“Đáng giận, nữ nhân kia quá thông minh, xém chút ta đã bị nàng nhìn thấu…”
Thanh âm thẹn thùng pha lẫn giận dữ của Dạ Thanh Thu vang lên tại không gian thanh tịnh…
Tại một phiến thế giới trong không gian vũ trụ của Tu La Giáo, dòng suối như cầu vòng uốn giữa đường chân trời, ánh chiều phủ xuống đầy hoa lệ, Dạ Thanh Thu toàn thân không một mảnh vải thả người bơi lội như mỹ nhân ngư, làn nước lóng lánh như thủy tinh cũng chẳng thể sánh bằng làn da trắng hơn bạch ngọc của nàng, từng đường cong hoàn mỹ lã lướt thật sự khiến cảnh vật xung quanh ảm đạm…
Dạ Thanh Thu vốn rất thích tắm rửa giữa thiên địa như thế này, khi hòa mình cùng dòng nước giữa cảnh sắc thiên nhiên, nàng cảm thấy toàn thân thư thái, tâm hồn phiêu bồng, lâng lâng sảng khoái.
Không phải tự nhiên mà trước đây khi nàng tắm trên đỉnh Tửu Sơn, nam nhân kia có thể vô tình chứng kiến, bởi vì đây là thời điểm mà nàng buông lỏng nhất, thiếu cảnh giác nhất, đến mức đường đường là một nữ cường giả lại không hề phát hiện tiểu tu sĩ như hắn từ dưới chân núi bay đến.
Nhưng sau chuyện đáng xấu hổ lần đó, Dạ Thanh Thu đã sớm rút kinh nghiệm, khi tắm rửa cũng tỏa thần thức ra xung quanh, dùng Hắc Ám làm một lớp màn chắn, cảm ứng được tất cả sự sống khi tiếp cận.
Ấy vậy mà dù cẩn thận đến mức như thế, lúc này Dạ Thanh Thu bỗng nhiên bị một đôi vòng tay ôm chặt lấy, bầu sữa trước ngực bị hung hăng nắn bóp nhào nặn.
“Khanh khách, từng ấy thời gian không thấy, vì sao nơi này to lớn hơn một vòng?” Tiếng cười ma mị quyến rũ khiến xương cốt người đối diện cũng phải xốp giòn vang lên bên tai, động tác không hề suy giảm, ngược lại bàn tay tinh tế mát lạnh vẫn nắm lấy bầu sữa ngoại cỡ của Dạ Thanh Thu đầy thích thú.
Trong lúc nhất thời Dạ Thanh Thu toàn thân mềm nhũn, sát khí chẳng biết biến đi đâu mất, hai mắt mê ly thở hổn hển:
“Sư phụ…ngươi làm ta hết hồn.”
Dưới ánh hoàng hôn, một khung cảnh như mộng ảo hiện ra trong tầm mắt Dạ Thanh Thu, khiến nàng có chút hoảng hốt.
Một đầu tóc dài như khói trắng phiêu bồng đầy huyền ảo, một đôi mắt huyền ẩn chứa ánh sao đêm, sắc sảo thâm thúy như vô hạn tinh không dưới đôi chân mày lã lướt, một bờ mi cong mộng mị, một cánh mũi cao thẳng uốn cong tinh tế như bán nguyệt…
Gò má phơn phớt hồng như da em bé, bờ môi đỏ hơn cả máu nở nụ cười yêu dị như tuyệt thế yêu cơ, khóe môi trên điểm nốt ruồi son thần bí cực kỳ hút mắt, càng tô điểm thêm cho vẻ đẹp đặc biệt gần như vô thực này.
Cái loại cảm giác tiêu hồn thực cốt mà dung nhan này mang lại bất chấp đối tượng đối diện là nam hay nữ, Dạ Thanh Thu tuy không còn xa lạ gì nhưng vẫn trúng chiêu.
“Khanh khách, đừng nịnh nọt bổn tôn…” Tiếng cười ngân vang như chuông bạc, mị hồn như yêu nữ.
Dạ Thanh Thu cảm giác ngực mình chạm vào hai khối mềm mại và cực kỳ đàn hồi, co giãn, nàng rùng mình nhìn xuống.
Chỉ thấy một đôi bầu sữa hoàn mỹ không chút tỳ vết đang ép chặt lấy bầu sữa của mình, da thịt trắng như tuyết tan chạm vào nhau, hai đầu nhũ hoa đỏ thẳm như huyết trân châu cọ lấy nhau, đỉnh núi kiêu ngạo cùng vểnh lên chứ không hề rủ xuống, phập phồng theo từng nhịp thở.
“Ưm…” Dạ Thanh Thu run rẩy toàn thân, chỉ cảm thấy toàn thân tê dại.
“Nói cho bổn tôn…vì sao hai bầu sữa xinh đẹp này lại lớn nhanh như thế, đã không thua kém gì bổn tôn rồi hả?” Ánh mắt sắc sảo nhìn chăm chú, các vì sao sâu xa trong đáy mắt như đang sáng lên.
Dạ Thanh Thu thở hổn hển: “Sư phụ, người ta làm sao biết nha…”
Nàng cũng âm thầm hoảng hốt, rõ ràng trước đây khi sư đồ hai người tắm chung, hai khối trước ngực của nàng vẫn còn nhỏ hơn của sư phụ một vòng.
Ấy vậy mà từng đó thời gian, kích thước song phương đã sánh bằng nhau rồi, chẳng lẽ là do hắn?
“Chẳng những là bầu sữa, bờ mông cũng nở nang hơn, bạo mãn hơn…” Đôi tay trơn trượt kia đã luồn xuống phía dưới nắm trọn hai bên căng đầy, thanh âm ma mị vẫn rù rì bên tai:
“Dấu tay đỏ ửng này là do tên nào lưu lại?”
Dạ Thanh Thu trái tim xém chút ngừng đập, vội vàng quét thần thức quan sát bờ mông tròn trắng muốt của mình, nào thấy dấu tay ửng đỏ nào?
Nghĩ cũng đúng thôi, nàng đường đường là Thánh Đế tối đỉnh, dù bị chém vào trong xương cũng nhanh chóng phục hồi, làm sao dấu vết bàn tay có thể lưu lại lâu đến như vậy.
“Có tật giật mình…” Tiếng nói đối diện trở nên tràn ngập u oán:
“Xem ra Thanh Thu ngươi đã có đồ chơi mới rồi, có thể chia sẽ hay không nha.”
“Nào có, sư phụ ngươi đừng trêu chọc người ta.” Dạ Thanh Thu cắn cắn môi, hai mắt như muốn rỉ nước:
“Thanh Thu từ trước đến nay chỉ có một mình sư phụ.”
Nói xong đảo khách thành chủ, yêu kiều ngâm: “Để đồ nhi tẩy rửa cho sư phụ nha.”
“Bổn tôn thật thoải mái đấy.” Tiếng thở gấp làm lòng người rung động vang lên không dứt:
“Bên dưới nữa…”
…
“KENG, hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt Sát Long Vệ, nhận được một lần triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng của Long Tộc!”
Thanh âm vang lên trong đầu, Lạc Nam không cảm thấy ngoài ý muốn.
Hai tên Sát Long Vệ mặc dù cũng khá, nhưng thực lực của Vong Kiếm Tam Lão, Cốt Thi Kiếm Đế nằm ở một tầm khác, bốn người liên thủ truy sát, dù có là Thần Thú thì cũng bị làm thịt mà thôi.
Quả nhiên không bao lâu sau, Vong Kiếm Tam Lão cùng Cốt Thi Kiếm Đế đã mang theo hai cổ thi thể của rồng về báo cáo hoàn thành nhiệm vụ.
Lạc Nam đem tất cả tài sản của hai tên Sát Long Vệ thưởng cho bọn họ, chỉ thu về hai bộ thịt rồng làm thức ăn.
Sống ở Nguyên Giới một thời gian không ngắn, Lạc Nam hiểu ra một điều quan trọng.
Nhân tộc ở Nguyên Giới cường đại, phồn thịnh hơn tưởng tượng của hắn.
Ở Nhất Thế Vũ Trụ, nhân tộc cường giả mặc dù cũng có không ít, nhưng các tồn tại đứng đầu lại đa số đến từ các tộc Thần Thú, Ma Thú, ví như Chân Long Tộc, Phượng Hoàng Tộc, Ma Long Tộc…vân vân.
Nhắc đến các tộc Thần Thú hay Ma Thú, nhân loại thường sinh ra cảm giác kính sợ.
Còn ở Nguyên Giới này, địa vị của nhân tộc tuyệt đối không thua kém bất kỳ chủng tộc nào, ngay cả Thần Thú cũng không thể áp đảo nhân tộc.
Bằng chứng là các loại thịt Thần Thú được bày bán, giao dịch thoải mái, các loại Yêu Thú hay Thần Thú cấp cao cũng bị cường giả nhân loại thu phục làm tọa kỵ.
Đây là những điều mà ở Nhất Thế Vũ Trụ không dám làm, lo sợ bị các Thần Thú Tộc tìm đến tận cửa báo thù.
Theo như tìm hiểu, Lạc Nam biết được Yêu Tộc chỉ có địa vị vô thượng ở Yêu Vực, một trong Tứ Vực thuộc Nguyên Giới mà thôi.
Cũng giống như ở Kiếm Châu thì các Kiếm Tu sẽ được tôn sùng, Yêu Vực là nơi địa vị của Yêu Tộc cao nhất toàn Nguyên Giới, đó là nơi tập hợp nhiều chủng loại Yêu Tộc nhất, cũng là nơi yêu tộc phát triển phồn thịnh nhất.
Tiến vào Yêu Vực, dù ngươi có là Chí Tôn của nhân loại nhưng ra tay giết một tiểu yêu thú chưa có linh trí, ngươi cũng đừng mong có thể sống sót rời đi.
Ngược lại ở những lãnh thổ khác như Tây Châu, Nam Vực…Yêu Tộc cũng giống như Nhân Tộc, thực lực vi tôn, không cần biết chủng tộc của ngươi là gì, chỉ cần biết thực lực của ngươi có đủ khuất phục đối phương hay không mà thôi.
Nhân loại cường giả có thể xem thịt Thần Thú làm thức ăn, tương tự không ít Yêu Tộc cường giả cũng có sở thích ăn thịt nhân loại, chúng sinh bình đẳng.
Lạc Nam có được Yêu Đạo bên trong Lục Đạo Luân Hồi Tâm, hắn cho rằng mình sẽ như cá gặp nước nếu tiến vào Yêu Vực.
Bất quá nơi đó tạm thời chưa có mục tiêu, lại cách Kiếm Châu quá xa, tạm thời không có hứng thú.
Trong lịch sử, Tây Châu từng xuất hiện Cửu Yêu Chí Tôn cả gan xông vào Yêu Vực, đắc tội chín đại tộc Thần Thú cường đại chỉ để nâng cấp chín loại huyết mạch, cải biến Pháp Tướng.
Kết quả cuối cùng…Cửu Yêu Chí Tôn chết, Bách Yêu Cung bị diệt.
Nhưng việc này hoàn toàn trái ngược với chuyện của Lạc Nam.
Cửu Yêu Chí Tôn chủ động đắc tội đám Thần Thú, bị diệt là đáng đời, chẳng có thế lực nào ở Tây Châu vì hắn ra mặt…
Trong khi đó đám Sát Long Vệ mới là phương gây hấn với Lạc Nam trước, hắn chiếm lý trong chuyện này.
Mà Chân Long Hoàng Tộc cũng là thế lực tọa lạc ở Yêu Vực xa xôi, cho nên dù Lạc Nam làm thịt một đám Sát Long Vệ, hắn cũng không tin Chân Long Hoàng Tộc dám từ tận Yêu Vực đánh sang Kiếm Châu để trả thù Nam Thiên Môn của mình.
Cho dù Tộc Trưởng của Chân Long Hoàng Tộc cũng là nhân vật xếp hạng trên Chí Tôn Bảng, nhưng hắn còn chưa chắc sẽ vì mấy tên thuộc hạ mà dám đắc tội với Nam Thiên Tố.
Bởi vì xếp hạng của hai người chênh lệch không quá lớn, Tộc Trưởng Chân Long Hoàng Tộc thậm chí còn xếp sau Nam Thiên Tố.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam thoải mái ung dung, cũng không đem cái chết của đám Sát Long Vệ để ở trong lòng.
Hắn hướng Hệ Thống hạ lệnh: “Tiến hành triệu hoán Chí Tôn Pháp Tướng của Long Tộc đi!”
“KENG, bắt đầu triệu hoán, đếm ngược 1000 giây!”
Lạc Nam lập tức đứng thẳng người.
Lần gần nhất hắn triệu hoán được một thứ đếm ngược tận 1000 giây chính là Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể của Lạc Sương, kế đến 800 giây là huyết mạch Loạn Kiếm Ma Tộc của Độc Cô Ngạo Tuyết.
Mà bất kể là Loạn Kiếm Ma Tộc hay Sát Chiến Cuồng Ngạo Thể đã thể hiện ra sự khủng bố không cần phải nói rồi.
Cho nên Chí Tôn Pháp Tướng lần này triệu hoán được tuyệt đối sẽ có uy năng không hề thua kém Sát Chiến Cuồng Ngạo Thế.
“Đếm ngược 10…9…8…7…5…”
Lạc Nam đi qua đi lại, tâm tình chờ mong đến cực điểm.
Rốt cuộc…3…2…1
“KENG, chúc mừng ký chủ triệu hoán được Chí Tôn Pháp Tướng của Long Tộc – Long Ngâm Cửu Thiên Tướng!”
“Ồ…” Lạc Nam giật nảy mình, vội vàng lấy ra Pháp Tướng Bảng nhận được từ Trân Bảo Lâu.
Quét mắt nhìn vào, lướt qua một dãy cái tên, cuối cùng dừng lại ở ngay bên cạnh Chí Tôn Pháp Tướng xếp thứ 30 – Ngọc Thủy Pháp Tướng.
Xếp hạng 29 Pháp Tướng Bàng – Long Ngâm Cửu Thiên Tướng.
“Hít…” Lạc Nam toàn thân chấn động, không ngờ đạt được Pháp Tướng xếp hạng cao hơn cả Ngọc Thủy Pháp Tướng của sư thúc Bích Tiêu.
Long Ngâm Cửu Thiên Tướng, tương truyền người đúc thành pháp tướng này sẽ có được quyền năng mạnh mẽ của Long Tộc Chí Tôn, dù không cần kích hoạt Pháp Tướng hiện thân, nhưng mỗi một đòn đánh, mỗi một vũ kỹ triển khai đều kèm theo tiếng Long Ngâm cực đại chấn động chín tầng trời, nghiền nát không gian, tinh thần phá diệt.
Đáng nói ở chỗ là tiếng Long Ngâm mà Long Ngâm Cửu Thiên Tướng mang lại có thể oanh tạc trực diện vào Linh Hồn, làm suy yếu tinh thần địch nhân, chiếm lấy ưu thế cực lớn bên trong chiến đấu.
Điểm đặc biệt là không cần phải là Long Tộc, chỉ cần sở hữu huyết mạch có liên quan đến Long Tộc, đột phá Chí Tôn là có đủ điều kiện đúc nên Long Ngâm Cửu Thiên Tướng.
Băng Linh Nhi, Tô Nhan, Á Liên Nga, Âu Dương Thương Lan, Liễu Mộng Mộng, Long Khuynh Thành, Bạch Long…tất cả các nàng đều là nhân tuyển để tương lai sở hữu Long Ngâm Cửu Thiên Tướng, gia tăng chiến lực trên diện rộng.
Thậm chí bản thân Lạc Nam, Lạc Kỳ Nam hay Lạc Thiên Ý cũng đều cụ bị huyết mạch tương thích với Long Tộc.
Chỉ tiếc rằng khoảng cách tu vi của hắn và chúng nữ còn chênh lệch với Chí Tôn quá xa, trước mắt chỉ có thể trông mà thèm đối với Long Ngâm Cửu Thiên Tướng mà thôi, vô pháp đúc được.
Có thể tưởng tượng nếu Lạc Nam mang Long Ngâm Cửu Thiên Tướng ra bán đấu giá sẽ khiến Long Tộc cường giả điên cuồng, sẳn sàng bất chấp tất cả để đạt được.
Ngoài Long Ngâm Cửu Thiên Tướng thì trong tay hắn còn đang sở hữu hai thứ liên quan đến hai loại Pháp Tướng khác càng khủng bố hơn.
Đó là phương pháp đúc nên Phật Ma Trấn Ngục Tướng xếp hạng 25 trên Pháp Tướng Bảng lấy được từ tay Ngục Phật Thánh Đế, tương lai sẽ cho Lãnh Vận Du rèn đúc.
Còn một phương pháp khác và các nguyên liệu Pháp Tướng cấp cao hơn do Trân Bảo Lâu tuyển chọn cho mẫu thân Ninh Vô Song.
Thật khó tưởng tượng Chí Tôn Pháp Tướng trong top 30 quý giá đến cực điểm, là thứ chỉ có thể ngộ mà không thể cầu trong mắt Chí Tôn cường giả lại được một tên Thánh Tướng nắm giữ tận ba loại, chỉ là chưa đủ điều kiện để đúc thành mà thôi.
Lạc Nam ngồi trên đỉnh Thanh Long Phủ, đưa mắt nhìn Thanh Long Học Cung đang náo nhiệt, toàn bộ Thánh Địa phát triển một cách phồn hoa…
Trong thời gian hắn tham dự Đúc Kiếm Đại Hội, Thanh Long Học Cung dưới sự chỉ huy của Huyết Hàn Lệ cũng đã tổ chức xong kỳ Ngư Vượt Long Môn đầu tiên trong lịch sử, tuyển chọn được 3000 học viên ưu tú nhất đa dạng mọi loại lĩnh vực.
Với thân phận của Lạc Nam hiện nay, đã có những chuyện mà hắn không cần nhúng tay vào vẫn còn người dưới trướng hoàn thành một cách hoàn mỹ.
Đại tẩu Ninh Huyền Tâm đột phá Thánh Đế, Hi Vũ bắt tay vào tiếp nhận vai trò Tứ Hộ Pháp, những nữ nhân khác hết lòng hỗ trợ.
Tin rằng không có Lạc Nam, Thanh Long Thánh Địa vẫn có thể phi tốc phát triển trong thời gian dài sắp tới.
“Dự định rời đi rồi sao?”
Thanh âm nhàn nhạt ưu tư, một làn gió thơm đã đến bên cạnh, Ninh Huyền Tâm vuốt nhẹ tóc dài nhìn chăm chú Lạc Nam.
“Ừm.” Lạc Nam nhẹ gật đầu, nở nụ cười:
“Thanh Long Thánh Địa có đại tẩu và các nàng quản lý, sau lưng có Nam Thiên Môn làm chỗ dựa, ta không có gì phải lo lắng…”
“Đi cũng tốt, sớm biết ngươi không phải loại người thích an phận ở một chỗ.” Ninh Huyền Tâm thì thầm, thanh âm trong trẻo như nước đầu nguồn:
“Ta chỉ mong một điều, ngày ngươi giải cứu mẫu thân nhất định phải mang theo ta.”
“Chắc chắn rồi.” Lạc Nam hai mắt sáng quắc nhìn nàng:
“Chỉ là thời điểm đó, nàng lấy tư cách đại tẩu của ta, hay thê tử của ta?”
“Ngươi…” Ninh Huyền Tâm ánh mắt hiện lên vẻ giận dữ, đứng lên muốn rời đi.
Lạc Nam kéo lấy tay nàng, thuận thế đứng lên ôm lấy vòng eo như rắn nước không xương, cúi đầu tham lam khóa chặt lấy cánh môi đỏ thẳm.
“Buông ra.” Ninh Huyền Tâm giãy dụa kịch liệt, Thánh Đế Lực vận chuyển đánh hắn.
Nào ngờ Lạc Nam da mặt dày, kích hoạt Vạn Cổ Bất Hủ Thân mặc cho nàng tấn công, môi vẫn cường thế mút lấy môi nàng, đầu lưỡi nóng rực thô ráp len lõi vào trong miệng nhỏ, quấn quít chiếc lưỡi thơm thơ, ướt át.
Ninh Huyền Tâm bất đắc dĩ trước sự bá đạo của hắn, lại cũng không thể làm gì khác hơn, chỉ có thể tự nhủ trong lòng: “Là hắn cưỡng ép ta, tất cả là do hắn…”
Lông mi rung động, mắt đẹp khép hờ, vòng tay ôm cổ nam nhân, thuận thế đáp lại…
Dưới bầu trời hùng vĩ Thanh Long Thánh Địa, một đôi nam nữ vong tình hôn nhau.
Không hề hay biết rất nhiều mỹ nhân âm thầm cười trộm…
…
Chúc cả nhà tối cuối tuần vui vẻ <3
...
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU