiến nàng hưng phấn như điên.
“Còn gọi chủ công với thiếu chủ cái gì?” Lạc Nam hừ một tiếng: “Từ giờ phải gọi phu quân hiểu chưa?”
Chúng nữ nghe vậy gò má ửng đỏ, trong lòng như được nếm mật.
Thấy các nàng quả thật toàn thân mệt mỏi, hắn cũng tiến đến ôm từng người âu yếm, sau đó mới thu chúng nữ vào trong Linh Giới Châu nghỉ ngơi.
Trong lúc nhất thời, căn phòng vừa ngập tràn khí tức dâm mị chỉ còn hai người Lạc Nam và Dạ Thanh Thu.
Nàng đang muốn khoác vào y phục, hắn lại không cho phép, ôm nàng đi xuống dưới suối.
“Đừng làm rộn, ta còn đau rát…tên khốn kiếp nhà ngươi.” Dạ Thanh Thu hung hăng nắm côn thịt hắn bóp chặt.
“Chỉ muốn cùng nàng tâm sự mà thôi, nghĩ đi đâu vậy?” Lạc Nam dở khóc dở cười.
Dạ Thanh Thu nghe vậy cũng an tĩnh lại, tựa đầu nằm im trong lòng hắn.
Chỉ tiếc là hai ngươi kết hợp không đúng chỗ nên còn chưa thể tu luyện Long Tiên Thánh Điển, bất quá cũng chẳng vội vàng.
“Lần này hoàn thành nhiệm vụ, nàng được bao nhiêu Tu La Điểm?” Hắn quan tâm hỏi thăm.
“40 vạn!” Dạ Thanh Thu đáp.
“Nhiều như vậy?” Lạc Nam giật mình.
“Tử Toàn Cơ cũng được 20 vạn chứ không ít.” Nàng thản nhiên nói.
Lạc Nam chép miệng, đúng là phân biệt đối xử giai cấp nha, rõ ràng công lao của hắn là lớn nhất, Thủy Triều Tịch cũng góp sức không ít đâu, nhưng hai người gộp lại còn chưa bằng một nửa Tu La Điểm của Dạ Thanh Thu.
“Haha, Tử Toàn Cơ cống hiến cho Tu La Giáo đến nay đã có vài chục vạn năm mới được như vậy.” Dạ Thanh Thu liếc xéo mắt:
“Còn ta phải vượt qua vô số người để trở thành một trong vài vị Thánh Nữ, ngươi nghĩ đơn giản à?”
Lạc Nam thật sự á khẩu, thời gian hai nàng gia nhập Tu La Giáo còn vượt qua vô số lần tuổi ở kiếp này của hắn.
“Nàng định dùng Tu La Điểm đó làm gì?” Hắn hiếu kỳ hỏi.
“Chuẩn bị trao đổi tin tức về cách đúc Chí Tôn Pháp Tướng cường đại chứ sao.” Dạ Thanh Thu dã tâm bừng bừng nói:
“Đợi ta trở thành Chí Tôn, ta sẽ tìm khúc cây đâm chỗ đó của ngươi để trả thù.”
Lạc Nam sắc mặt tối sầm.
“Khanh khách, đùa thôi đừng sợ.” Dạ Thanh Thu cười như ma nữ:
“Đạo lý dục tốc bất đạt ta hiểu, hiện tại Tu La Điểm vẫn còn rất nhiều, ngươi thích thứ gì cứ nói ta sẽ mua cho.”
Lạc Nam trong lòng cảm động, bất quá vẫn là lắc đầu đáp:
“Ta sắp mở cửa Thiên Cơ Lâu ở Kiếm Châu, tài nguyên kinh doanh sẽ không thiếu, ta còn có thể giúp nàng tìm kiếm Chí Tôn Pháp Tướng phù hợp.”
Dạ Thanh Thu nghe vậy hai mắt tỏa sáng, thì thào hỏi:
“Nằm trong top 10 được không?”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU